Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 715: Thật Độc Ác (1)

Sau khi Truyền Tống tới cảng Tinh Không, Phong Thành cũng không liên hệ bất kỳ kẻ nào, hắn biết rõ nhân tâm phức tạp, không thể không có lòng phòng người.
Ít nhất, cũng phải đợi Phong Úy sư huynh tỉnh táo lại, sau đó đưa ra quyết định. Dù cho Phong Úy sư huynh có trách cứ hắn, hắn cũng nhận.
Chuyện nên làm cũng đã làm, ba người bọn họ đã cố hết sức, chuyện tiếp theo chỉ chờ đợi kết quả, lúc này có liên hệ với tổng bộ hay không cũng chẳng có nhiều tác dụng.
Suy nghĩ một chút, Phong Thành lại thầm nói: "Không được, từ phi thuyền truyền tống đến đây, đều có lịch sử ghi chép, nếu người có ý vẫn có thể tra được, vẫn nên đổi vị trí khác."
Trên thự tế dựa theo mạch suy nghĩ bình thường, thế giới này đã đến đoạn mấu chốt, đã không có ai rảnh đến mức đi tìm cừu gia gây chuyện.
Nhưng đối với Phong Thành thì không phải vậy: "Không sợ vạn nhất, chỉ sợ nhất vạn, nói không chừng trước khi thế giới bị hủy diệt, mọi người liền muốn lấy oán báo oán thì sao? Sư huynh lúc cường đại liền không có địch nhân nào dám chạy tới tìm phiền toái, nhưng thời điểm này, dễ có người bất chất tất cả tìm đến sư huynh gây chuyện, vậy chẳng phải xong đời rồi sao? Vẫn nên lấy 'ổn' làm chuẩn, nhanh chóng rời đi."
Sau đó Phong Thành khiêng Tô Hạo cùng Á Sơn lên lưng, mặc lên cho mình pháp khí tàng hình, bay khỏi cảng Tinh Không, hướng một chỗ không gian trữ vật mà chỉ có ba người biết, chỗ đó có lẽ an toàn.
Thời điểm Phong Thành rời khỏi cảng Tinh Không, phi thuyền bên ngoài vũ trụ va chạm với tinh cầu khổng lồ rồi.
Thật sự là như trứng gà chạm với pho tượng.
Nhưng mà dù sao phi thuyền Phi Dược cũng không phải là trứng gà, mà tinh cầu khổng lồ cũng không phải pho tượng.
Bản chất cả hai đều là tiểu hành tinh có tốc độ di chuyển vô cùng nhanh, khác biệt duy nhất là về hình thể mà thôi.
Trước khi va chạm, lặng yên không một tiếng động, sau khi va chạm, vẫn như cũ lặng yên không tiếng động.
Nhưng ngay tại thời điểm cả hai tinh cầu va chạm, tất cả mọi người đều nhìn chăm chú, trái tim tựa hồ ngưng đập nửa nhịp.
Chỗ va chạm hiện lên ánh lửa, càng ngày càng sáng, thẳng đến khi bao phủ toàn bộ phi thuyền mới thôi, sau đó lấy mắt thường quan sát lan ra bên cạnh, khuếch tán ra bên ngoài, trở thành một quả cầu nhỏ chói mắt, giống như bóng đèn khảm ở trên tường vậy.
Cả khối tinh cầu khổng lồ liền chấn động lên, mặt ngoài rất nhiều toái thạch văng tung toé, triệt để thoát ly lực hút, tự do bay ra ngoài vũ trụ rộng lớn.
Ngay sau đó tản ra tia sáng hình bán cầu, khuếch tán dần dần ra ngoài, đến mức, khiến tầng nham thạch kiên cứng cũng bị phá vỡ, vô số hoàn đá lớn mang theo bụi bặm thoát ly khỏi lực hút, ba ra ngoài, chỉ trong chốc lát, toàn bộ bên ngoài tinh cầu đều là nham thạch, cực kỳ nguy hiểm.
Hào quang vẫn còn làn toả, chỉ mười phút sau, liền quét ngang một nửa tinh cầu khổng lồ, dự tính thêm vài phút, cả viên tinh cầu khổng lồ này sẽ bị cày qua một lần.
Cũng vào lúc này, hào quang trên phí tiểu hành tinh dần dần ảm đạm xuống.
'Xôn xao'!
Rất nhiều vệ tinh giám sát của Tu Tiên Tinh, thoáng cái hình ảnh trở nên mơ hồ, càng có vài cái trực tiếp tắt đi, biến thành sóng nhiễu.
Đây là va chạm giữa toái thạch cùng vệ tinh, có vài cái trực tiếp bị phá hỏng, có chút bị bắn lệch ra.
Trong lúc nhất thời cả tổng bộ xôn xao không thôi.
"Vệ tinh giám sát ở xa như vậy, thật không ngờ tới cũng bị toái thạch đánh trúng, có thể thấy được uy lực va chạm rất to lớn!"
"Nếu đâm vào tinh cầu của chúng ta, đoán chừng hiệu quả cũng không khác biệt mấy!"
"Trước khi va chạm thì không cảm giác được, không nghĩ tới sau khi va chạm lại có uy lực cường đại như thế. Chỉ mình Phi Dược thôi đã đủ phá hủy hành tinh chúng ta."'.
"Nếu viên tinh cầu khổng lồ này đâm vào hành tinh chúng ta thì thế nào nhỉ?"
"Đừng có nói nhảm, tranh thủ thời gian làm việc đi, tính toán số liệu sau khi va chạm."
"Không sai, hành tinh khổng lồ có lệch quỹ đạo hay không, mới là thứ chúng ta quan tâm."
Bạn cần đăng nhập để bình luận