Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 766: Phản Khoa Học (1)

Tên nam tử tóc ngắn kia cầm lấy trái tim, bất quá tiếp theo liền lúng túng không thôi.
Hắn không biết nên làm thế nào để gắn trái tim trở về.
Hắn nhìn về ba bóng người trong suốt, cầu xin giúp đỡ, nhưng không có ai đáp lại, mà bên trong ba bóng người đó, vẫn có người thúc giục hắn: "Nhanh, thử gắn lại xem có được không?"
Mắt thấy thân thể của mình ngày càng suy yếu, hắn cũng mặc kệ nhiều thứ, há to miệng, sau đó hướng quả tim nuốt xuống.
Trái tim quơ chân quơ tay, dốc sức liền mạng chạy thoát.
Nhưng người gần chết bộc phát ra sức mạnh đến đáng sợ.
"Ọt ọt!"
Hắn che lấy miệng mình, phòng ngừa trái tim chạy trốn!
Hắn thành công! Trên mặt hiện lên nụ cười.
Nhưng mà dần dần mất đi ý thức, chậm rãi tử vong.
Cánh tay che miệng thả lỏng, trái tim liền lần nữa vọt ra, vừa la hét vừa chạy về phía sau: "Thật đáng sợ!"
Tô Hạo suy nghĩ một chút, đưa tay một chỉ.
"Bành!"
Trái tim bạo nổ, biến mất không thấy đâu, Tô Hạo yên tĩnh chờ một chút, thấy không có chuyện gì khác lạ xảy ra.
Không khỏi thầm nói: "Xem ra những thứ này không có quan hệ gì."
Chỉ vài phút ngắn ngủi trôi qua, khiến ba người Tô Hạo đưa mắt nhìn nhau.
Chỉ có thể nói là không khoa học!
Nhưng mà đã gọi là 'quỷ dị' rồi, còn khoa học làm gì nữa...
Tô Hạo cau mày, không ngừng chiếu lại cảnh người nam nhân này xuất hiện sau đó chết đi, từ đó phân tích nguyên nhân.
A Tinh cùng A Vọng đầu chảy đầy mồ hôi lạnh, một màn này đả kích rất lớn tới hai người bọn họ đấy.
Bọn hắn đã thấy không ít người chết, nhưng mà chết quỷ dị như vậy, thật đúng là lần đầu tiên thấy qua.
A Vọng khẽ nói: "Ta cũng nghe qua danh hoà của tiểu đội này, là một tiểu đội cao cấp, người yếu nhất cũng là Nguyên Pháp Sư trung cấp. Chỉ là không biết, người này vì sao lạc đàn."
A Tinh nói: "Chúng ta trước rời khỏi nơi này, mau chóng tìm những tiểu đội khác, trao đổi tình báo."
Tình huống bây giờ không rõ, bọn hắn cũng không dám lộn xộn đụng vào cỗ thi thể này, chỉ có thể phá giải tai hoạ quỷ dị, rồi tới nhặt xác cho hắn.
Ba người lần nữa chậm rãi rời đi, không dám chủ quan.
Rất nhanh, đầu óc Tô Hạo sáng lên, rời khỏi quả cầu không gian, nói: "Ta đã hiểu được cơ chế phát động hiệu quả tất sát ở trong này!"
"Hả ? ? ?" A Tinh cùng A Vọng đột nhiên dừng bước, quay đầu nhìn về phía Tô Hạo.
Tô Hạo thò tay chỉ cành liễu rủ xuống xung quanh: "Chính là mấy cành liễu này! Chỉ cần bị những cành liễu này đánh trúng, từng bộ phận trong cơ thể sẽ mọc ra chân chạy đi."
"Không biết các ngươi có để ý hay không, thời điểm tên kia đuổi theo cơ quan của mình, không cẩn thận bị cành liễu đánh trúng hai lần vào thân, lần thứ nhất là tay trái, lần thứ hai là tay phải, vì vậy theo ta suy đoán, nếu như bị mấy cành liễu này đánh trúng, như vậy sẽ phát động tai hoạ quỷ dị, khiến cho khí quản trong thân thể hoạt hoá, bản thân mọc ra tay chân chạy trốn. Đương nhiên, có lẽ còn có điều kiện khác, còn cần ta tiếp tục quan sát. Về phần có phải hay không, chúng ta thử một chút liền biết."
A Tinh cùng A Vọng đưa mắt nhìn về những cành liễu đung đưa, trong lòng sợ hãi không thôi, nếu bọn họ sau khi tiến vào đây, không biết sống chết đi đụng những cành liệu nãy, vậy đoán chừng giờ đã chết thảm rồi.
"Thử thế nào?"
Tô Hạo nói: "A Vọng, ngươi thử điều khiển hình nộm đi tới để mấy cành liễu này chạm thử xem, nhìn xem có phản ứng gì?"
A Vọng gật đầu làm theo.
A Tinh khống chế hình nộm đi tới cành liễu, cành liễu đong đứa, đánh lên thân hình nộm.
Nhưng mà cũng không phát sinh tình cảnh trong dự đoán, sẽ có ruột gan chạy ra.
A Tinh càu mày nói: "Chẳng lẽ không phải?"
Tô Hạo nói: "Không vội! Có lẽ vô dụng với tử vật, để ta tìm ít tiểu động vật tới thử xem."
"Loại địa phương quỷ quái này, còn có động vật nữa sao?"
Tô Hạo cười nói: "Có, ta cảm giác ở dưới mặt đất có không ít chuột con đấy."
Trong mắt hai người trợn lớn, đến cả chuột nấp dưới mặt đất cũng cảm giác được? Quả thật phá vỡ khái niệm từ 'Cảm Giác' của hai người cả rồi.
A Vọng nhịn không được hỏi: "A Dương, cảm giác của ngươi có đúng không vậy?"
Tô Hạo cười cười, cũng không nói gì, chỉ tay xuống mặt đất.
Bắt chuột nha, rất đơn giản, Tô Hạo điểm ra một chỉ.
"Oành!"
Tiếng nổ vang lên, một con chuột mông to từ trong bùn đất bay lên, cuối cùng trùng trùng điệp điệp rơi xuống trước mặt Tô Hạo.
Bốn chân nó quơ loạn, giống như là say rượu vậy, hiển nhiên bị vụ nổ làm cho ngu người rồi.
Tô Hạo cười nói: "Đây không phải sao?"
Sau đó đưa chân đá nhẹ, đầu chuột đất bay lên, đập vào phía cành liễu đang đung đưa.
Sau đó rơi xuống mặt đất, lúc này nó đã tỉnh táo lại, bốn chân ngắn mở ra, hướng phía xa chạy đi. Đám người Tô Hạo cẩn thận đuổi theo..
Không đầy một lát, chỉ thấy đầu chuột đất dừng lại, há to miệng, phun ra đủ loại cơ quan nội tạng, những cơ quan này giống như thứ Tô Hạo nhìn thấy, mọc ra chân nhỏ tay ngắn, thét tán loạn chạy đi.
Còn đầu chuột đất không rõ lắm, chỉ thấy nó nằm im một chỗ, không còn chạy nữa, triệt để bất động.
Ba người thấy vậy, trong lòng đại định: "Quả nhiên là vậy!"
Cũng chính là, nếu như không bị mấy cành liễu này quét trúng, vậy liền không có vấn đề.
Bạn cần đăng nhập để bình luận