Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 744: Thiên Lý Ở Đâu (1)

A Tinh là Nguyên Pháp Sư trung cấp, cũng không phải chỉ có chút bản lãnh nhỏ này, tuy nhiên đối thủ chỉ là Tô Hạo vừa mới tập học Nguyên, vì vậy không sử dụng những loại kỹ năng có lực sát thương mạnh mẽ.
Có thể nói, A Tinh chỉ đang vui đùa mà thôi.
Tuy không tấn công, nhưng mà hắn lại không thể đem Tô Hạo bắt lại, hắn tự xưng gương mặt anh tuấn của mình nhịn không được.
Đang muốn nghẹn ra đại chiêu, không nghĩ tới A Vọng lại đứng ra, hắn cũng thuận thế rút lại phía sau, ý định quan sát trước một phen.
A Vọng di chuyển cũng vô cùng linh hoạt, rất nhanh liền tiếp cận.
Thẳng đến lúc này, Tô Hạo mới nhìn thấy trong túi áo của A Vọng đủ chiếc hộp nhỏ.
Đặc điểm này chỉ có Nguyên Pháp Sư Kỳ Chi hệ Chất mới có, từ trong những chiếc hộp này bọn họ có thể sử dụng những thứ kỳ quái hiếm lạ, Tô Hạo vừa vặn có cơ hội mở rộng tầm mắt.
Tô Hạo tiện tay một chút, một 'tiểu pháo' bắn tới, với tư cách thăm dò cùng khiêu khích.
Bước chân A Vọng hơi chuyển, linh hoạt tránh thoát được đòn tấn công của Tô Hạo, tiếp tục tiếp cận, sau khi đạt tới khoả cách ba mươi mét, cổ tay liền chuyển một cái, không biết từ trong chiếc hộp nào xuất hiện một hạt châu màu đỏ nhỏ như quả trứng gà, hắn phất tay lên, bắn về phía dưới chân Tô Hạo....
'Khói ớt' !
Tô Hạo nhảy qua một bên, né tránh.
"Bành!"
Hạt châu màu đỏ rơi xuống dưới đất, lập tức nổ tung, một cỗ sương mù màu đỏ tràn ngập phạm vi hai mươi mét, đem Tô Hạo bao lại bên trong.
Một cỗ cảm giác cay mũi kéo tới, làm cho ngũ quan Tô Hạo trở nên vặn vẹo, tranh thủ thời gian nín thở, trong lòng thầm chửi: "Con mẹ nó! Đây không phải sịt hơi cay sao!"
Tô Hạo di chuyển mau lẹ, tránh thoát khỏi phạm vi khói mù, thì một hạt châu màu tím lại bay tới.
Tô Hạo không dám tuỳ ý nếm thử, tranh thủ thời gian né ra xa.
"Bành!"
Một chất lỏng màu tím bắn ra, có vài giọt dính lên thân Tô Hạo, hắn nhịn không được lấy tay sờ sờ.
Cạn lời nói: "Đây là nhựa cao su đi..."
Kế tiếp một loạt hạt châu khác phóng tới, đủ loại màu sắc.
'Châu choáng' 'Châu hôi' 'Châu hôn mê' 'Châu nổi mụm'....
Tuy lực sát thương của mấy loại này không mạnh, nhưng có thể nói là khiến người ta buồn nôn nhất. Nếu hắn nguyện ý, ném ra một đống phân cũng không phải không được.
Thấy hồi lâu không bắt được Tô Hạo, A Vọng liền móc một hơi mười hạt châu đủ màu phóng ra.
'Tiểu pháo'!
Ngón tay Tô Hạo chỉ ra, mặt đất cách mười mét trước mặt bỗng nhiên nổ tung, vô số đất đá bay lên, ngăn chặn mấy hạt châu này đánh tới, khiến nó rơi qua một bên, sau đó bộc phát đủ loại hiệu quả kỳ quái.
Tô Hạo thầm nói: "Còn không nên kéo dài thời gian, tranh thủ thời gian giải quyết đi!"
Hắn cũng không có ý định giấu sức, như vậy sau này sẽ chịu nhiều điều ước thúc, rất nhiều hành động sẽ trở nên không tiện, hắn cần phải có tự do cho riêng mình.
"Vậy, mau chóng đem bọn họ đánh bại!"
Chuyện này khá dễ dàng, bất quá hắn cũng không có ý định dùng năng lực khác, chỉ cần ra-đa cùng 'Tiểu Pháo' là đủ.
Suy nghĩ xong, hắn liên tục chỉ tay vào dưới chân A Vọng.
"Oành oành oành!"
Trong lúc nhất thời thanh âm liên tiếp nổ lên, bụi đất đầy trời, ánh mắt cùng thính lực bị ngăn trở.
Tô Hạo hướng A Vọng phóng tới, thân ảnh lẩn trong bụi mù biến mất không thấy đâu.
A Vọng cũng không lưu lại tại chỗ, mà thân ảnh rất nhanh di chuyển, giống như một chút mèo, ở trong sơn cốc bay nhảy.
Thời điểm đang chuẩn bị lao ra khỏi bụi đất, liền có một thân ảnh từ trong đống bụi thoát ra, một bàn chân to con đá tới.
Đồng tử A Vọng co lại, lật tay lấy ra một hạt châu, dùng sức bóp một cái.
"Bá!'.
Một chiếc thuẫn cực lớn xuất hiện trên thân, ngăn bàn chân to đánh tới!
"Bành!"
"Lực lượng thật mạnh!" A Vọng cùng đại thuẫn của mình bị đá bay.
Còn không đợi hắn phản ứng, một ánh sáng trắng bắn tới, đánh vào tấm thuẫn, phát ra vụ nổ mãnh liệt.
"Oành."
A Vọng bị sóng sung kích cường đại đánh bay, ở trên không trung lộn vài vòng sau đó đứng vững.
Đúng lúc này, một ngón tay xuất hiện trước mặt, trên đầu ngón tay chứa Nguyên Lực như sắp phóng ra thuật pháp, khiến A Vọng phải vội vàng hét to: "Ngừng ngừng ngừng!"
A Tinh ở xa toàn bộ quan sát cuộc chiến này, trong lòng giật mình nói: "Ý thức chiến đấu của A Dương không ngờ cường đại như vậy..."
Tuy rằng bụi đất đầy trời, nhưng mà hắn vẫn như cũ có thể cảm nhận được quá trình chiến đấu.
Lợi dụng bụi đất che mắt, dùng Nguyên đánh bay A Vọng, sau đó dự đoán điểm rơi A Vọng, bày sẵn chiêu thức.... dự đoán như vậy khiến người khác nhìn vào phải sợ hãi.
Đúng lúc này, Tô Hạo nhìn về hướng của A Tinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận