Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 496: Tu Tiên Giả Kéo Bè Kết Phái Thanh Toán Lẫn Nhau (1)

Cuối cùng vô luận Phong Linh Tiên Tử năn nỉ thế nào, Tô Hạo đều không có ý tứ giúp đỡ cầm giúp, chỉ nói: "Nhiều nhất ta chỉ có thể cho ngươi một chỗ trống trên thanh đao để gửi đồ!"
Phong Linh Tiên Tử đại hỉ nói: "Ta biết ngay mà, đúng là tri kỷ của ta!"
Khóe miệng Tô Hạo giật giật, sống đến lúc này còn chưa có ai nói hắn là tri kỷ đấy, phần lớn đều là 'Kẻ này không hiểu phòng tình thích cô đơn'.
Vì vậy, Tô Hạo đem Đao Vạn Dụng biến thành một chiếc hỏa tiễn, bên trong là hai chiếc ghế nằm, bên cạnh ghế nằm còn để đồ của Phong Linh Tiên Tử...
Toàn bộ bề ngoài được làm trong suốt, giống như cửa kính vậy.
Chỉ thao tác này thôi khiến Phong Linh Tiên Tử nhìn đến choáng váng, hai mắt nàng toát ra hai luồng hỏa diễm, trong miệng lẩm bẩm nói: "Ta cũng muốn ta cũng muốn! Đi đến Linh Sơn Văn Châu cho dù đập nồi bán sắt ta cũng phải gom đủ tài liệu! Luyện chế một thanh kiếm, thêm một đôi cánh... Không, thêm hai con búp bê đáng yêu là được..."
Tô Hạo tỏ ra mắt điếc tai ngơ, đến lúc đó là do hắn luyện chế, khẳng định phải lấy thẩm mĩ của mình làm chủ, gì mà búp bê, pháp khí cường đại của hắn sao có thể có mấy loại tạo hình này được?
Hắn chỉ có thể làm mấy loại vũ khí mà người ta nhìn vào liền rùng mình, chứ muốn làm mấy cấy gậy ma pháp thiếu nữ biến hình? Xin lỗi, hắn làm không được.
Ban ngày thì dùng Đao Vạn Dụng phi hành, ban đêm thì vào thành thị ở, cứ như vậy một tháng sau, Tô Hạo cùng Phong Linh Tiên Tử đã thấy được đường bờ biển rộng, biển rộng thâm trầm, như là cự thú đang ngủ say, làm cho người ta nhìn vào mà khiếp sợ.
Kế tiếp, bọn hắn ở trên biển bay bay ngừng ngừng một tháng, mới có thể đặt chân tới Linh Sơn Văn Châu.
Chỉ có thể nói, diện tích của thế giới này quá rộng! Cũng không phải phi hành vài ngày liền có thể bay vòng quanh Tinh Cầu. Huống hồ tốc độ Tô Hạo biểu hiện ra ngoài cũng không quá nhanh, so với tốc độ của Phong Linh Tiên Tử chỉ nhanh hơn một chút mà thôi.
Phong Linh Tiên Tử nói: "Phong Úy, ngươi có nhìn thấy thành nhỏ đằng kia không? Chính là Linh Thành, chúng ta trước qua Vọng Linh Thanh ở một ngày, ngày mai tiếp tục lên đường."
Tô Hạo thay đổi phương hướng, hướng phía Vọng Linh Thành đi qua, ở phía ngoại thành hạ xuống, Đạo Vạn Dụng bắn trở về vỏ bao...
Hai người một trước một sau đi tới Linh Thành, vừa đi Phong Linh Tiên Tử vừa giới thiệu: "Nơi đây là biên giới gần biển của Vọng Hồi Hải Châu, chỉ cần vượt qua Nghiễm Minh Hải, liền đến Linh Sơn Văn Châu. Cho nên tu sĩ muốn tới Linh Sơn Văn Châu, phần lớn đều đi qua nơi này, sau đó ở Vọng Linh Thành chỉnh đốn một ngày.
Vọng Linh Thành hiện tại thuộc quyền sở hữu của đỉnh cấp tiên môn ở đây, Am Dương Ánh Tâm Đàm, người ngươi thấy ở trong thành này, đại đa số đều là tu sĩ của Âm Dương Ánh Tâm Đàm, những người còn lại đều là tu sĩ đi ngang qua đây, đương nhiên, cũng có không ít tán tu ngồi ở đây để hôi của.
Cũng có một bộ phận người làm ăn, tới nơi này mở khách điếm cung cấp chỗ ngủ, chỗ ăn uống cho tu sĩ, đại đa số đều là người bình thường. Đương nhiên, cũng sẽ không có tu sĩ nào rảnh háng đi động thủ mấy người bình thường này, bất quá cũng có không ít người bị ngô thương bởi tu sĩ tranh đấu mà chết."
"Chúng ta vào thành tìm một chỗ ở lại, không cần phải phô trương, lại mua chút đồ ăn dùng bữa, sáng sớm hôm sau liền rời đi."
Đám tu sĩ cũng có nhiều người như Phong Linh Tiên Tử cùng Tô Hạo, ra ra vào vào rất vội vàng, nên hai người Tô Hạo cũng không làm cho người khác chú ý.
Sau khi Tô Hạo cùng Phong Linh Tiên Tử vào trong thành, thính giác nhạy cảm nghe lén được những tu sĩ khác nói chuyện.
"Nghe nói Văn Châu truyền tới tin tức, Cửu Luyện Tinh Nguyên Sơn lại phát ra một khoản tiền dính máu!"
"Lại có chuyện này? Nói nghe rõ một chút đi!"
"Việc này nói ra rất dài dòng, tháng trước hai đại tiên môn vì một cục Huyền Lôi Hàn Sơn Thiết xuất thế mà đánh nhau tàn nhẫn, cơ hồ là liều mạng người chết ta sống, ngươi đoán xem kết quả thế nào? Chậc chậc chậc!"
"Thế nào?"
"Hắc! Hai bọn họ để cho Cửu Luyện Tinh Nguyên Sơn làm ngư ông đắc lợi! Thừa cơ đem của cải của hai đại tiên môn lưu lại ở Văn Châu lấy hết, để lại một tiên môn trống rỗng."
"Hít ! Đây chính là vận khí của Tinh Nguyên Sơn a!"
"Xì...! Vận khí! Đạo hữu chớ quá ngây thơ! Chỉ một khối Huyên Lôi Hàn Sơn Thiết thôi, đáng giá để hai đại tiên môn đánh nhau sao? Chỉ sợ chỉ là cái bẫy để Tinh Nguyên Sơn rơi vào.... Chậc chậc chậc!"
"Biết là hố nhưng vẫn rơi vào, bọn hắn không sợ hai đại tiên môn tính sổ trả thù sao?"
"Đương nhiên là sợ! Nghe nói ngươi của Tinh Nguyên Sơn, gần đây đều có nhiều động tác, chỉ sợ muốn tìm chỗ tránh một hồi đi!"
"Chuyện này... Đến cùng có bao nhiêu người chết đây!"
"Đạo hữu, có muốn kết bạn đồng hành? Đi hôi của một phen?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận