Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 195: Quý Nhân

Tình cảnh Tô Hạo chiến đấu với [Địa Quân] cùng [Vụ Quân] đều bị rất nhiều người ở Uyên Thành nhìn thấy, tuy rằng bọn họ trốn chạy, nhưng lòng hiếu kỳ của dị nhân rất mạnh mẽ, lặng lẽ nhìn xem.
Cộng thêm thị lực của người Chu Hoạch vô cùng tốt, hầu như từ đầu đến cuối đều nhìn thấy toàn bộ.
Thậm chí có chút ít dị nhân tự tin vào thủ đoạn bảo vệ tính mạng của mình, chạy đến cách nghìn mét để quan sát chiến đấu, nhiều tên xui xẻo, bị lĩnh vực Hỏa Long của Tô Hạo đốt cháy, không chết cũng mất đi lớp da.
Sau khi Tô Hạo rời đi, người núp ở phương xa cũng dần dần ngoái đầu lên, đi vào chiến trường hỗn độn.
"Đem hai tên dị nhân cường đại phá hủy thành thị, giết chết rồi.."
"Quả thực quá cường đại!"
"Tên Thiết Giáp Vương đẹp trai kia là ai? Lại có thể giết chết hai gia hỏa cường đại!"
"Thời điểm cự nhân kia xuất hiện, ta còn tưởng trời sắp sụp rồi, không nghĩ cự nhân cường đại như vậy, vậy mà cũng bị giết chết. Thiết Giáp Vương là dị nhân cường đại nhất, không phải một trong nữa."
"Còn có cái hố to kia, là do nổ mạnh ! Quá to đi!"
"Dị nhân, lại có thể đạt đến trình độ vậy sao... Nếu là ta.."
"Ai biết Thiết Giáp Vương kia là ai không?"
"Không biết..."
"Hướng hắn rời đi là Lâm Thành, có phải là "Lâm Thành - Duy" không?"
"Có khả năng!"
"Tuyệt đối không sai, không nhớ sao? Bốn năm trước hắn cũng giết chết [Thiên Quân] Stan cường đại, phá hủy toàn bộ Thiên Sa Bang!"
"Không sai, nhất định là 'Lâm Thành - Duy'."
"Nếu không chúng ta tới Lâm Thành đi! Có 'Duy' ở đó, nhất định sẽ được che chở!"
"Cùng đi cùng đi!"
Cứ như vậy, một cuộc di cư đã bắt đầu, điều này làm cho Á Sơn trở tay không kịp.
Nhưng chuyện này đối với Tô Hạo không chút quan hệ.
Hắn bay trở về ngoại thành, hạ cánh xuống, lần nữa dùng chuyển hóa thép chìm vào mặt đất, một mực hướng phòng thí nghiệm của mình đi tới.
Một lát sau, từ phòng thí nghiệm ló ra một cái đầu.
Tô Hạo đem hai cỗ thi thể ném qua một bên, thở phào một cái, cũng không phải mệt lắm, chỉ là tối hôm qua ngủ không đủ giấc, có chút mệt mỏi.
Tô Hạo hơi chút xử lý hai cỗ thi thể, làm xong công tác bảo quản, ngã đầu đi ngủ.
Cũng không có người quấy rầy tới hắn, một mực ngủ tới thẳng sáng hôm sau, khi tỉnh lại tinh thần sảng khoái, tất cả trạng thái tiêu cực quét sạch.
Chỉ là hơi có chút đói.
Lập tức định vị vị trí Á Sơn, tạo ra một cái loa, nói: "Á Sơn, ta đói bụng rồi, quay về làm cho ta chút gì ăn đi."
Về phần Á Sơn có đang bận xử lý sự tình của 'Tự Lâm Hội' hay không, Tô Hạo cũng không cần biết. Chuyện đó so với chuyện lấp đầy bao tử thì chuyện nào quan trọng hơn?
Á Sơn lập tức đứng lên nói: "Đã rõ! Duy lão đại, chờ ta một chút, tí nữa sẽ đến."
Nói xong, Á Sơn lập tức vứt bỏ công việc đang làm, chạy vội ra, thời điểm người biến mất, thanh âm mới truyền trở về: "Thái Ny, mọi chuyện còn lại do con chịu trách nhiệm, nên làm gì thì làm, cha tin con!"
Thái Ny lập tức giật mình, cùng thành viên liên lạc [Phệ Ma] Norren hai mắt nhìn nhau.
Thái Ny ngồi lên chỗ Á Sơn, bất đắc dĩ nói: "Norren tỷ, có hắn hay không cũng vậy, không cần hắn, chúng ta tiếp tục làm đi."
Norren gật đầu.
Á Sơn hiện tại có thể xưng là trù thần ở Lâm Thành, một tay kỹ thuật xào rau, dưới sự chỉ điểm của Tô Hạo, càng thêm xuất thần nhập hóa.
Chỉ chốc lát sau, một bàn thức ăn chỉnh tề xuất hiện, mùi thơm tỏa ra bốn phía.
Tô Hạo không khách khí ngồi xuống động đũa, vừa ăn vừa nói: "Á Sơn,... ngươi cũng ăn đi!"
Á Sơn theo lời ngồi xuống, hắn nhìn Duy lão đại ăn ngon, mỉm cười hài lòng với tay nghề của mình, cũng động đũa.
Thật lâu sau, Tô Hạo thỏa mãn dựa vào cái ghế, vỗ vỗ bụng nói: "Á Sơn, tay nghề của ngươi tinh tiến không ít."
Á Sơn cũng thỏa mãn nấc một cái, nói: "Hắc hắc, là do Duy lão đại dạy tốt! Ha ha ha, không có Duy lão đại chỉ dạy, ta còn không biết nấu ăn đâu đấy."
Tô Hạo nói: "Tay nghề của ngươi cũng là do cần cù mà luyện ra."
Á Sơn gật đầu nói: "Đương nhiên!"
Tô Hạo nói ra: "Á Sơn, một năm tiếp theo, khả năng sẽ không thái bình, căn cứ vào tin tức ta biết được, bên phía An Dương thành xuất hiện một tên dị nhân cấp 7 [Hung Tử ] đang săn giết dị nhân, ngươi phải làm tốt chuẩn bị."
Sau đó Tô Hạo nói cho Á Sơn biết tình huống đơn giản, lại nói: "Nếu như ngươi thấy tình huống không ổn, liền có thể Khinh Trang Triệt Ly."
Á Sơn nghe xong trầm mặc một lúc, hắn cũng biết 'Khinh Trang Triệt Ly' là gì, chính là mang theo mấy thân tín của mình trực tiếp rời đi, về phần thành viên còn lại của 'Tự Lâm Hội' liền để họ tự sinh tự diệt.
Tự Lâm Hội giống như là một đại gia đình, hoặc ít hoặc nhiều đều có cảm giác với nó, cũng không phải một câu 'Khinh Trang Triệt Ly' có thể làm được.
Bất quá, Duy lão đại nếu như nói muốn rút lui, thì sự tình lúc đấy đã rất nghiêm trọng, thật sự đến lúc kia, hắn tất nhiên sẽ phân biệt rõ nặng nhẹ. Nhưng hắn nghĩ mãi mà không ra, [Hùng Tử ] này mạnh đến mức nào, vậy mà có thể làm cho Duy lão đại phải tránh đi phong mang.
Nếu như đem sự tình nói xong, Tô Hạo cũng không để ý nữa, Tô Hạo chỉ nói cho hắn biết nên làm thế nào, nhưng cuối cùng lựa chọn ra sao, thì do Á Sơn quyết định.
Kỳ thật mỗi người trên đời, đều vô cùng tự do, có thể tùy ý quyết định việc mình làm, chỉ cần có thể gánh được hậu quả của việc mình làm ra là được.
Đây chính là tâm hồn tự do.
Có thể buông bỏ hết thảy để đi du lịch, có thể cả ngày đều ở trong nhà, có thể thức đêm, có thể nỗ lực học tập tri thức, thậm chí có thể ở chuồng mà chạy!
Sở dĩ có lo nghĩ, chính là do con người không bỏ xuống được quá nhiều sự tình, 'Tâm hồn bị cản lại', giống như Á Sơn bây giờ, nếu để thành viên 'Tự Lâm Hội' tự sinh tự diệt, hắn cảm thấy trong lòng của mình sẽ có khúc mắc, lo nghĩ.
Nhưng trên thực tế, nếu hắn dám gánh chịu hậu quả do quyết định mình làm ra, thì thực chất tâm hồn của hắn đã được tự do.
Ngồi một lát, Tô Hạo đứng lên nói: "Á Sơn, nhìn trạng thái của ngươi lúc này không tệ, đi theo ta, ta dẫn ngươi đến tiến hóa thành [Địa Quân]!"
Á Sơn nghe xong, vẻ mặt tràn đầy mông bức: "Tiến hóa gì, [Địa Quân] ? ?"
Tô Họa cũng không giải thích, trực tiếp quay lại phòng thí nghiệm.
Á Sơn nhìn một bàn đồ ăn thừa, theo bản năng muốn thu dọn, nhưng sau một khắc lập tức phản ứng lại, vội vàng theo sau Duy lão đại.
Tiến vào phòng thí nghiệm, hắn lập tức phát hiện hai cỗ thi thể đang được ngâm trong nước, không khỏi kinh ngạc nói: "Duy lão đại, đây là..."
Tô Hạo nói: "Đây là thi thể [Vụ Quân] cùng [Địa Quân]."
Á Sơn lập tức mở to hai mắt mà nhìn: " [Địa Quân]?, chẳng lẽ là hai tên gia hỏa mới tới Uyên Thành kia? Duy lão đại, ngài lúc nào đem hai tên này giết chết rồi?"
Chuyện này không khỏi làm cho Á Sơn cảm thấy chấn động, mấy ngày hôm trước còn mới nghe Tứ Vương Bang kể về sự tình Uyên Thành, không nghĩ tới không được bao lâu, hai gia hỏa đem Tứ Vương Bang đánh cho như chó nhà có tang, vậy mà đã ngoan ngoãn nằm trong phòng thí nghiệm của Duy lão đại, thật sự là...
Duy lão đại quả thực.... rất mạnh mẽ, mạnh mẽ đến mức khiến người ta một lời khó nói hết!
Tô Hạo nói: "Đến, Á Sơn, tới đây nằm xuống, ta trước lấy máu của ngươi."
Á Sơn lập tức hồi phục tinh thần, ngoan ngoãn leo lên giường nằm, chủ động duỗi ra cánh tay, thuần thục cho người ta chém.
Mặc dù chưa chuẩn bị tốt tâm lý, nhưng đột nhiên tiến hóa, Á Sơn cũng không bất ngờ lắm.
Đi theo Duy lão đại lăn lội, sự tình gì mà hắn còn chưa trải qua? Bình tĩnh!
Chỉ là, cho dù có nằm mơ, hắn cũng không nghĩ tiến hóa lên dị nhân cấp 6 lại đơn giản như vậy.
Cơ hồ sức mảnh đỉnh cấp của thế giới này, cứ như vậy rơi vào tay của hắn.
Thế nào là quý nhân?
Duy lão đại chính là quý nhân của đời hắn a!
Bạn cần đăng nhập để bình luận