Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 722: Hành Trình Mới (1)

Thời gian, lưu chuyển.
Ngôi sao, biến hoá.
Vũ Trụ vận động từng phút từng giây, các tinh thể bí hiểm, cuồng bạo, nóng bỏng, đặt ở trong vũ trụ, lộ ra nét tầm thường.
Trong vũ trụ có vô số ngôi sao, vô số nền văn minh, xuất hiện, phát triển, thăm dò, tuyệt vọng, hủy diệt.
Cho dù như vậy thì bọn họ cũng không thể khám phá được một góc bí ẩn trong vũ trụ.
Trên mỗi tinh cầu, phát ra nhiều câu hỏi về vũ trụ, nhưng không có một lời giải đáp.
Thế nhưng mà, đáp án vẫn luôn luôn tồn tại!
Ở mỗi chỗ trong vũ trụ đều có đáp án.
Đáng tiếc chính là, đáp án hoàn chỉnh, thì như một bài luận văn của nhân loại, có vô số chữ viết, rải từ vũ trụ đến khắp mọi nơi.
Không có người nào có thể thu nhập toàn bộ đáp án, nối thành một đáp án nguyên vẹn.
Sẽ có người đi tập hợp đầy đủ đáp án này chứ?
Mỗi khi giải đáp được một đoạn, thì sẽ như thế nào?
Không biết.
Sau khi bị mất đi thân thể ba trăm năm rèn luyện, ý thức Tô Hạo chìm vào hắc ám, mà quả cầu không gian, thoát ly kết nối với Tu Tiên Tinh, lần nữa lâm vào cảnh tĩnh lặng.
Không biết bao lâu, ý thức mới xuất hiện.
Giống như một đống lửa nhỏ nhảy vào trong bụi rơm, bừng lên lửa cháy, rất nhanh lan rộng toàn bộ, bốc lên ngọn lửa dữ dội.
Cũng chính là thời điểm này.
Một bé trai tầm khoảng mười hai tuổi, dựa vào trên tường, trên thân đáp một tấm vải rách, giống như ngủ say, nhưng đúng lúc này, đột nhiên mở to hai mắt.
"Đây là...."
Tình cảnh xung quanh dần dần xuất hiện trong mắt.
"Ta là..."
Tay chân khôi phục lại tri giác.
"TÔ HẠO !"
Chờ thêm chút nữa, ý thức của Tô Hạo dần dần thức tỉnh.
Hắn rất nhanh hiểu rõ hết thả: "Ta, lại chuyển sinh rồi!"
Nhưng mà, Tô Hạo thậm chí không kịp vào quả cầu không gian đọc tin tức, không kịp cảm nhận trạng thái của bản thân, cũng không kịp cảm thán vài câu cuộc đời mình.
Hắn bị cảnh tượng ở chỗ này hấp dẫn.
Không khỏi lẩm bẩm nói: "Cái quỷ gì đây?"
Lúc này đúng lúc hoàng hôn, ánh sáng ảm đạm, hắn đang ngồi ở một góc đường kín, lưng tựa vách tường.
Trên đường phố không một bóng người, đèn đường theo phong cách cổ điển, lúc này vừa vặn sáng lên, tản ra ánh sáng mờ nhàn nhạt.
Tô Hạo lập tức nhận ra đây là thời đại hơi nước.
Nhưng đây không phải chuyện trọng điểm, trọng điểm chính là, tình cảnh trong mắt của hắn, đều quỷ dị vặn vẹo.
Trên vách tường mang theo rất nhiều vất bẩn màu bùn đất, giống như khối vải bị mốc, hơn nữa còn ở trước mặt hắn biến hoá hình dạng quỷ dị.
Mặt đất hắn đang ngồi, như sóng biển phập phồng nhấp nhô.
Lọt vòng trong tầm mắt có thể thấy được đường ống, thùng vạc giá gỗ, tất cả đều phập phồng xoay tròn...
Tình cảnh này giống như một người xoay tròn mười tám vòng mới thấy được vậy.
Giống như thế giới này được tạo bằng huyễn tưởng vậy, hư ảo, không có thật.
Tô Hạo nâng lên cánh tay của mình, màu sắc có chút đen, lại có chút bóng, sờ tới sờ lui hết sức tiều tuỵ.
"Cánh tay hoàn toàn bình thường, không có vặn vẹo, nói rõ thị giác của ta không có vấn đề...."
Hắn trước ổn định thân hình, đem mảnh vải trên thân ném đi, vịn vạch tường chậm rãi đứng lên.
"Thân thể hữu lực, cũng không hư nhược, nói rõ cơ quan bên trong bình thường không có vấn đề, chỉ cần chờ một chút, liền có thể triệt để khống chế. Hơn nữa, tại sao thân thể ta không vặn vẹo, nhưng lại có thể nhìn thấy cảnh vật ở đây bị vặn vẹo, đến tột cùng là vì sao?"
Nếu như không rõ ràng đến cùng phát sinh chuyện gì, hắn cũng sẽ không hành động thiếu suy nghĩ, mà lặng yên theo dõi kỳ biến, tận lực bảo toàn an toàn bản thân.
Thế giới này, hắn cảm thấy rất thú vị.
Nhưng mà hôm nay hắn vừa mới chuyển sinh, cỗ thân thể này chỉ mạnh hơn người bình thường một chút, không thể nói là có năng lực tự vệ, chỉ cần một việc xui xẻo, cũng có thể giúp hắn 'đăng xuất'.
"Thế giới này, rất thú vị đấy! Cho ta nửa năm thời gian, tất nhiên..."
"Cùm cụp !"
Còn không đợi Tô Hạo đưa ra quy hoạch cho tương lai, chỉ thấy bên phía đường đối diện truyền đến âm thanh nhỏ, Tô Hạo thuận theo nhìn lại.
Chỉ thấy một nữ tử trung niên mang theo nét kinh hoàng nâng ván gỗ che lấy bản thân mình, đem thân thể nhìn có vẻ khá mập mạp che chắn xuống.
Khoan hãy nói, dưới tình huống thế giới này bị vặn vẹo, nếu không nhìn kỹ, hẳn sẽ không phát hiện được đối phương đấy.
Rồi sau đó đến phiên Tô Hạo ngạc nhiên, bởi vì hắn phát hiện, tất cả mọi người đều trốn hết đấy, không chỉ có nữ tử trung niên kia, còn có nhiều người khác, liền tìm địa phương ẩn giấu bản thân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận