Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 455: Xem Phi Kiếm Của Ta (2)

Mà Phong Nhan thay đổi tức thì, khuôn mặt ngượng ngùng thẹn thùng, cất bước nhỏ hoa sen đi tới, dùng giọng mũi nhỏ nhẻ: "Sư huynh, lâu rồi không gặp!"
Nam tử có khuôn mặt anh tuấn này đúng là sư tôn của Phong Linh Tiên Tử, Phong Hoa, bởi vì độn tốc đứng đầu, được người đời xưng là Phong Phi.
Nhìn Phong Nhan giả nai, làm cho Phong Thành cùng Tô Hạo như được mở rộng tầm mắt.
Tô Hạo còn tưởng Phong Nhan nhìn thấy Phong Hoa, liền lập tức xông lên đem hắn buông chặt không tha đó nha!
Không nghĩ tới lại biến thành thục nữ văn tĩnh.
Tô Hạo thấy được sự thay đổi lớn của Phong Nhan, giọng Phong Nhan không chỉ câu dẫn được nam nhân, mà hai cái đèn pha kia cũng được! Đương nhiên, dùng thuốc cũng có thể!
Phong Linh Tiên Tử đem hai người Phong Thành cùng Tô Hạo giới thiệu cho Phong Hoa, nói: "Sư tôn, đây là hai đệ tử của ta, đây là Phong Úy, đây là Phong Thành! Cả hai đều là thiên tài hiếm gặp!"
Phong Hoa cười gật đầu, ánh mắt dừng trên thân Tô Hạo một chút, ánh mắt ở trên đỉnh đầu Tô Hạo đảo qua đảo lại, hắn thầm nói: "Quả nhiên là thiên tài, tóc cũng nạo cả rồi!"
Dưới suy nghĩ của Phong Hoa, những người có hành vi cực kỳ khác thường này, trên cơ bản đều là thiên tài!
Đây là nhận thức cố hữu trong đầu Phong Hoa, hắn từ nhỏ đã gặp đủ loại thiên tài lớn lên, sau đó tự mình tổng kết ra một bộ tiêu chuẩn của thiên tài! Thời điểm nhìn thấy mái tóc của Tô Hạo, liền nhận định Tô Hạo không giống người thường.
Bất quá loại nhận thức cố hữu này, trong thế giới của Phong Hoa, trên cơ bản đều chuẩn xác. Bởi vì hắn vừa ra đời liền đứng ở độ cao đủ cao, sau đó lại tiếp xúc được không ít người thấp hơn mình.
Sau khi chào hỏi xong, Phong Thành chờ mong 'quà gặp mặt', quả nhiên như lời Tô Hạo nói, không có!
Hy vọng Phong Thành đạt được pháp khí cũng thất bại theo.
Lúc này Phong Linh Tiên Tử đột nhiên kỳ quái nói: "Đúng rồi, ta như thế nào không gặp được sư huynh?"
Nét vui trên mặt Phong Hoa biến mất, nhàn nhạt mở miệng: "Hắn chết rồi!"
Khuôn mặt Phong Linh Tiên Tử cứng đờ.
Quả đấm của nàng nắm chặt, sau đó buông ra, dường như mất đi tất cả khí lực. Nàng rõ ràng kêu sư huynh cùng nàng quay về nhận đệ tử, sau đó chăm chỉ ở trong sơn môn tu luyện vài năm, nhưng sư huynh không nghe, không ngờ lại...
Tô Hạo còn lần đầu tiên nghe Phong Linh Tiên Tử còn có sư huynh! Cảm giác mỗi người ở trong Vân Trung Vọng Nguyệt Cốc sẽ thu hai đệ tử đấy!
Tô Hạo lập tức vểnh tai lên, muốn nghe bọn họ nói tiếp thế nào, không nghĩ tới Phong Hoa cùng Phong Linh Tiên Tử không muốn tiếp tục thảo luận trên đề tài này nữa, chỉ thở dài, cũng hông nói gì.
Trong lòng Tô Hạo có nhiều vấn đề, nhưng cũng chỉ có thể đè xuống trước.
Thời điểm không khí trầm xuống, xa xa truyền đến tiếng rống giận.
Mọi người theo đó nhìn lai, phát hiện lôi đài Dẫn Khí Cảnh mạch Phong đã bắt đầu rồi!
Trên mặt Phong Hoa chẳng biết lúc nào lại nở ra nụ cười nhàn nhạt, nói: "Đi thôi, chúng ta đi qua nhìn xem!"
Lôi đài mạch Phong cao gần hai mét, đường kính hình tròn tầm hai trăm mét, ở trên gia trì trận pháp, giống như một kiện Pháp Khí, tính chất vô cùng cứng rắn, có thể phòng công kích của tu sĩ Kim Đan, chỉ cần không tận lực phá hư, có thể tùy ý để tu sĩ trên đài quyết đấu.
Lúc này dưới lôi đài có gần bốn trăm người, tất cả đều là tu sĩ mạch Phong.
Tô Hạo cũng đứng trong đám người đó, hứng thú nhìn hai gã Dẫn Khí Cảnh trên đài quyết đấu.
Một tên trong đó là thiếu niên tóc dài lãnh ngạo, thò tay bấm pháp quyết, trên thân lóe lên hàn quang, phát động kỹ năng phòng ngự 'Phong Linh Hộ Tráo, sau đó tay lần nữa hoạt động, chỉ tay vào phía trước.
Thanh trường kiếm sau lưng hắn xuất ra khỏi vỏ, thuận tay hướng tay hắn chỉ phóng tới, tốc độ cực nhanh.
"Pháp Khí?" Thiến niên tóc dài đứng đối diện ha ha cười lớn, thân hình hắn tráng kiện, lão luyện, không giống người nhỏ tuổi, nhìn thấy thiếu niên bên kia có Pháp Khí cũng không tỏ ra sợ hãi, cũng gia trì cho mình một cái hộ thuẫn, sau đó pháp quyết biến đổi, chỉ vào phía trước.
'Phong Đạn'!
"Tất!"
Tình cảnh Phong Đạn cùng trường kiếm va chạm cũng không phát sinh như mọi người tưởng.
Hai người đều đánh lệch ra!
Mà công kích thật vừa đúng lúc này, đánh vào trên thân của đối phương!
"Tang!"
"Oanh !"
Công kích song phương đều bị 'Phong Linh Hộ Tráo' chặn lại, phát ra thanh âm thanh thúy.
Hai người lập tức bấm pháp quyết củng cố 'Phong Linh Hộ Thân Tráo'.
Ngay sau đó tiếp tục công kích lẫn nhau.
"Xem phi kiếm của ta."
"Xem Phong Đạn của ta!"
"Nhìn phi kiếm của ta."
"Lại nhìn Phong Đạn của ta!"
Tô Hạo trầm mặc.
Những người này, đang nghiêm túc chiến đấu phải không?
Sau đó Tô Hạo quay đầu nhìn xung quanh, phát hiện mọi người hứng thú quan sát quyết đấu.
Hắn cảm giác mình có chút không cùng loại với người ở đây!
Bạn cần đăng nhập để bình luận