Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 308: Hậu Trường Của Tô Hạo (2)

Thắng một trận, Tô Hạo nhanh chóng tấn cấm vào top 8, khí thế của hắn đỉnh phong, không người nào có thể cẳn.
Sau cuộc tranh tài ngày hôm nay, TOP 8 đã được xác định, ban tổ chức bắt đầu chia bảng.
Thời điểm bảng đấu xuất hiện, vui buồn liền xuất hiện.
Triệu Hoán Sư trung niên gặp phải Tô Hạo vòng sau, tất nhiên liền ưu sầu không thôi, vốn tóc không còn nhiều cũng bắt đầu rụng xuống.
Tối nay định trước không ngủ được a!
Triệu Hoán Thú của Tô Hạo đã được phân tích khá lâu, cũng có rất nhiều phương pháp khắc chế sủng thú Tô Hạo, trên mạng cũng hợp sức, toàn thể người dân cùng suy nghĩ, nhưng mà mọi phương án đều không có hiệu quả.
Ngày hôm sau, trung niên nam nhân suy nghĩ một đêm cũng không ra phương án, nhận hai lượt công kích của Tô Hạo liền trực tiếp nhận thua, dừng bước ở trong tám vị trí đầu.
Tuy nhiên, thành tích này đối với hắn mà nói, cũng có thể miễn cưỡng chấp nhận.
Mà sau trận chiến này, tiếng hô Tô Hạo quán quân ngày càng cao.
Những mà cũng có người bất đồng ý kiến, cho rằng Tô Hạo sẽ tiến vào vòng chung kết, nhưng không thể vô địch được.
Mà Tô Hạo cũng thành công tiến vào vòng thứ tư, tranh đoạt chức quán quân.
Hắn lúc này đã thành nhân vật nổi tiếng nhất thế giới.
Đến cả Tiểu Viện Thần Hi cũng được hưởng ké tiếng thơm, cũng bắt đầu co danh khí, được không ít mạnh thường quân trên thế giới quyên tiền. Còn có ngân hàng liên kết với Bạch đại tỷ, đưa ra ngân sách, nói muốn hợp tác mở trại trẻ thu dưỡng, chuyên môn thu dưỡng những đứa trẻ bị vứt bỏ.
Mà Bạch đại tỷ suy nghĩ rất lâu, cuối cùng đồng ý.
Có thể cho những đứa trẻ bị bỏ rơi một ngôi nhà ấm cũng, đây không phải mộng tưởng của nàng sao? Có gì mà cần phải do dự?
Tám ngày tiếp theo, sân thí đấu cho trận chung kết cũng đã được tu sửa, đồng thời cũng có danh sách thi đâu, biết trước đối thủ của mình, làm tốt chiến thuật ứng phó.
Sáng sớm ngày hôm sau, Trần Khánh Thăng đi tìm Tô Hạo, dưới nách kẹp văn bản tài liệu, trên mặt tràn đầy nét cười: "Cảnh Trung tiên sinh, ta đây cố ý chạy tới chúc ngươi một tiếng, thật sự là thiếu niên anh hào a! Ngài là người trẻ tuổi nhất lọt vào vòng chung kết từ lúc giải đấu này tổ chức, chắc chắn sẽ lưu danh thiên cổ, tiếp qua không lâu, liền biến thành quán quân mạnh nhất lịch sử rồi."
Tô Hạo nói thẳng:" Có chuyện gì, ngươi cứ nói thẳng đi!"
Trần Kháng Thăng lập tức nói: "Được rồi, ta đây đành nói thẳng! Kỹ thuật của chúng ta đối với ngài có cảm thấy hài lòng không?"
Tô Hạo cười nói: "Hết sức hài lòng."
Trần Kháng Thăng mặt mày hớn hở nói: "Vậy triệu hoán thú của ngài, có nên đưa cho chúng ta quản lý chăm sóc giùm không? Như vậy đối với ngài cũng thuận tiện hơn nhiều!"
Tô Hạo nói thẳng: "Được, ta lại đưa cho các ngươi hai con."
Tuy rằng chỉ có hai con, nhưng trên mặt Trần Kháng Thăng vẫn tươi cười như đứa con nít.
Bàn xong chuyện này, Trần Khánh Thăng lặng lẽ nói ra: "Cảnh Trung tiên sinh, nhắc ngài một chuyện này!"
Mỗi lần Trần Khánh Thăng dùng giọng điệu này nói chuyện, chính là tiết lộ tin tức nội bộ, Tô Hạo hiếu kỳ nói: "Chuyện gì?"
Trần Khánh Thăng hạ giọng nói: "Từ trước nay trận chung kết đều không đơn giản, trong khoảng thời gian tám ngày này, vô luận triệu hoán sư ở vòng chung kết đột nhiên tử vong, Liên Hiệp Hội Thế Giới cũng sẽ không truy cứu trách nhiệm bất luận kẻ nào, nên tất cả mọi người đều ngầm hiểu. Vì vậy..."
Nói đến chỗ này, Trần Khánh Thăng không tiếp tục nói nữa, bởi vì hắn tin vị thiên tài này có thể hiểu ý hắn nói.
Bọn họ cùng Tô Hạo có quan hệ hợp tác, đối với hai bên hợp tác cũng rất có lợi, vì thế mới nhắc nhở một câu.
Thấy Tô Hạo hiểu rõ, Trần Khánh Thăng lại nói: "Triệu Hoán Sư số 03256 là người của Đại Quản Sở chúng ta, ngài không cần phải lo lắng, nhưng hai người khác, khó mà nói trước được."
Sau đó Trần Khánh Thăng cười nói: "Bất quá trận tranh đấu này, sẽ không lan đến những người thân khác, điểm này Bạch Cảnh Trung tiên sinh có thể yên tâm. Tin tưởng Bạch Cảnh Trung cũng nắm chắc tâm lý rồi, ta đây sẽ không làm phiền nữa, hy vọng Cảnh Trung tiên sinh có thể thuận lợi đạt giải quán quân."
Rất rõ ràng, cuối cùng có thể đoạt giải quán quan hay không, đây không phải là chỉ là vấn đề thực lực cá nhân của triệu hoán sư, mà là cuộc so đấu thế lực sau lưng.
Nếu như ở trên sân thi đấu đánh không lại thì sao?
Không sao, vậy đem người ta giết chết liền xong.
Đối với những triệu hoán sư có thể lực bảo hộ, quả thật có ưu thế, nhưng đối với triệu hoán sư bình dân không có hậu trường, trên cơ bản đến vòng này liền kết thúc.
Sau khi Trần Khánh Thăng rời đi, Tô Hạo lẩm bẩm nói: "Còn có thể chơi như vậy? Vậy chẳng phải đơn giản rồi sao? Còn cần thi đấu gì nữa, trực tiếp đem người ta loại bỏ là xong."
Nhìn Tô Hạo vậy thôi chứ hắn cũng có hậu trường đấy, hậu trường của hắn, chính là bản thân mình!
Bạn cần đăng nhập để bình luận