Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 223: Thoái Hóa Dịch Thể

Đã có chỗ thí nghiệm to lớn, thời gian kế tiếp của Tô Hạo, đem một ngày của mình chia làm hai bộ phận.
Buổi sáng ở trong quả cầu không gian học tập, buổi chiều điên cuồng sửa chữa gien các loại động vật, buổi tối lại tiến vào quả cầu không gian đọc sách.
Sinh hoạt cực kỳ có quy luật.
Mục đích sửa chữa gien, là để cho tất cả loại dị thú lúc tiến hóa danh sách, ở trong cơ thể bọn chúng loại bỏ đi những đoạn mã gien thừa thãi, lưu lại 'Gien độc tố 2", sau đó truyền thừa xuống dưới.
Sau khi đạt đến số lượng nhất định.
Sẽ thử thả vào dị thú khu thử nghiệm.
Về sau Tô Hạo thấy hiệu suất quá thấp, liền cho những dị thú bị sửa chữa gien này 'Xuân Dược' ép lai giống, sau đó đợi bọn chúng sinh sôi nảy nở đến số lượng nhất định, lại tiến hành đưa vào.
Không chỉ có như thế, Tô Hạo lo lắng dị thú mình làm ra lại ngây ngô chạy vào cây kết giới tìm chết, nên hắn còn nghiên cứu thêm vài loại cây thực vậy, đem vùng cây kết giới trực tỏa ra một loài mùi vị khó ngửi, làm cho sinh vật đều tự động rời đi.
Cứ như vậy từng bước hoàn thiện, gặp được vấn đề khó khăn tích cực giải quyết, làm cho công trình này tiến triển rất nhanh.
Cuộc sống như vậy, Tô Hạo giằng co hai năm. Năm nay Tô Hạo hai sáu tuổi.
Bằng vào bộ não mới, tiến độ học tập rất nhanh chóng, như vòi rồng hút nước hấp thu vô số tri thức khổng lồ.
Cũng làm cho hắn đối với vũ trụ này có thêm rất nhiều nhận thức, đồng thời nắm giữ thêm nhiều cách tư duy ưu tú, dần dần cải biến suy nghĩ của bản thân, hướng về loại suy nghĩ của 'Thiên Tài'.
Công trình cải tạo dị thú cũng gần đến bước cuối cùng, chỉ cần qua nửa năm, là có thể triệt để buông tay cho dị thú tự sinh sôi nảy nở.
Hôm nay đúng là mùa đông, tuyết rơi tán loạn khắp mặt đất.
Á Sơn một thăn mặc bộ đồ đen, lộ ra bộ dạng trầm ổn, nhưng vừa nhìn thấy Tô Hạo, khí chất hắn liền thay đổi, vẻ mặt tràn đầy vui vẻ nói: "Duy lão đại, khu dị thú đến trước mắt coi như tiến triển thuận lợi, chúng ta vận dụng ba gã [Biến Thái Vương] để quan sát dị thú phát triển, phát hiện đám dị thú đều nhao nhao xác định tốt lãnh địa của mình, không dễ dàng bước ra ngoài phạm vi đấy."
Sau đó Á Sơn tấm tắc kêu kỳ lạ: "Quả nhiên giống với dự đoán của Duy lão đại, dị thú đẳng cấp cao chiếm lĩnh khu vực ở giữa, càng đi ra ngoài, đẳng cấp dị thú càng thấp. Nhưng dị thú cấp cao chỉ cần có đầy đủ đồ ăn, liền sẽ không chạy ra bên ngoài, làm cho dị thú cấp thấp có không gian sinh tồn, hơn nữa dị thú cấp thấp bên ngoài sau khi thử vượt qua khu kết giới thất bại, liền không thử lại nữa.
Cái này chính là khu sinh thái dị thú mà ngài nói sao? Hiện tại xem ra, chỗ này quả thực quá nhỏ?"
Tô Hạo nhìn thấy ba tiểu gia hỏa 4 tuổi đang vất vả làm người tuyết, hắn cuối người xuống lấy chút tiện, tiện tay nắm lại làm thành quả cầu, ném ra, đem người tuyết một kích đánh bại.
Chuyện này trực tiếp khiến ba gia hỏa tức giận oa oa khóc to, nước mắt rất nhanh chảy xuống.
Thật vất vả mới dỗ xong tụi nó, Tô Hạo lần nữa rời khỏi sân.
