Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 794: Á Sơn Lòng Dạ Hẹp Hòi (2)

Vì vậy, hai bộ áo giáp thuỷ tinh, trong khoảng thời gian ngắn, liền xuất hiện trên bảng truy nã của hiệp hội Nguyên Pháp Sư, treo cao trên một bức tường.
Đến cả thị trấn Hoài Thuỷ cũng xuất hiện bảng truy nã, có thể nói hiệu suất cực cao.
Hai bộ áo giáp thuỷ tinh này rất nhanh nổi tiếng, được người người gọi là 'Áo giáp vơ vét của cải của dân', cho rằng đây là hình thái bọc thép của Nguyên Pháp Sư Quỷ Chi.
Thời điểm Tô Hạo tập hợp với A Tinh cùng A Vọng ra ngoài làm nhiệm vụ, nghe được A Tinh nhắc đến chuyện này, khoé miệng của Tô Hạo không khỏi co lại, bình luận: "Tên gì vậy, Áo Giáp Vơ Vét Của Cải Của Dân.... Người nào đặt thế? Ta nguyện kêu hắn là áo giáp mạnh nhất!"
A Tinh hặc hặc cười nói: "Đoán chừng là do mấy tên Nguyên Pháp Sư ở thành phố Hồ Xương đặt đi, do không có chỗ xả giận nên đặt cái tên này đấy, đoán chừng hai tên áo giáp kia hẳn rất tức giận, ha ha ha!"
A Vọng cùng cười ha hả lên: "Danh hiệu của tội phạm truy nã, nào có ai có cái tên dễ nghe. Đều là tội phạm, làm sao được đặt cái tên khí phách? Cơ bản đều dùng những danh tự bùn nhão! Tuy nhiên, cái danh hiệu này nghe cũng được, áo giáp vơ vét của cải của dân, ha ha ha!"
A Tinh nói: "Nếu ta cũng có danh hào, mặc kệ là tốt hay xấu, chỉ cần thế giới biết đến, ta cũng cam tâm tình nguyện."
Tô Hạo nói: "Chuyện này liền đơn giản, tí nữa ta làm cho ngươi một quả boom, cầm lấy đến hiệp hội Nguyên Pháp Sư kích nổ là được rồi!"
"Đừng, ta còn chưa sống đủ!"
Trên đường đi làm nhiệm vụ, ba ngươi vui vẻ nói chuyện phiếm, không giống như đang đi làm nhiệm vụ tai hoạ quỷ tràn đầy nguy hiểm, ngược lại giống như đạp thanh trong tiết thanh minh.
Mà trên thực tế bọn họ cũng không khác gì đi chơi cả.
Hiện tại mấy nhiệm vụ tai hoạ quỷ dị trong thị trấn, đã không còn được ba người để vào trong mắt.
Dù sáo bọn hắn cũng là tiểu đội giải quyết qua hai nhiệm vụ tai hoạ quỷ dị! Ở trấn Hoài Thuỷ có thể nói là danh tiếng cường đại, tất cả mọi người nhìn thấy cũng phải kính trọng vài phần.
Tuy rằng danh tiếng của tiểu đội bọn họ chỉ nổi ở trong một thị trấn nhỏ bé, nhưng mà A Tinh tin tưởng, danh hào tiểu đội bọn hắn, tất nhiên sẽ lan truyền toàn bộ khu Hoàng Tuyền, thậm chí là cả thế giới.
Hơn nữa, tiểu đội bọn hắn cũng có thể coi là thổ hào, không hề thiếu tiền, có thể thoải mái lựa chọn nhiệm vụ, tần suất cũng không cao, bình quân mỗi tháng chạy đi làm một lần, cuộc sống gia đình trôi qua vô cùng thoải mái.
Mà điều này cũng vừa ý với Tô Hạo, hắn có nhiều thời gian để làm việc của mình hơn.
Tính đến trước mắt, hắn sở dĩ không thoát khỏi tiểu đội Vọng Tinh Dương, là coi trọng tình báo của A Tinh, chỉ cần hắn còn ở lại trong tiểu đội này, có thể thông qua A Tinh tìm hiểu đủ loại thông tin ở thế giới này.
Đây đối với Tô Hạo trước mắt không có con đường thu thập thông tin, vô cùng quan trọng.
Đương nhiên, cũng sẽ có một ngày Tô Hạo rời khỏi tiểu đội, chỉ là về vấn đề thời gian, có lẽ một năm, hai năm?
...
Tô Hạo dần dần thích ứng tiết tấu sinh hoạt ở thế giới này, mỗi giây mỗi phúc đều dựa theo kế hoạch lúc trước tiến lên.
Đi làm nhiệm vụ thu thập số liệu, hiểu rõ thêm về tai hoạ.
Sau đó lại dành thời gian chạy loạn khắp thế giới, lưu lại toạ độ truyền tống, thu thập tình báo;
Nghiên cứu Nguyên Khí trong tay đạt được, phân tích đặc tính của 'Nguyên';
Cắn dược tu tiên, đột phá Hoá Thần Cảnh, thu hoạch 'Thần Niệm'.
Mỗi ngày dành ra hai tiếng, tiến hành rèn luyện Tinh Thần Lực..
Hướng mục tiêu tiến lên, không hề có chút thời gian thư giãn.
Hai năm sau, Tô Hạo mười bảy tuổi.
Hắn từ trong tu luyện mở mắt ra, hai con mắt cực kỳ có thần, còn mang theo nét vui mừng.
"Hoá Thần Cảnh!"
Loại cảm giác cường đại quen thuộc lần nữa trở về, nhìn đống Linh Lực khổng lồ trong cơ thể mình, khiến hắn vô cùng có cảm giác an toàn.
Đây là đỉnh phong của hắn!
Mấu chốt nhất chính là, 'Thần Niệm' lần nữa trở về, khiến hắn có cảm giác nắm hết thảy mọi thứ trong lòng bàn tay.
Đưogn nhiên, đây chỉ là ảo giác của Tô Hạo, khoảng cách nắm giữ hết thảy còn xa.
Bất quá hắn phấn khích nhất chính là, trải qua nhiều năm rèn luyện Tinh Thần Lực, 'Thần Niệm' của hắn lúc này, phạm vi 'Cảm Giác' so với thế giới trước còn mạnh hơn, đạt tới trình độ cảm giác được bán kính 200.000 mét.
Ở trong phạm vi này, tất cả sông núi, chim thú,.... là động vật bay trên cao hay nấp dưới mặt đất, đều không thể thoát khỏi 'Cảm Giác' của hắn.
Hai mươi vạn mét là khái niệm gì? Hầu như có thể so với Thần Linh hành tẩu!
Hơn nữa sau khi đạt được 'Thần Niệm', hắn tin tưởng, mình đã có đủ sức đối mặt với Nguyên Pháp Sư Quỷ Chi mạnh nhất ở thế giới này!
Hiện tại, không ai có thể ngăn cản hắn nghiên cứu Nguyên được nữa rồi! Những người dám nhảy ra ngăn cản, sẽ tan thành mây khói.
Tô Hạo đứng dậy vận động tay chân, nụ cười trên mặt càng ngày càng tươi: "Cho ta xem, 'Nguyên' cuối cùng là vật gì?"
Hắn có thể quan sát mọi thứ trong phạm vi của mình chỉ bằng một ý niệm, hơn nữa tác dụng của 'Thần Niệm' có thể đo đạc năng lượng, vật chất!
Nếu hắn tập trung toàn bộ Thần Niệm vào cùng một chỗ, như vậy sức quan sát của 'Thần Niệm' sẽ nâng cao tới mức cuối cùng, hầu như đạt đến mức độ ngang bằng hiệu quả của tiểu Sáng.
Cũng chính là, hiện tại hắn có thể dùng Thần Niệm đi tìm hiểu 'Nguyên' được rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận