Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 459: Dự Phán (2)

Đến cả Phong Nhan cũng kinh ngạc nhìn Phong Linh Tiên Tử nói: "Tiểu Phong Linh, ngươi sao không ngăn lại đệ tử của mình?"
Phong Linh Tiên Tử thầm nói một tiếng 'cũng là đệ đệ nhà ngươi đấy' sau đó bất đắc dĩ lắc đầu nói: "Ta khuyên hắn rồi, nhưng hắn muốn đi lên! Để cho hắn bị khi nhục, cũng làm hắn thu liễm một chút.
Tô Hạo là một tên Dẫn Khí Cảnh ba không, đi lên khiêu chiến Phong Ngọc Nhi được võ trang đầy đủ, đây không phải tự mình tìm chết sao?
Phong Nhan gật đầu chấp nhận: "Quả thật nên cho bé ăn chút hành, nếu không sau này ra ngoài, liền đến hắn chịu khổ."
Ngoài trừ Phong Thành ra, không có ai cho rằng Tô Hạo có thể chiến thắng, tuyệt đại đa số mọi người đều mở to mắt mà nhìn, chờ Tô Hạo dùng tư thế nào bay ra khỏi lôi đài. Bao gồ cả Phong Linh Tiên Tử cùng Phong Nhan, các nàng cũng chờ xem kịch vui, sau đó dùng đến 'giáo dục' cho Tô Hạo trở lại mặt đất, chớ để hắn bay xa.
Mà Phong Thành vẻ mặt tràn đầy kích động hô: "Phong Úy sư huynh cố lên! Đánh bại tiểu tiên nữ, trở thành cao thủ đệ nhất Dẫn Khí Cảnh!"
Mọi người xung quanh nhìn Phong Thành không giống người có đầu óc, liền thoáng cái rời xa, miễn cho người khác tưởng bọn họ kêu.
Tô Hạo sau khi lên đài, hướng Phong Ngọc Nhi thi lễ, học theo Phong Ngọc Nhi, tự giới thiệu mình: "Tại hại Phong Úy, trước tới khiêu chiến, có chỗ đắc tội, mong sư tỷ rộng lòng bỏ qua!"
Nói xong, Tô Hạo bấm quyết, một tầng phòng ngự màu xanh nhạt nhanh chóng bao phủ lấy người hắn, bảo vệ quanh thân Tô Hạo.
Lông mày Phong Ngọc Nhi nhướng lên, hiển nhiên nhớ kỹ đây chính là lời mình nói, nàng nhìn tiểu sư đệ có tướng mạo thanh tú trước mắt, không khỏi lộ ra nụ cười mỉm.
Phong Ngọc Nhi nhắc nhở: "Sư đệ, cẩn thận!"
Đưa tay bấn niệm pháp quyết, chỉ vào Tô Hạo ở phía xa.
"Hưu !"
Thời điểm mọi người cho rằng Tô Hạo sẽ bị phi đao đánh bay, thân hình Tô Hạo chợt nghiêng qua một bên, nhẹ nhàng tránh thoát khỏi dao ngắn."
Đại đa số đệ tử Dẫn Khí Cảnh đều không thấy rõ, tình cảnh này chỉ diễn ra thoáng qua, đệ tử tóc ngắn kia vẫn đứng nguyên một chỗ, mà dao ngắn đã bay ra xa.
Phản ứng đầu tiên của bọn hắn là 'đánh hụt'! phản ứng thứ hai là Phong Ngọc Nhi 'nhường rồi'!
Phản ứng đầu tiên thì cũng được, nếu là thứ hai...
Chúng đệ tử lập tức phát hiện có điểm không ổn, nếu là Phong Ngọc Nhi nhường, điều này nói rõ cái gì? Nói rõ Phong Ngọc Nhi hạ thủ lưu tình! Mới vừa rồi nhiều người lên đài như vậy còn chưa thấy nàng hạ thủ lưu tình với ai, hiện tại đối mặt với tiểu thiếu niên không hiểu chuyện, liền hạ thủ lưu tình!
'Nguy rồi! Phong Ngọc Nhi ưa thích cỏ non sao?' Trong lòng đám đệ tử liền suy sụp như trời sập.
Đương nhiên, người thấy rõ ở đây cũng có rất nhiều, đại đa số đều là tu sĩ cấp cao, trên cơ bản bọn họ thấy rõ quỹ tính của dao ngắn, cùng với động tác của Tô Hạo.
Nhưng mà loại động tác này không có chút dao động Linh Lực, không khỏi cho bọn họ tập trung lực chú ý, nhíu mày thầm nói:" Thuật pháp gì đây? Sao ta lại không cảm giác được Linh Lực dao động?"
Phong Nhan kinh ngạc nói:" Tiểu Phong Linh, đệ đệ của ta có phản ứng rất nhanh a! Chỉ cần lách người một cái có thể né được!"
Phong Linh giải thích nói: "Phong Úy trước khi tu tiên đã học qua võ học thế gian, vô cùng lợi hại, có thể né tránh tùy tâm. Ta nói sao hắn dám khiêu chiến Phong Ngọc Nhi, thiếu chút nữa đã quên hắn còn có bản lĩnh này."
Phong Nhan lộ ra vẻ hiểu rõ: "Thì ra là thế!"
Phong Thành hung hăng nắm quyền, kích động hô to:" Sư huynh tất thắng! Ta biết ngay mà, sư huynh lợi hại nhất!"
Ở trên đài, Phong Ngọc Nhi thấy công kích của mình thất bại, trong lòng hơi chút kinh ngạc, bất quá nàng cũng không để ý nhiều, thất bại một lần, lại tới lần nữa, nếu lại thất bại, lại tới....
Tang nàng chỉ ra, dao ngắn thay đổi phương hướng, lấy tốc độ cực nhanh từ phía sau đâm tới Tô Hạo, xé rách không khí, lưu lại tiếng rít chói tai.
Cổ tay Tô Hạo chuyển một cái, phấp quyết bấm xong, kích phát thuật pháp thứ hai 'Du Phong Khinh Thân Thuật!"
Chỉ thấy quanh người Tô Hạo lóe lên hào quang, một cơn gió đem Tô Hạo bao bọc lấy, dưới chân Tô Hạo hơi chuyển, thân hình tựa hồ lắc lư, lần nữa tránh được dao ngắn đâm tới.
Một đám tu sĩ Dẫn Khí Cảnh mở to mắt mà nhìn, vẫn như cũ không hiểu vì sao Tô Hạo tránh được.
"Tuyệt đối là Phong Ngọc Nhi mềm lòng nhường rồi!"
Mà cũng có tu sĩ có kiến thức nhận ra điểm mấu chốt trong đó.
Người được xưng là ' Phong Phi Tinh ' Phong Hoa thở khẽ nói hai ra chữ: "Dự Phán!".
Bạn cần đăng nhập để bình luận