Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 714: Trứng Gà Cùng Pho Tượng (2)

Lặng yên không một tiếng động, chiếc phi thuyền khổng lồ đột ngột biến mất ở trên không gian, vô tung vô ảnh.
Cũng tại thời khắc đó, bên ngoài Tu Tiên Tinh xuất hiện một chiếc phi thuyền, duy trì nguyên trạng tiến lên phía trước, chậm rì rì phiêu đãng, kỳ thật nó đang lấy tốc độ ba mươi vạn ki lô mét mỗi giờ di chuyển.
Đầu chọn của phi thuyền nhắm ngay vào viên tinh cầu khổng lồ kia.
Giống như một quả trứng gà nhắm vào pho tượng, không, so với pho tượng còn lớn hơn...
Nếu như phi thuyền là quả trứng gà, hành tinh khổng lồ giống như một pho tượng, thì Tu Tiên Tinh như một căn biệt thự.
Tuy hành tinh này nhỏ hơn Tu Tiên Tinh, nhưng mà nhỏ cũng có võ, chỉ cần va chạm liền hủy diệt mọi thứ.
Nhưng mà, hiện tại 'quả trứng gà' Phi Dược này, chính là hy vọng của tất cả mọi người trên Tu Tiên Tinh.
Thời điểm phi thuyền Phi Dược xuất hiện trước màn ảnh, người xem trực tiếp ở trên Tu Tiên Tinh lập tức hứng khởi không thôi.
"Phong Úy thành công rồi! Thật tốt quá!"
"Ồ? Như vậy đã thành công, vì sao bọn họ không trở lại? Lấy năng lực của Phong Úy, trong nháy mắt có thể truyền tống về đấy."
"Có lẽ là để xác nhận đi! Ngàn vạn lần đừng để thất bại trong gang tấc."
"Hy vọng có thể thuận lợi vượt qua."
Thời điểm mọi người đang thảo luận líu ríu, Phùng Hạng Long trầm tĩnh nhìn nhân viên tính toán: "Báo cáo sai sốt của phi thuyền Phi Dược đi."
Rất nhanh có một gã nhân viên trả lời: "So với dự đoán thì sai 2 giây, có thể tiếp nhận, dịch chuyển thành công."
Lại nhìn số liệu một chút: "Khoảng cách đến thời gian va chạm, còn mười phút. Có thể liên hệ viện trưởng cùng phó viện trưởng quay về."
Phùng Hạng Long nhíu mày nói: "Lập tức liên hệ lên phi thuyền Phi Dược, nói bọn họ rút lui!"
Một gã nhân viên công tác khác lập tức nói: "Đã gửi đi tín hiệu, khoảng cách quá xa, có chút chậm, chờ một lát nữa, truyền tống trận cũng đã khởi động, trên lý luận có thể trở về."
Thời điểm mọi người ở dưới mặt đất khẩn trương, thì ở trên phi thuyền, sau khi Phi Dược dịch chuyển thành công, trong nháy mắt Tô Hạo liền thoát lực, toàn bộ người nửa tỉnh nửa mê, tư duy hỗn loạn không chịu nổi, chỉ cảm thấy đầu như muốn nổ tung, căn bản không thể vận hành tư duy suy nghĩ.
Mà Á Sơn trợn tròn mắt, trực tiếp hôn mê.
Phong Thành mở to hai mắt nhìn, chăm chú nhìn màn hình, ngừng thở chờ đợi kết quả truyền tới, hắn phải đợi lấy tin tức thành công, sau đó hướng sư huynh báo cáo, đây là công tác mà sư huynh an bài cho hắn.
10 giây sau, kết quả xuất hiện, trên màn hình xuất hiện bốn chữ to Truyền tống thành công!
Phong Thành lập tức hét lên khàn cả giọng: "Thành công rồi sư huynh, dịch chuyển thành công!
Nhưng lại không nghe thấy có người đáp lại, Phong Thành sửng sốt, đột nhiên nghĩ tới điều gì, trực tiếp hướng chủ khoang thuyền chạy tới.
Rất nhanh thấy được Tô Hạo ôm đầu cùng Á Sơn hôn mê, hắn gọi hai tiếng, thấy hai người đều không phản ứng lại.
Phong Thành lập tức tỉnh táo: "Phong Thành, Phong Thành! Không thể vội, càng vội càng hỏng! Chuyện kế tiếp phải dựa vào ta, nhất định phải đem chuyện này xử lý cho thật tốt."
Hắn hít thở mấy hơi, bình phục lại tâm tình, nhưng mà trái tim trong ngực vẫn đập rộn cả lên, nói rõ bên trong cũng không bình tĩnh như vậy.
"Không đến mười phút, sẽ xảy ra va chạm, ta phải ở trong khoảng thời gian trước đó, đem sư huynh mang đi, phòng truyền tống cách đây không xa, dựa theo tính toán, để chuẩn bị truyền tống, đại khái cần đợi ba phút..."
Phong Thành tiến lên 'Bang Bang' hai cái, đem khoang chứa Á Sơn cùng Tô Hạo gõ nát, đem hai người từ bên trong kéo ra, đặt trên mặt đất.
Đồng thời trong miệng không ngừng lẩm bẩm nói: "Không thể vội, không thể vội, trước khi mang hai vị sư huynh về, cần phải mở tên lửa trên phi truyền ra, đẩy nhanh tốc độ, đồng thời kích hoạt boom hẹn giờ ở bên trên, sau đó rời di!"
Hắn trở lại phòng điều khiển, ấn một loạt nút điều khiển, nhưng ấn đến nút kích hoạt tên lửa, tay hắn dừng lại: "Nếu mở tên lửa đẩy ra, như vậy toàn bộ năng lượng trên phi thuyền sẽ được sử dụng, nói cách khác, ta rất có thể không cách nào kích hoạt truyền tống trận, đem sư huynh mang về..."
"Không được! Trước hết phải đem sư huynh đưa về!"
Phong Thành lập tức nâng Á Sơn cùng Tô Hạo lên, chạy hướng truyền tống trận, đem Tô Hạo cùng Á Sơn đặt vào truyền tống trận, nhìn nút nhỏ ở truyền tống trận bắt đầu suy tư: "Không thể truyền tống về tổng bộ, nếu người có rắp tâm bất lương ra tay, lấy trạng thái của hai vị sư huynh, tất nhiên sẽ chết... Như vậy, đưa về cảng tinh không!"
Phong Thành lập tức khởi động truyền tống trận, ba phút sau, hào quang bùng lên, Tô Hạo cùng Á Sơn bị truyền tống rời đi, cho tới giờ phút này, Phong Thành mới nhẹ nhàng thở ra:" Kế tiếp, chính là mở ra chế độ tên lửa đẩy."
"Ta trước khởi động truyền tống trận, sau khi truyền tống trận có hiệu lực, lại điều khiển pháp khí thao tác, tránh cho năng lượng thay đổi, mất đi truyền tống! Thời gian, như vậy cũng đủ rồi!"
Nghĩ đến đây, Phong Thành không chút do dự kích hoạt truyền tống trận, lẳng lặng chờ đợi, chờ Truyền Tống Trận sáng lên, liền đưa tay bấm pháp quyết, một cái búa xuất hiện, đập vào nút tròn nhỏ.
Làm xong hết thảy, đã qua ba giây, Phong Thành đợi một chút chờ xem kết quả, rất nhanh hắn thở ra một hơi, thầm nói: "Thành công!"
Sau đó bạch quang bùng lên, hắn biến mất tại chỗ, lần nữa xuất hiện ở truyền tống cảng tinh không.
Tô Hạo vẫn sống dở chết dở nằm trên mặt đất, ôm đầu, khuôn mặt dữ tợn, thoạt nhìn vô cùng đau đớn, Á Sơn thì hai mắt vẫn trợn tròn.
Cho tới giờ phút này, Phong Thành mới bình tĩnh lại, trái tim vẫn như cũ đập loạn lên không ngừng.
Thật hoảng sợ nha!
"Nếu ta không mang sư huynh về, chỉ sợ ta chính là tội nhân thiên cổ !"
Bạn cần đăng nhập để bình luận