Tô Hạo vừa đi vừa cười ha hả, quay đầu nhìn Á Sơn: "Còn cần quan sát thêm mười năm, tốt nhất là ở bên ngoài khu dị thú thành lập đài quan sát, tùy thời an bài nhân thủ giám sát. Khu dị thú hiện tại đang đi đúng quỹ đạo, tốt nhất đừng để xảy ra vấn đề gì."
Á Sơn gật đầu nói: "Tốt, Duy lão đại. Còn nữa, lúc trước dị thú được đưa đến dị thú khu, có rất nhiều loại không thích được hoàn cảnh sinh sống mới, đều tận diệt, còn dư lại đều là dị thú có năng lực sinh tồn tốt, hơn nữa còn ở trong khu dị thú sinh sôi nảy nở.
Chỉ cần tiếp đến lại đưa dị thú vào thử nghiệm, sàng lọc tuyển chọn, là có thể củng cố thêm cho 'hệ sinh thái'".
Tô Hạo gật đầu nói: "Đồ ăn dị thú có đủ không?"
Á Sơn nói: "Vừa mới bắt đầu thì không đủ, nhưng về sau dã thú ăn cỏ không ngừng lớn lên thì có thể thỏa mãn nhu cầu. Hiện tại dê núi có số lượng sinh sản nhanh đã trở thành món chính của rất nhiều dị thú. Sau đó là đến mấy con dã thú khác."
Sự tình phát triển đến giai đoạn này, đã tương đối ổn định, không cần Tô Hạo chú ý quá nhiều làm gì, đưa cho 'Tự Lâm Hội' thao tác là được rồi.
Tô Hạo suy nghĩ một chút: "Đầu xuân sang năm, khai trương lớp dị nhân! Hài tử mười tuổi, danh ngạch hai trăm, chia làm bốn lớp! Sau đó hàng năm tiếp nhận hai trăm danh ngạch, tương lai thì xem tình huống thế nào để mở rộng chiêu sinh, nghiêm khắc khống chế tốt số lượng, làm cho khu dị thú phát triển."
Ánh mắt Á Sơn sáng lên, hắn chờ câu này đã lâu rồi, lập tức lớn tiếng nói: "Tốt, Duy lão đại!"
Tô Hạo lại nói: "Á Sơn, khai ban trước làm tốt quy củ, tạm thời không cho phép săn giết dị thú cấp thấp hay đồng cấp! Dị thú khu là nơi dùng để tiến hóa, không phải là nơi để thỏa mãn dục vọng giết chóc.
Nếu bọn họ không chấp nhận, vậy không cho phép bọn họ trở thành đệ tử dị nhân, nếu như đã thành đệ tử dị nhân mà phá hư quy củ, thì năng lực dị nhân bọn họ sẽ bị thu hồi."
Đối với Tô Hạo mà nói, nếu đối mặt dị thú cùng cấp mà đánh không lại còn lâm vào nguy hiểm tính mạng, thì không có tư cách để tiến hóa dị nhân cấp cao, chết thì đã chết, không đau lòng.
Làm chuyện gì, cũng đều có tỉ lệ mạo hiểm.
Á Sơn kinh ngạc nói: "Có thể thu hồi năng lực dị nhân sao? Là giết chết?"
Tô Hạo cười nói: "Đương nhiên là có thể thu hồi! Ta mới nghiên cứu ra một loại chuột đặc thù, con chuột này có thể bài tiết ra một loại chất lỏng đặc thù, chỉ cần đem loại chất lỏng này ước chừng số lượng tiêm vào trong cơ thể người, là có thể thu hồi tất cả năng lực dị nhân, trở lại người bình thường."
Á Sơn hít một hơi lãnh khí, cảm thấy sau lưng mình mát lạnh: "Loại chuột nhỏ này..."
Tô Hạo tiện tay chỉ về một bên, nói: "Ngươi sớm thấy rồi, chính là mấy con chuột trên đầu có thêm nhúm lông màu đỏ."
Á Sơn nhìn qua, không khỏi lui về sau hai bước.
Tô Hạo nói: "Loài chuột này kêu là thoái hóa chuột, chất lỏng mà chút bài tiết gọi là dịch thể thoái hóa. Về sau cứ giao cho cao tầng 'Tự Lâm Hội' chưởng quản.
Đừng cho người khác biết dịch thể thoái hóa ở thoái hóa chuột , cũng không thể cho người nuôi chuột biết chúng có thoái hóa dịch thể. Thời điểm thoái hóa dịch thể xuất hiện trước mặt người khác, phải trải qua ngươi xử lý, hiểu chưa? Á Sơn!"
Á Sơn hít sâu một hơi: "Đã hiểu, Duy lão đại!"
Trong nội tâm Á Sơn còn sợ hãi thán phục: "Duy lão đại... Quá mạnh mẽ!"
Hắn không cách nào tưởng tượng, còn có chuyện gì Duy lão đại không làm được.
Mỗi việc Duy lão đại làm đều vượt qua nhận thức của hắn.
Không! Không chỉ có hắn, còn vượt qua nhận thức của tất cả mọi người trong Tự Lâm Hội.
Vì vậy, Duy lão đại được gọi là [Thần] cũng không quá phận, chỉ cần công trình 'Sang Tân Thế Kỉ' thành công, Duy lão đại chính là [Sang thế kỷ chi thần], có thể đặt song song với [Chu Hoạch Đại Thần] của người Chu Hoạch.
Chỉ thấy Tô Hạo lại nói: "Á Sơn, cùng người sáu thành khác tiếp xúc sao rồi?"
Á Sơn cười nói: "Đang tiếp xúc, tên Cai Lý đưa ra chủ ý, chính là đem chuyện chúng ta làm, biên soạn thành một bài đồng dao, sau đó hướng tới phạm vi sáu thành kia truyền bá.
Hiện tại mới bắt đầu thấy được hiểu quả, có rất nhiều người ở nơi xa mộ danh mà đến. Lại tiếp tục truyền qua một đoạn thời gian, người sáu thành này sẽ bán tín bán nghi, thời điểm lúc đó chúng ta phái người đi qua, chính là làm chơi ăn thật."
Tô Hạo nháy nháy lông mi: "Đây quả thật là nhân tài a!"
Tô Hạo tiện tay nặng một quả cầu tuyết, sau đó lần nữa hướng người tuyết của ba đứa nhỏ ném sụp đổ.
Sau đó ba tiểu gia hỏa này không vui, nằm trên mặt đất la lối om sòm, bảo Duy thúc đã giết người tuyết của bọn hắn.
Anh Nại Nhi với tư cách đại tỷ, nhưng lá gan lại rất nhỏ, ngược lại Hi Khả bé nhất lại có lá gan lớn nhất, khí thế hùng hục, trực tiếp thở phì phì chạy đến bên ngươi Á Sơn cáo trạng: "Cha! Ngươi xem Duy thúc, làm hỏng người tuyết của chúng con rồi!"
Á Sơn gãi gãi đầu, gật đầu nói: "Đúng vậy a, cha cũng thấy được!"
Anh Nại Nhi cùng với Hạch Lợi đứng xa nhìn cha mình, thế là xong rồi? Không đứng ra bảo vệ con cái?
Không nghĩ tới Á Sơn lại nói tiếp: "Ba người các ngươi, nhanh đi làm thêm mấy người tuyết, để cho Duy thúc ném!"
Tô Hạo, Anh Nại Nhi, Hách Lợi và Hi Khả đều câm nín.
Tự Lâm Hội đang nhanh chóng khuếch trương, trên bản đồ có một đống thành được nhét vào Tự Lâm Hội quản lý, nhưng người không phục hay chống cự, đều dần dần biến mất.
Mọi người vì một mục tiêu mà hợp sức lại, sức mạnh khó có thể tưởng tượng được.
Thế giới này, theo Tự Lâm Hội không ngừng mở rộng ra, đã xảy ra biến hóa cực lớn.
Mà chủ đạo hết thảy là Tô Hạo, cũng không tự mình đứng ra tham gia.
Hắn chỉ cần nắm giữ phương hướng tổng thể, không đi lệch đường, thì liền mặc cho mọi chuyện phát triển.
Cuối cùng sẽ thành thế nào, đáy lòng của Tô Hạo không nắm chắc, không biết trước, chỉ biết chắc là so với suy nghĩ của hắn thì sẽ có chỗ khác biệt.
Nhưng mà hắn, không quan tâm!
Làm đến một bước này, coi như đã hồi quy lại cho thế giới này, có thể nắm giữ hay không, triệt để cải biên vận mệnh người Chu Hoạch, chính xem bọn hắn quyết định.
Tô Hạo trở về bên trong quả cầu không gian, vung tay lên, phòng khách liền biến mất không thấy, lộ ra không gian quả cầu lúc ban đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận