Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 732: Cảm Nhận Nguyên (1)

Sức mạnh kiểu gì đây, nghe thật không đứng đắn nha.
Cổ Nhân ha ha cười rộ lên: "Có phải rất ngạc nhiên đúng không, thời điểm ta nghe được, cũng hết sức kinh ngạc, còn có Nguyên Pháp Sư có năng lực này sao? Không thể tin nổi.'.
Tô Hạo mặt không chút đổi sắc nói: "Hội trưởng Cổ Nhân, ngươi nói tiếp đi.'.
Cổ Nhân vội ho một tiếng: "Đây cũng là điều mà ta nghe nói, bất quá khả năng cao là vậy.
Nghe nói cói một Nguyên Pháp Sư 'Hệ Huyễn Tưởng' đã thức tỉnh năng lực này, gọi là ' chúng ta làm bạn đi', điều kiện phát động là cùng một người khác nói chuyện hai tiếng, hai tiếng sau, năng lực sẽ tự động phát động, người cùng hắn nói chuyện sẽ trở thành bạn tốt."
Đầu Tô Hạo to ra, tuy rằng thoạt nhìn rất lợi hại, nhưng hoàn toàn không có tác dụng gì nha, chẳng lẽ đi khắp nơi trên thế giới tìm bạn?
Cổ Nhân rất hài lòng khi thấy gương mặt khó hiểu của ba người: "Các ngươi tưởng đây là một loại năng lực bỏ đi sao? Kỳ thật sai rồi, ngược lại cường đại đến mức nghịch thiên. Bởi vì, nếu trở thành bạn của hắn, các ngươi sẽ giúp đỡ hắn mà không tiếc cả mạng sống."
Ba người Tô Hạo trợn to hai mắt: "Gì mà giúp đỡ không tiếc mạng sống?"
Cổ Nhân nói: "Đơn giản mà nói, sau khi cùng hắn trở thành bằng hữu, sẽ bị hắn khống chế đấy, vì hắn mà cản đao, đem hết thảy nguy hiểm đẩy lùi ở phía ngoài, hưởng thụ đãi ngộ vinh quang. Năng lực này, được phân vào loại 'Nguyên Pháp Sư Quỷ Chi', cơ bản khó giải."
Tô Hạo rung động không thôi, con mẹ nó đúng là khó giải mà!
Không biết ai là 'Nguyên Pháp Sư Quỷ Chi', không cẩn thận trò chuyện một hồi, liền bị đối phương biến thành công cụ, vì hắn mà đỡ đòn?
Thậm chí, trở thành một kể chuyện, kể chuyện cho toàn bộ thế giới nghe.
Chỉ có thể nói là ngưu bức! Đến cùng là dạng nhân tài gì, mới có thể thức tỉnh năng lực quỷ dị này.
Tô Hạo hỏi: "Bị năng lực này dính lấy, liền cả đời không thoát được?"
Cổ Nhân nói:" Đúng vậy, ta nghe nói, còn chưa người nào thoát được."
Nàng đem chủ đề kéo lại trên thân Tô Hạo: "Không nói đến 'Nguyên Pháp Sư Quỷ Chi', thứ này có cầu cũng không gặp được. Nói về ngươi đi! Tử Dương, có thể phơi bày năng lực của mình không?"
Biểu hiện cái gì... Tô Hạo tỏ vẻ mình cũng không có nha!
Cổ Nhân thấy vẻ mặt mờ mịt của Tô Hạo, cũng không thèm để ý, mà là duỗi ra tay phải để ở phía trước: "Liền giống như vậy."
Sau một khắc, trên tay Cổ nhân nổi lên ánh sáng bạch quang, một quả cầu kim loại từ hư không xuất hiện, càng lúc càng lớn, biến thành một cái bát sắt, bên trong bắt sắt xuất hiện bùn đất, bùn đất dần dần nhão xuống, rất nhanh biến thành một chén nước bùn.
Tô Hạo biết rõ đối phương nhìn thấy cốt đao của hắn, nhưng mà cốt đao cũng không phải năng lực từ 'Nguyên', lấy ra cũng không chút ý nghĩa nào, mặt hắn không đổi sắc nói: "Ta không có thức tỉnh...."
Cổ Nhân không tin nói: "Không có khả năng, vậy ngươi làm sao chén Bát Trảo Trùng bị thương?"
Tô Hạo lộ ra cánh tay cường tráng, gồng lên cơ bắp nói: "Ta mỗi ngày đều rèn luyện thân thể, nên thân thể rất cường tráng đấy."
Ba người Cổ Nhân làm ra vẻ mặt ngươi lừa quỷ à.
Một tiểu tử đầu đinh mười ba tuổi nói mình có thân thể khoẻ mạnh, rất mạnh sao?
Tô Hạo thấy các nàng không tin, nhìn cẩu tử đang ngồi xổm ở một bên: "Đại Cẩu, đi cầm dao phay của ta lên đây."
Đại Cẩu ngoắt ngoắt cái đui vui sướng chạy vào phòng bếp, rất nhanh ngậy một đầu dao phay trở về.
Tô Hạo nhận lấy dao phay, chỉ chỉ vào cái chén trong tay Cổ Nhân nói: "Chén này của ngươi rất cứng sao?"
Cố Nhân hứng thú, cười nói: "Rất cứng."
Dứt lời đưa cho Tô Hạo.
"Bá!"
Một đạo ánh đao hiện lên, ba người Cổ Nhân thậm chí còn phản ứng không kịp, cái bát sắt kia đã bị chia thành hai nửa, nước bùn bên trong chảy ra.
Đại Cẩu thấy vậy, hấp tấp chạy đi tìm khăn lau.
"Chuyện này...."
Ba người Cổ Nhân dần dần ngốc trệ, không tự chủ nhìn về cánh tay thô của Tô Hạo: "Người bình thường rèn luyện thân thể, có thể mạnh đến vậy sao?"
Cổ Nhân rất nhanh hồi phục lại, khó khăn nuốt nước miếng, thò tay ngưng tụ ra một cây côn kim loại, đặt ở trước mặt Tô Hạo: "Đây là kim loại cứng nhất mà ta ngưng tụ ra, ngươi thử xem."
"Bá!"
Ánh đao loé lên, day phay của Tô Hạo chuẩn xác chém vào chính giữa của côn sắt, nhưng chỉ cắt được 1 phần 3.
Lần này ba người Cổ Nhân nhìn rõ ràng, chỉ có thể hít một hơi lãnh khí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận