Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 454: Xem Phi Kiếm Của Ta (1)

Một tháng trôi qua đi rất nhanh.
Tô Hạo đắm chìm trong chuyện tối ưu hóa 'Trận nghiền vật chất', cùng với nghiên cứu trận pháp 'phòng ngự tuyệt đối', không biết thời gian trôi qua.
Thẳng đến khi Phong Thành cẩn thận gõ cửa phòng của Tô Hạo, hắn mới chợt nói: "Đã qua một tháng rồi sao?"
Tô Hạo đem tiến độ nghiên cứu của mình lưu lại, sau đó đẩy cửa bước ra, mang theo Phong Thành đến Loạn Thạch Phong.
Trên đường đi đều có thể tùy ý nhìn thấy thân ảnh tu sĩ bay lui bay tới trên bầu trời, đây đều là đệ tử của Vân Trung Vọng Nguyệt Cốc.
Thời điểm lúc này, hầu như đệ tử ở bên ngoài đều quay về tiên môn rồi.
Ra-da Tô Hạo khẽ quét qua, không dưới hai nghìn tu sĩ.
Vẻ mặt Phong Thành tràn đầy hưng phấn hướng Tô Hạo giới thiệu nói: "Sư huynh, lôi đài rất nhanh được bắt đầu! Tất cả đều tập trung trên 'sườn núi Thủ Chiếu', hôm nay là lôi đài của đệ tử Dẫn Khí, ngày mai là của tiền bối Trúc Cơ, ngày sau đến tu sĩ Kim Đan! Trời ạ, ta sắp có thể nhìn thấy được tu sĩ Kim Đan quyết đấu!
Vân Trung Vọng Nguyệt Cốc nằm trong một thung lũng ở Cao Nguyên Sơn Mạch, mà 'sườn núi Đấu Thiên' là cái dốc để đi lên thung lũng đấy, bởi vì mỗi ngày ánh sáng mặt trời trước tiên đều soi xuống sườn dốc, được người ta gọi là....
Ở trên vô cùng bằng phẳng rộng rãi, có thể dung nạp mấy vạn người, thích hợp để làm lôi đài.
Phong Thành lại nói: "Bất quá sư tôn cũng từng nói rõ, trước khi chúng ta lên lôi đài, cần phải tìm nàng, nàng còn muốn mang chúng ta đi bái kiến trưởng bối sư môn."
Sau đó Phong Thành hạ giọng nói:" Sư huynh, nghe nói trưởng bối gặp mặt vãn bối sẽ cho quà, không biết có thật hay không."
Tô Hạo cười nói: "Hơn phân nửa là giả rồi."
Phong Thành sững sờ, khó hiểu nói: "Vì sao?"
Tô Hạo nói: "Đổi lại là ngươi vừa quay về tiên môn, liền mang đồ vật đi tặng cho tiểu bối sao?"
Phong Thành nghẹn lời: "Chuyện này.... hình như cũng đúng..."
Nhưng hắn vẫn có chút mong chờ nho nhỏ, cảm giác, cảm thấy trưởng bối sư môn sẽ cho hắn một phần lễ gặp mặt, ví dụ như một kiện pháp khí gì đó, hay kém nhất cũng phải một lọ đan được đi?
Nghĩ thôi đã cảm thấy tốt đẹp.
Tô Hạo cùng Phong Thành đi nửa tiếng, liền gặp phải Phong Linh Tiên Tử, nàng hưng phấn nói: "Nghe nói sư tổ của các ngươi cũng đã trở về, đi! Chúng ta đi bái kiến sư tổ!"
Tô Hạo cùng Phong Thành đi theo Phong Linh Tiên Tử vòng vèo cả buổi, nhưng cũng không tìm được 'sư tổ' Phong Hoa, ngược lại cũng gặp được người đang tìm kiếm Phong Hoa là Phong Nhan.
Phong Nhan vừa thấy Phong Linh Tiên tử, hai mắt liền sáng lên: "Tiểu Phong Linh, sư tôn ngươi đâu?"
Phong Linh Tiên Tử buồn rầu nói: "Ta không tìm được."
Sắc mặt Phong Nhan đại biến, hung ác nói: "Lão gia kia nhất định là đang trốn tránh bổn tiên nữ, hừ!"
Phong Linh Tiên Tử nói: "Chỉ có thể chờ sáu mạch tụ họp!"
Càng ngày càng nhiều người tụ tập trên sườn núi, chia làm sáu chỗ tự tụ tập riêng, chắc hẳn theo thứ tự Vân, Nguyệt, Phong, Vũ, Trần, Vụ sáu mạch đệ tử.
Tô Hạo để ý dấu hiệu trên quần áo đệ tử mỗi mạch, đều không giống nhau, trên quần áo mạch Phong là ba đường sóng gợn tuyến, mà trên quần áo của các mạch khác là 'đám mây' 'hình trăng lưỡi liềm' 'giọt nước' 'hình tròn rỗng ruột' 'hình tròn đầy ruột' đối ứng với 'Vân' Nguyệt' Vũ' Trần' 'Vụ', vừa nhìn liền hiểu ngay.
Về phần đệ tử Dẫn Khí Cảnh như Tô Hạo, hiển nhiên không có tư cách đạt được dấu hiệu.
Nếu như không có nhìn thấy Phong Hoa, Phong Linh Tiên Tử cũng không nhàn rỗi, nàng với tư cách là sư phụ Tô Hạo, đem hai người đi nhận biết trưởng bối một lần.
"Phong Úy, Phong Thành, vị này chính là sư tổ Phong Đồ, tu sĩ Kim Đan, thế nhưng còn là một vị đại sư Luyện Khí, cái gì cũng chỉ cần mười ngày liền có thể tạo thành, được xưng là đại sư Phong mười ngày!"
"Phong Úy, Phong Thành, vị này chính là Thái sư tổ, tu sĩ Kim Đan, được xưng là vàng trong gió... Bởi vì giọng nói của hắn cực lớn."
"Phong Úy, Phong Thành, vị này chính là sư thúc tổ..."
"Vị này là..."
Tô Hạo đi theo, làm tốt đánh dấu, sau đó ghi chép vào bên trong hệ thống, mà Phong Thành thì không được, thời điểm Phong Linh giới thiệu cho hắn người thứ sáu, hắn triệt để mơ hồ rồi! Trong đầu đều là mấy câu "Sư tổ tốt' 'Thái sư tổ tốt'...."
Giới thiệu đến người cuối cùng, nụ cười trên mặt của hai người có chút cứng ngắt, cũng may Tô Hạo chỉ cần đem dữ liệu ném vào trong tiểu Sáng.
Chạy một vòng, Phong Thành lúng túng thấp giọng nói: "Sư huynh, ta nhớ không hết, người thì sao?"
Tô Hạo thuận miệng nói: "Giống nhau!"
Thẳng đến khi lôi đài chuẩn bị bắt đầu, vẻ mặt Phong Linh Tiên Tử đột nhiên thay đổi, nhìn về một phương hướng khác.
Chỉ thấy một đạo ánh sáng màu lam từ xa bay tới, rơi xuống mặt đất, hiện ra một nam tử trường bao lam nhạt, sau lưng là tóc dài phiêu đãng, cuối cùng hạ xuống, trên mặt mang theo nụ cười thản nhiên nhìn mấy người Phong Linh Tiên Tử.
Phong Linh lập tức nhảy dựng lên, hưng phấn kêu: "Sư tôn, sao người bây giờ mới đến!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận