Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 683: Phương Hướng Cường Hoá Ý Thức (1)

Bốn gã tán tu Kim Đan tạo thành tiểu đội, chậm rãi đi vào Mạc Lĩnh Thành, nhìn những thứ mới lạ đập vào trong mắt, liền liếu cả hai mắt.
Trong đó một nam tử áo bào xám sợ hãi than nói: " Đều nói Mạc Lĩnh thành chính là thành Hy Vọng hay là thành 'Kỳ Tích', quả nhiên, không cách nào tưởng tượng được thế giới chúng ta lại có loại thành thị này, đây không phải Tiên Giới trong truyền thuyết chứ?"
Một cô gái khác chỉ vào văn tự cực lớn trên màn hình, nói: "Đây là cái gì? Sao chữ phía trên lại có thể chuyển động, làm sao làm được? Còn có cái hộp kia nữa, vậy mà phát ra âm thanh...."'.
Những người khác thuận theo ngón tay nhìn sang, đó là một màn hình cực lớn, phía trên còn phát ra tin tức, liên tục đổi mới.
Dưới màn hình, có vố số người quan sát.
Bốn người hiếu kỳ, nhịn không được tìm cậu em trai tựa hồ hiểu rõ hỏi, cậu em trai này nhìn bốn người với ánh mắt hai lúa từ dưới quê lên, vẻ mặt ngan nhiên nói: "Các ngươi đến cài này cũng không biết? Đây chính là Quảng Cáo Linh Năng, có thể đọc tin tức mới nhất ở đây!"
Nói xong cũng liền ghét bỏ quay người đi.
Chuyện này thiếu chút nữa khiến bốn người rút kiếm ra xử lý cậu em trai này.
Bốn người ở trong thành dạo một vòng, thật lâu sau bị Pháp Khí thần kì ở chỗ này rung động, sau đó nhìn thấy một biển quảng cáo, bốn người liền động lòng.
Nam tử áo bào xám chỉ tin tức phía trên nói: "Phía trên viết tuyển tu sĩ 'Kim Đan vào đội thi công' bao ăn bao ở, đại ngỗ thâm hậu, mỗi tháng được một nghìn Tinh Không tệ, biểu hiện tốt, có cơ hội tiến vào 'Học viện Khoa Học Kỹ Thuật Tu Tiên Tinh Không' để học tập! Thậm chí còn có cơ hội tiến vào Học Viện Tu Tiên trong truyền thuyết để học tập!"
"Nếu không, chúng ta đi xem thử xem?"
"Gia nhập đội thi công, chúng ta có phải coi như là người của thương hội Tinh Không không?"
"Hẳn là vậy!"
"Vậy còn chờ gì nữa! Đi, đi báo danh lập tức!"
Vài ngày sau, lại có hai tu sĩ Kim Đan dạo quanh Mạc Lĩnh Thành.
"Sư huynh, tiền của chúng ta đã sài gần hết rồi! Lúc nào mới quay về tiên môn đợi lệnh đây?"
"Hả? Nhanh như vậy! Còn thừa lại bao nhiêu?"
"Lúc trước dùng Linh Lực Thạch đổi được 500 Tinh Không Tệ, bây giờ chỉ còn hơn 100, tối đa nhiều nhất có thể cho chúng ta ở Mạc Lĩnh Thành chơi hai ba ngày."
"Ba ngày là được rồi! Ba ngày sau rồi lại tính."
"Sư huynh, có thể ở lại ba ngày, nhưng với điều kiện là không đi tới hội sở 'Gà Móng Đỏ' chơi!"
Đừng hiểu lầm, đây là hội sở đúng đắn, là nơi tụ tập để chơi các loại trò chơi mới.
'"Cái gì? Vậy thì ở lại làm gì?"
"Một ngày, đêm nay đi, đêm nay chúng ta tới chơi, ngày mai xéo đi..."
"Bằng không, trước tiên đem Pháp Khí của ta bán đi! Trở về nói tiên môn thời điểm chiến đấu bị hư hại, làm cho Tiên Môn cấp cái mới!"
"Sư huynh, ngươi điên rồi sao! Hơn nữa Pháp Khí của ngươi đã sớm quá hạn, ở chỗ này căn bản bán không có giá, còn không bằng một chiếc xe Linh Năng."
Trong tiểu viện ở Mạc Lĩnh Thành, một nữ tử đang sửa sang lại đồng phục cho con mình, sau đó đưa hộp cơn cho hắn, nói: "Tốt rồi, đi học đi! Nhớ phải chú ý nghe giảng!"
Tiểu nam hài này cười hắc hắc nói: "Yên tâm đi! Tương lai của con sẽ gia nhập vào đội nghiên cứu khoa học, sau đó làm đồ chơi Linh Năng cho mẹ!"
Người mẹ cười nói: "Ta cũng không mong ngươi có thể gia nhập đội nghiên cứu, chỉ cần được như bố ngươi, tiến vào nhà xưởng làm công nhân, ta đã rất hài lòng rồi."
Tiểu nam hài bĩu môi, ứng phó qua loa một tiếng rồi chạy ra ngoài cửa.
Một gã du khách ăn xong cơm nước, tiện tay cầm tăm xỉa răng ném ra ngoài.
Bất quá một lát sau xuất hiện một năm tử mặc đồng phục đỏ xanh, dơ một tấm bảng đến trước mặt du khác 'Mời ném rác vào thùng rác, không được vứt bỏ lung tung', rồi nghiêm túc nói: "Mời tiên sinh đem rác ném vào thùng rác, hơn nữa còn nộp phạt 5 tệ Tinh Không!"
Gã du khách kinh hãi, lập tức cao giọng nói: "Cái gì? Đây là muốn cướp tiền sao!"
Sau một phen tranh chấp, gã du khách kia bị đánh gã xuống đất, đưa vào trại tạm giam, khỏi phải lo cơm nước trong mấy ngày sắp tới.
Trong Mạc Lĩnh Thành, mỗi con phố con hẻm ở đây, đều khác xa so với lúc trước, đến cả người bản địa cũng quên mất hình dạng của Mạc Lĩnh Thành vào hai mươi năm trước.
Dưới suy nghĩ của nhiều người, Mạc Lĩnh Thanh biến hoá nhanh đến mức khiến người khác khó tin, nhưng ở trong mắt Tô Hạo, thế này vẫn còn quá chậm!
Đã nhiều năm như vậy, sóng tín hiệu còn chưa phổ cập xong, thậm chí đến cả máy tính còn chưa hoàn thành xong, Tô Hạo cảm thấy quá chậm, vì vậy tự mình ra tay, tham dự vào hạng mục nghiên cứu máy tính Linh Năng, hợp lực mọi người, chỉ trong vòng một năm liền hoàn thành.
Máy tính xuất hiện, chính là thời đại của tin tức!
Đã có lý do, tiếp qua hai mươi năm, thế giới này sẽ thay đổi thành một dạng khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận