Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 365: Kế Hoạch Huấn Luyện Sư Tinh Linh (1)

Địa phương mà Bạch đại tỷ khen hay, chính là một nhà hàng nổi tiếng ở thành phố Vĩnh Tân, đổi lại trước đây, nàng tuyệt đối sẽ không dám đây tới đây một bữa, quá mắc! Nhưng mà hiện tại đã không quan tâm chút tiền lẻ này nữa rồi.
Bạch đại tỷ, Tiểu Điền tỷ cùng hai người Tô Hạo ngồi trong nhà hàng nói chuyện phiếm, nói về sinh hoạt mấy năm nay, Á Sơn bắt đầu nói nhiều lên, dương dương đắc ý nói bản thân học tập được nhiều thứ, nói trước mắt đã thi đậu vào một trường Đại Học, lúc này đang nghiên cứu toán học, vẻ mặt hắn tràn đầy nét tự hào, trên mặt lộ ra biểu cảm: Nhanh nhanh khen ta đi!
Bạch đại tỷ cùng Tiểu Điền cũng không làm cho Á Sơn thất vọng, vẻ mặt tràn đầy sợ hãi thán phục nói: "Cảnh Nghĩa, ngươi thật lợi hại a!"
Hai mắt Á Sơn híp lại không thấy mặt trời.
Tiểu Điền vô tình vô ý bổ lại một đao: "Ngươi khi còn bé thoạt nhìn ngây ngốc, đến bốn tuổi còn không biết nói, không nghĩ tới giờ là thiên tài!"
Bạch đại tỷ cười nói: "Không nên xem thường những đứa bé ngây ngốc khi còn nhỏ, nói không chừng là đại trí giả ngu đấy!"
Á Sơn lúng túng nói: "Chuyện này..."
Trò chuyện với nhau thật vui, cuối cùng Tô Hạo đột nhiên nói: "Bạch đại tỷ, ta cùng Cảnh Nghĩa sẽ ở lại đây hai ngày, sau đó sẽ rời đi, tiếp theo chúng ta sẽ đi tới thành phố Thánh Sư."
Không nghĩ tới Bạch đại tỷ biểu hiện vẫn thản nhiên, nói: "Chuyện này chúng ta hiểu, các ngươi có thể về đây một chuyến, ta cùng Tiểu Điền đã rất vui vẻ!"
Sau đó thở dài: "Cảnh Trung, lúc ngươi còn nhỏ, ta biết ngươi không phải là hài tử bình thường, sớm muốn cũng thoát khỏi vũng bùn nhỏ này, chỉ là không nghĩ đến, ngươi lại bay nhanh như vậy ! Các ngươi muốn làm gì, thì liền làm cái đó! Còn nữa..."
Bạch đại tỷ dừng lại một chút, nói thẳng: "Cảnh Trung, cảm ơn ngươi, nếu không có ngươi thì Tiểu Viện Thần Hi cũng không có ngày nay!"
Tô Hạo nói:" Ta nói thế nào cũng là người của Tiểu Viện Thần Hi, nếu quả thật nói vậy, ta còn cảm ơn Bạch đại tỷ đã có ân nuôi dạy đấy!"
Bạch đại ty vui vẻ cười cười!
...
Ngày thứ ba, Tô Hạo tạm biệt Bạch đại tỷ, cùng Á Sơn đi ra ngoài thành phố, Tô Hạo đột nhiên nói: "Á Sơn, ngươi đi mua một chiếc xe second-hand đi! Chúng ta lái xe tới thành phố Thánh Sư."
Á Sơn: "Lái xe?"
Á Sơn tuy rằng nghi hoặc, nhưng vẫn ngoan ngoãn nghe lời đi làm. Có tiền tài mở đường, thân phận không phải là vấn đề, Á Sơn siêu siêu vẹo vẹo đem xe dừng lại bên cạnh Tô Hạo, nói: "Duy lão đại, ngươi có bằng lái xe không? ".
Tô Hạo cười nói: "Lái xe còn cần bằng? Nhìn ta đây!"
"Hống hống hống!" Tô Hạo một cước dẫm mạnh chân ga, ống xả ô tô phun ra một chùm khói đặc, dần dần đi xa.
Trong đầu Tô Hạo lúc này xuất hiện ý niệm: "Lâu rồi mới lái xe lại đây, có chút không quen , không biết có bị lật xe không?"
Tuy nhiên cho dù có lật hắn cũng không sợ, lấy cường độ áo giáp hiện nay, cho dù sẽ vỡ thành mạnh vụn hắn vẫn không hề hấn gì.
"Vấn dề không lớn!" Tô Hạo dẫm mạnh chân ga, thoải mái tận hưởng tốc độ.
Sau khi tận hưởng khoái cảm của mấy kẻ đua xe xong, hắn liền chạy chậm lại, từ từ lái xe hướng thành phố Thánh Sư đi tới. Mỗi khi đến một thôn xóm, hắn liền dừng lại, đi khắp nơi hang cùng ngõ hẻm, như là đại lão gia đi nghiên cứu văn hóa.
Đây là Tô Hạo đang quan sát sinh hoạt cùng nhu cầu của con người, tương lai đưa ra phương án cải tạo, Tô Hạo không muốn mang đến đả kích hủy diệt cho những người này.
Một tháng sau, hai người tới thành phố Thánh Sư.
Tô Hạo trực tiếp tặng chiếc xe này cho một vị tiểu ca trẻ tuổi, dưới dự há hốc mồm của vị tiểu cả này, hắn vỗ vỗ tay, chậm rãi đi vào thành thị khổng lồ.
Tô Hạo cầm lấy điện thoại, cắm vào thẻ sim, bấm số Trần Khánh Thăng: "Quản lý Trần, ta là Bạch Cảnh Trung, bây giờ đang ở khách sạn Dạ Dạ ở thành phố Thánh Sư."
Không đến ba mươi phút, Trần Khánh Thăng xuất hiện trước mặt Tô Hạo, trên mặt nở nụ cười tươi như hoa cúc: "Huynh đệ a! Ngươi làm sao không sớm gọi điện cho ta biết để ta đi đón, ai da, nếu ngươi gọi điện sớm, ta liên thuê phi cơ trở ngươi tới đây."
Tô Hạo nâng chén trà trong tay, thổi thổi, chậm rãi nói: "Ta lần này tới đây, là có hạng mục lớn muốn hợp tác với Đại Quản Sở các ngươi, không biết các ngươi có hứng thú hay không!"
Trần Khánh Thăng lập tức nói: "Hạng mục của huynh đệ ngươi, chúng ta đều cảm thấy hứng thú. Nói nghe một chút, là hạng mục gì, đáng giá để ngươi tự mình tới đây!"
Tô Hạo cũng không quanh co, nói thẳng: "Hạng mục này tên là, kế hoạch 'Nhà sủng thú'! Đương nhiên, cái tên này cũng chỉ mới đặt, có thể gọi là sủng vật, tinh linh,... gì cũng được!"
Trên đầu Trần Khánh Thăng lập tức xuất hiện đống dấu chấm hỏi: "Cái gì cơ?"
Tô Hạo nói: "Kế hoạch này, cũng có thể gọi là 'Kế hoạch huấn luyện tinh linh sư.", 'tinh linh' là danh xưng của ta đối với 'Phó tinh thú', 'huấn luyện sư' không chỉ có triệu hoán sư."
Bạn cần đăng nhập để bình luận