Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 1005: Siêu Năng Lực (2)

Sắc mặt Yến đội trưởng cùng Tiểu Thường sụp đổ. Hoá ra không phải khen ngợi hai người bọn họ, mà khen ngợi Đại Cường...
Tô Hạo hiếu kỳ nói: "Nhiệm vụ gì?"
Hạm trưởng trở nên nghiêm túc nói: "Động cơ dọc trên Diêu Tinh Hào đã khởi động được một năm, đi được khoảng cách 200 năm ánh sáng, mà trong một năm này, tiêu hao năng lượng vô cùng lớn, hiện tại trên phi thuyền không còn năng lượng, đã đạt đến mức báo động, cần nhanh chóng bổ sung.
Vì vậy, kế tiếp chúng ta phải nghĩ biện pháp kiếm thêm càng nhiều năng lượng. Trải qua thoả luận, chúng ta quyết định lần nữa tập kích điểm tiết tế của Bát Thú Tộc!"
Nói đến đây, hạm trưởng dừng một chút, nhìn Tô Hạo nói: "Vũ khí phòng ngự ở Bát Thú Tộc , đối với phi thuyền chúng ta cũng có lực uy hiếp rất lớn, không cẩn thận sẽ bị bắn hạ, bình thường chỉ có thể đưa binh sĩ xuống đổ bộ.
Nói như vậy, không phải vạn bất đắc dĩ, chúng ta sẽ không đi tập kích điểm tiết tế của bọn họ, bởi vì chuyện này liền mang đến thương vong cực lớn cho binh sĩ trên Diêu Tinh Hào, còn khiến phi thuyền gặp nguy hiểm.
Bất quá tình huống hiện tại, giống với lúc trước.
Đầu tiêu, Diêu Tinh Hào đã bị bại lộ;
Tiếp theo, Bát Thú Tộc có thể phái ra rất nhiều chiến hạm triển khai vây bắt chúng ta, lấy năng lượng trước mắt, không đủ để chạy trốn hay phản đoàn, vì vậy cần phải bổ sung;
Cuối cùng, có Hứa Thế Cường 'Bách phát bách trúng' tập kích điểm tiếp tế, cũng không có gì khó khăn.
Tổng hợp cân nhắc lại , mới có quyết định này."
Hạm trưởng cjuối cùng hỏi: "Nhiệm vụ này cuối cùng còn chấp hành hay không, còn phải xem ý Hứa Thế Cường ngươi. Như vậy, Hứa Thế Cường, ngươi có thể bảo đảm dưới tình huống bản thân an toàn, dẫn đầu tiểu đội binh sĩ, hoàn thành việc tập kích điểm tiếp tế của Bát Thú Tộc không?"
Hắn sợ đầu óc Tô Hạo nóng lên, không quan tâm liền đáp ứng lung tung, tiếp đó bổ sung: "Ý của ta là trụ sở tiếp tế cũng chỉ có mấy ngàn mét, ngươi có thể sử dụng 'Bách phát bách trúng', trực tiếp tiêu diệt kẻ địch trong điểm tiếp tế đối phương không?
Nhưng so với đống năng lượng này, hạm trưởng quan tâm tới sự an toàn của Tô Hạo hơn, nếu không phải không có biện pháp nào tốt, hắn tuyệt đối sẽ không để Tô Hạo đi chịu mạo hiểm.
Bất quá hắn cũng hiểu rõ, hai chữ 'cướp đoạt' đã phải gánh chịu mạo hiểm nhất định, trong vũ trụ không có vụ cướp nào an toàn 100%, không mạo hiểm liền không thể nào đấy.
Đến cả cướp kẹo của tiểu hài tử 3 tuổi, vẫn có mạo hiểm nhất định, đúng không?
Tô Hạo lộ ra một nụ cười mỉm khó hiểu: "Hạm trưởng, ba nghìn mét quá gần, cho dù là cách mấy vạn mét, ta đều có thể đem đối phương chuẩn xác bắn chết."
Vì để tránh cho mọi người quá mức kinh ngạc, Tô Hạo cũng không nói tới phạm vi của mình là 20 vạn mét, mà bảo thủ báo ra một con số mơ hồ.
"Hít."
Mọi người nghe xong, da gà cũng không nhịn được mà nổi lên, đây là chuyện con người có thể làm sao?
Vẻ mặt Khương trưởng quan tràn đầy hoài nghi: "Thật không? Ma thuật cũng không dám biểu diễn như vậy."
Tô Hạo nói: "Nếu ngươi nghi ngờ, có thể hướng ra ngoài phi thuyền ném một cái ly, thử một lần liền biết."
Để bảo đảm vạn nhất, nhất định phải thử đấy, bất quá hạm trưởng không nỡ ném ly của mình , vì vậy dưới ánh mắt không muốn của Khương trưởng quan, đem ly của Khương trưởng quan ném ra ngoài phi thuyền, rất nhanh trôi nổi bên trong vũ trụ.
Mọi người đứng trước màn hình quan sát, đợi một hồi, thấy chiếc ly của Khương trưởng quan cách phi thuyền năm vạn mét, hạm trưởng liền đưa súng cho Tô Hạo nói: "Làm đi!"
Tô Hạo nhận lấy, cầm khẩu súng nhắm ngay cửa bắn một phát, động tác như nước chảy mây trôi.
'Phốc'!
Sau một khắc, chiếc ly trên màn hình đột nhiên loé lên, dưới ánh mắt khó tin của mình biến thành từng mảnh vỡ.
Khương trưởng quan nhịn không được thì thào: "Con mẹ nó thật thần!"
Mọi người đều dùng ánh mắt quái dị nhìn Tô Hạo, cảm giác, tên Hứa Thế Cường này, từ đầu tới đuôi khác biệt với 'khoa học' mà bọn họ nhận thức.
Cho đến giờ phút này, bọn hắn đối với sự cường đại của Tô Hạo, không còn nghi kị.
Hạm trưởng ngạc nhiên nói: "Hứa Thế Cường, lúc này mới qua một năm, ngươi đã trưởng thành đến trình độ này?"
Tô Hạo nói: "May mắn có hạm trưởng phê duyệt nghỉ phép, một năm nay ta không ngừng cố gắng luyện tập, mới có thành quả như vậy."
Hạm trưởng vung tay lên: "Ta cho phép ngươi, từ nay về sau trên Diêu Tinh Hào, ngươi không cần luyện tập, ngày nghỉ kéo dài vô hạn! Những người khác có chuyện gì, cũng sẽ không quấy rầy tới ngươi."
Yến đội trưởng nhịn không được nói: "Đại Cường, loại kỹ năng kỳ quái này, ngươi làm sao luyện ra? Chúng ta có thể học được không?"
Tô Hạo lắc đầu nói: "Năng lực của ta học theo không được, bất quá nếu là phiên bản đơn giản hoá thì các ngươi có thể học được."
Giờ phút này, tất cả mọi người chấn động , ánh mắt lần nữa trợn tròn, mang theo vẻ khó tin nhìn Tô Hạo.
Ngay sau đó một cỗ hơi nóng bốc lên đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận