Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 91: Một Tông Sư chiến Chín Thái Sư

Tô Hạo một khắc không ngừng chạy trốn về phía trước, khoảng cách so với thị trấn càng ngày càng xa.
Một lúc lâu sau, hắn phát hiện mình vẫn chưa thoát khỏi đối phương đuổi bắt.
Vì vậy Tô Hạo bắt đầu chuyển hướng, cứ chạy một đoạn là chuyển hướng một lần, như vậy nhiều lần, nhưng chín tên Thái Sư vẫn theo sát ở sau lưng.
Tô Hạo hiểu rõ, đối phương nhất định có biện pháp truy tung hắn, vô luận hắn chạy tới đâu, đều có thể tìm được vị trí.
Hắn không hề biến hướng, mà buồn bực chạy về phía trước, bởi vì nếu như đối phương có thể tập trung vào vị trí của hắn, thì biến hướng không còn kéo dài được khoảng cách, mà còn dễ dàng bị đuổi theo.
Tô Hạo một bên cất bước chạy như điên, một bên vừa phân tích tình huống: "Bây giờ khoảng cách là 1500 mét, đối phương căn cứ gì mà tìm được phương hướng của ta? Chẳng lẽ cũng là Quan Sát? Hay là mùi, thanh âm, hay là sinh mênh!."
Hơn nữa chín tên Thái Sư kia cũng toàn lực đuổi theo, so với Tô Hạo thì chậm hơn một tí, hơn nữa cũng không biết khoảng cách cực hạn của đối phương là bao nhiêu, có nghĩ là muốn triệt để đánh lạc hướng, còn không biết cần dùng bao nhiêu thời gian.
"Tốc độ của ta còn quá chậm, xem ra phải nghiên cứu phù văn phì hành mới được!."
Tô Hạo cau mày suy tư một lát, phát hiện cứ như vậy chạy tiếp, đối với hắn không có lợi, bởi vì không thể xác định chỉ có mười người này hay không, hay còn có người khác ngăn ở phía trước.
Nếu như hiện tại quay đầu, đối mắt với chín vị Thái Sư, cũng nguy hiểm đấy, nhưng tiếp tục chạy tiếp, có lẽ không còn là chín vị nữa đâu, tính nguy hiểm chưa biết trước được.
Cần khống chế rủi ro trong mức chấp nhận được.
Tô Hạo lựa chọn quay đầu đối chiến!
Võ Giả Thái Sư, cũng không phải không thắng được.
Vấn đề duy nhất là đối phương nhiều người, một khi lâm vào bao vậy, Tô Hạo tự nhận hắn cũng không nắm chắc được.
"Như vạy, phải sáng tạo ra cơ hội, đem từng tên giết lẻ."
Đại não Tô Hạo rất nhanh vậy chuyển, trước làm ra mục tiêu chiến đấu cơ bản, sau nữa là quá trình, cuối cùng xác định trình tự.
"Tiểu Sáng, mục tiêu: Chín Võ Giả Thái Sư sau lưng, chỉ tiêu: Dựa vào tốc độ di chuyển, sắp xếp."
"Sắp xếp thành công."
Trong Ra-Đa của Tô Hạo lập tức biểu hiện chín con số, từ 1 đến 9, số 1 là võ giả có tốc độ cao nhất, tiếp theo đến 2, cứ như vậy mà tính.
Kế hoạch của Tô Hạo rất đơn giản.
Đầu tiên, trong quá trình chiến đấu, hẳn phải bảo trì tính di động cao, không thể lưu lại để đối phương có cơ hội vây công.
Tiếp theo, lợi dụng hai thanh đao trong tay, một khi ra tay là phải toàn lực, đem đối phương nhất kích tất sát.
Cuối cùng, ưu tiên lựa chọn đối thủ có tốc độ nhanh nhất, theo thứ tự chém giết, chỗ tốt là thời điểm chiến đấu, cam đoan những người khác còn chưa tới kịp.
Tô Hạo hít sâu một hơi, dùng tốc độ cao nhất để di chuyển, kéo lê một cái vòng tròn, thay đổi phương hướng, lẻ loi một mình hướng chín người kia lao tới.
Một gã Tông Sư đấu với chín tên Thái Sư!
Chưa từng có từ trước đến nay.
Áo giáp cùng mũ giáp trên thân Tô Hạo lập tức bắt đầu sáng lên, trường đao trong tay thì hiện ra sương mù mịt mờ, đã không còn nhìn rõ hình dáng thanh đao, giày ở dưới chân đã vận sẵn 'Tam Trọng Bộc Phát' chờ phát động.
Phù văn trên vũ khí của khôi giáp, toàn lực phát động.
Dưới sự trợ giúp của tiểu Sang, phù văn cũng bắt đầu vẽ trên tay hắn.
"Địa Thứ" "Hỏa Hoàn" "Điện Lưu" "Sương Mù" vào hàng chờ.
Hơn một nghìn mét, song phương trong nháy mắt gặp nhau.
Đầu lĩnh áo bào trắng có tốc độ nhanh nhất, chạy ở phía trước, ở phía sau là những võ giả còn lại.
Hắn híp mắt nhìn Giáp Bạc đang dùng tốc độ cao lao tới, hai tay phẩy ra, vẽ một vòng tròn, nói: "Tản ra, vây lại!."
Tám vị Thái Sư sau lưng lập tức tản ra, hình thành một cái vòng, muốn đem Tô Hạo vây lại.
"Hắc!." Tô Hạo nhất thời không nhịn được, vậy mà cười ra tiếng.
Vừa hợp ý hắn, hắn sợ nhất là đối phương cùng nhau lao lên một chỗ, vung đao chém loạn xạ.
Như vậy thì Tô Hạo không cần phải lo lắng những người khác nữa, cứ thoải mái xử lý tốt võ giả áo bào trắng.
Hai mắt hắn chăm chú nhìn vào võ giả áo bào trắng, tốc độ càng lúc càng nhanh, khí thế càng ngày càng thịnh.
Tên đầu lĩnh cũng biết hắn là mục tiêu của Tô Hạo, nhưng hắn không hề sợ hãi, trường đao trong tay tối sầm lại, sau đó sáng bóng, phù văn 'Cứng Rắng' cùng "Xuyên Thấu" đã được phát động, áo giáp cũng tối sầm lại, lóe lên ánh sáng màu đỏ, "Cứng Rắn" cùng "Bình Chương" phát động thành công.
Hắn là lai.
Hắn là "Vô Thương - Thủy Văn Đại Sư." dang tiếng lẫy lừng của thành Hòa an, Thú Văn vô cùng cường đại là "Khép Lại", hắn còn sợ người nào?
Sợ cái tên "Khách Qua Đường" thấp bé trước mặt sao?
Nói đùa gì vậy !
Tô Hạo vẻ mặt quái lại, đối thủ trước mắt hắn tự nhiên biểu lộ trở nên liều lĩnh, sau đó lại biến thái, người này bị cái gì vậy?
Tuy nhiên, đối với Tô Hạo mà nói, cũng không sao cả. Đối phương dám dùng bài phù văn khắc ấn của hắn để đối phó hắn, kết cục không cần đoán cũng biết.
Trong chốc lát, Tô Hạo cùng võ giả áo bào trắng lướt qua nhau.
Tốc độ Tô Hạo cũng không giảm xuống, lướt qua xong liền hướng phía xa chạy đi, lưu lại một bóng lưng.
Cùng với thân thể không đầu té gã xuống, cái đầu thì lăn qua một bên.
Tám võ giả đứng đợi phát động liền sững người lại.
Một người khác lúc này đứng ra, hung hăng nói: "Đuổi theo!."
Tất cả mọi người lúc này mới như từ mộng tỉnh lại, lập tức hướng Tô Hạo đuổi theo.
Đồng thời bắt đầu lập kế hoạch.
Tốc độ của "Khách Qua Đường" rất nhanh, năng lực tập kích rất mạnh, hơn nữa lực công kích vô cùng cường đại, trường đao cùng áo giáp trong tay chúng ta ngăn lại không được, lúc giao chiến cố ý tránh né."
"Đồng thời, đừng phân tán vị trí, hai người một tổ, hỗ trợ lẫn nhau."
"Mục tiêu là đem tốc độ 'Khách Qua Đường' kéo chậm, sau đó hai tổ cuốn lấy hắn, sáng tạo cơ hội cho lão Hạc tấn công."
"Lão Hạc, cố gắng tìm vị trí, chuẩn bị 'Phá Hư' Quyền."
Lão Hạc là một lão đầu thon gầy, so với người khác thì thấp hơi đôi chút, nhưng so với Tô Hạo thì vẫn cao hơn một đoạn, nhìn qua thì không thấy lực lắm.
Rất nhanh, Tô Hạo lần nữa lượn lại một vòng tròn, phù văn lần nữa bổ sung xong.
"Đến rồi! Cẩn thận né, mục tiêu lần này là ta, bà mẹ nó chứ, tìm cơ hội đi lão Hạc."
Tô Hạo rất nhanh tiếp cận, thấy trận hình của đối phương biến hóa, tựa hồ đã tìm được cách đối phó lại hắn.
Nhưng hắn cũng sớm chuẩn bị.
"Địa Thứ" phát động.
Tô Hạo đạp mạnh một phát, hiệu quả phù văn truyền vào mặt đất, chỉ thấy toàn bộ mặt đất bắt đầu chấn động.
"Phốc phốc phốc!."
Vô số gai nhọn từ mặt đất đâm lên tám vị Thái Sư.
Thời điểm mặt đất chấn động, tám võ giả nhận ra có điểm không đúng, liền nhao nhao bỏ chạy tứ tán, tránh thoát được màn đâm dày đặc.
Tuy rằng Địa Thứ không gây tổn thương cho bất kỳ người nào, nhưng Tô Hạo đã đạt được mục đích của mình, phá vỡ trận hình của đối phưng.
Tiếp cận.
"Ba Tầng Bộc Phát!."
"Oành."
Trong nháy mắt Tô Hạo gia tốc, trường đao trong tay giơ lên.
Tên Thái Sư bị chọn làm mục tiêu thoáng kinh hoảng, nhưng cũng không quá rối loạn, hắn hơi thả chậm bộ pháp, tụ lực chuẩn bị đón đỡ, tránh né công kích của Tô Hạo.
Trường đao Tô Hạo vung xuống.
"Choang...!"
Mang theo một tia lửa, trường đao của Tô Hạo bị đối phương dùng đao cản lại.
Nhưng mà vẫn chưa xong.
"Điện Giật!."
"Xoẹt !."
Dòng điện thông qua đao cùng áo giáp trường vào thân thể đối phương, trong nháy mắt khiến đối phương cứng ngắc lại. Tô Hạo thuận thế xoay người, đoản đao tay trái khẽ lướt qua cổ đối phương.
"Xì...!."
Đầu lâu bay lên, máu tươi phun ra.
Tô Hạo một khắc cũng không ngừng, chuyển hướng muốn chạy.
Nhưng hai tên Thái Sư khắc đã kịp chạy tới cản đường.
Tô Hạo liền phát động "Hỏa Hoàn", một cỗ hỏa diễm mãnh liệt lấy Tô Hạo làm trung tâm khuếch tán ra ngoài.
Tổn thương không cao, nhưng mà thanh thế thì vô cùng dọa người, khiến hai gã Thái Sư phải lui lại về sau, trơ mắt nhìn Tô Hạo lần nữa chạy thoát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận