Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 571: Ồ, Người Đâu (2)

Thời điểm Trầm trưởng lão rời đi, Tô Hạo chỉ liếc mắt một cái, liền không quan tâm, hắn đang suy nghĩ làm sao đem toàn bộ Linh Thảo ở đây chuyển đi.
"Nhiều quá, diện tích chiếm quá lớn, truyền tống của ta không cách nào mang đi nhiều như vậy. Hơn nữa, cũng không cần phải mang đi toàn bộ, chỉ cần mỗi loại một chút là được rồi! Đem thực vật xuyên qua không gian, sẽ có hư hại đôi chút, tuy rằng không trực tiếp đến mức chết đi, nhưng cũng phải lâu ngày mới phục hồi lại được. Lưu lại một bộ phận Linh Thảo ở đây cũng tốt, về sau cũng có thể chạy tới đây hái."
Tô Hạo hơi suy nghĩ một chút, liền có phương án giải quyết!
Trước đem toàn bộ Linh Thảo quét hình vào quả cầu không gian, sau đó để cho tiểu Sáng phân tích chủng loại, rồi lại đánh dấu các loại Linh Thảo quan trọng, tiến hành chuyển đi.
Nghĩ là làm liền, Tô Hạo nhảy lên không trung Dược Viên, đem toàn bộ mảnh Dược Viên to lớn quét đưa vào trong quả cầu không gian, mà tiểu Sáng cũng ngay lập tức vận chuyển, rất nhanh ở phía dưới xuất hiện đủ loại màu sắc, mỗi màu sắc đại biểu từng loại Linh Thảo.
'Dịch chuyển'!
Thân hình Tô Hạo biến mất trên không, một lần nữa xuất hiện ở một mảnh Linh Thảo, mảnh Linh Thảo này chỉ như một cái ruộng nhỏ trồng nhau, nhưng Linh Thảo ở đây đại đa số là loại không biết tên, trong đó có một bông hoa hồng được năm cái lá tròn phủ quanh, thoạt nhìn rất đẹp mắt.
Dưới chân Tô Hạo bắt đầu xuất hiện Kim Cương Giáp, trong nháy mắt đem một phần ba mảnh Dược Viên nhỏ này bao phủ. Phạm vi truyền tống không gian của Tô Hạo đến mức này đã là cực hạn, không thể xa hơn được!
'Truyền Tống'!
Ánh sáng vặn vẹo, mảnh Dược Viên này giống như một chiếc bánh lớn, bỗng chốc biến mất một phần ba, giống như bị người ta hung hăng cắt ra vậy.
Ngay tại thời điểm Tô Hạo đem Linh Thảo truyền tống đi, màng phòng ngự ở Dược Viên này liền nhan chóng ảm đạm xuống!
"Chỗ tiếp theo!"
'Dịch chuyển'!
'Truyền tống'!
Mỗi lần Tô Hạo xuất hiện, dược viên chỗ đó liền thiếu mất một miếng! Nguyên bản Dược Viên ưu nhã như tiên cảnh, sau khi Tô Hạo đi qua, liền trở thành... một lời khó mà nói hết được.
Nói đẹp! Nhưng thiếu đi một góc, nói không đẹp, nhưng Linh Thảo xung quanh vẫn khỏe mạnh, phấp phới đón gió!
Sau khi Tô Hạo tàn sát gần một nửa mảnh Dược Viên, một đạo ánh sáng màu vang bay tới, trông thấy người thủy tinh ở phía dưới Dược Viên tàn sát, cũng không nói lời nào, vung tay lên, một thanh tiểu kiếm sắc bén xoay quanh người hắn, trong nháy mắt, như phân ra thành nghìn thanh kiếm, hắn chỉ tay xuống: "Đi!"
Vô số phi kiếm như cơn mưa rào trút xuống đầu Tô Hạo.
Công kích của tu sĩ Hợp Thể cường đại đến mức không cách nào nói nổi, chỉ uy thế lộ ra thôi, đã đem toàn bộ mảnh sơn cốc này hỗn loạn chịu không nổi.
Trong nháy mắt phi kiếm xuyên qua trận pháp phòng hộ.
Linh Thảo ở trên Dược Viên liền bắt đầu nghiêng trái nghiêng phải như đối diện với cơn bão.
Nếu là tu sĩ Kim Đan bình thường, đứng dưới đợt công kích này chỉ sợ không thể động đậy được.
Dưới suy nghĩ của chưởng môn Lăng Tuyền, cái tên tu sĩ Kim Đan này, phất tay có thể tiêu diệt được!
Sở dĩ ngay từ đâu đã lấy ra bản lĩnh thật sự, là vì Trầm trưởng lão tự mình chạy đến xin giúp đỡ, nói rõ tên áo giáp thủy tinh này có chút bản sự, mới miễn cưỡng làm hắn có chút coi trọng.
Bất quá, cũng chỉ thế mà thôi!
Tu sĩ Kim Đan, hay mặc giáp thủy tinh, hôm nay cũng chỉ có tới không có về!
Có thuật pháp đặc thù thì sao? Ỷ vào thuật pháp đặc thù rồi tưởng mình vô địch thiên hạ, người này hắn đã thấy nhiều rồi, cũng giết không ít!
Sau khi Tô Hạo đem một nửa Dược Viên thu thập vào không gian trữ vật, liếc qua Dược Viên còn lại còn chưa được thu hoạch, hắn lắc đầu thỏ dài, quyết đoán rời đi!
Trước rút lui, về sau tới lại cũng không muộn!
Trước khi hắn hiểu rõ năng lực đặc thù của tu sĩ Hợp Thể, thì Tô Hạo sẽ không có ý định cùng tu sĩ Hợp Thể dùng cứng đối cứng. Vạn nhất dính phải thuật pháp kỳ lạ, phá vỡ bình chướng không gian của hắn, vậy liền không dễ chơi rồi.
Trước đó bị tia sáng của Phượng Cửu chiếu tới dính lên áo giáp trên thân, Tô Hạo vẫn còn nhớ kỹ đấy, ngàn vạn lần không thể khinh thường.
Ưu thế của Tô Hạo là gì? Không phải là di chuyển tự nhiên, 'Quan Sát' được phạm vi rộng lớn sao?
Nếu không có lý do đặc biệt, thời điểm không nên đối mặt, hắn sẽ đem toàn bộ ưu thế mình vận dụng, ẩn nấp rời đi.
Tô Hạo đột nhiên biến mất, mà phi kiếm Lăng Tuyền vẫn tiếp tục lao xuống dưới, khiến chỗ vừa đứng của Tô Hạo hình thành từng cái lỗ to, thậm chí cỏ cá Linh Thảo bay lên trên trời, rơi xuống lả tả.
Kết quả như vậy, Lăng Tuyền còn chưa nghĩ tới đấy.
Trên gương mặt ồn hòa của hắn lần đầu tiên hiện lên nét kinh ngạc: "Ồ, người đâu?"
Thần Niệm tỏa ra vạn mét, nhưng vẫn không nhìn thấy tên tu sĩ Kim Đan mặc áo giáp kia đâu.
Lúc này Trầm trưởng lão cũng bay tới, nhìn Dược Viên của mình như bị chó gặm, trong lòng đau đớn không thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận