Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 1035: Các Ngươi Vui Vẻ Là Tốt Rồi (2)

Tổ chức Cộng Hoà thưởng cho bọn họ một số tiền lớn, cũng an bài một toà biệt thự ở thành phố Thắng Lợi, mấu chốt chính là, còn lấy được tư cách tiêm Dược Tề.
Đáng tiếc chính là khi vượt qua 30 tuổi, tiêm vào Dược Tề có tỉ lệ tử vong cực cao, vì vậy, cơ hội cường hoá này, bọn họ nhường cho con gái Hứa Như Vân là Vĩnh Hoa.
Lại trước đó không lâu, lãnh tụ của nhân loại tự mình đến thăm gia đình bọn họ... Chuyện này đem bọn họ doạ sợ không thôi, bọn họ còn tưởng Tô Hạo bất hạnh hy sinh.
Nói tóm lại, chỉ cần làm ra cống hiến tương ứng với nhân loại, tổ chức Cộng Hoà sẽ không ngại toàn lực tuyên truyền, cũng đưa đến đãi ngộ tương xứng.
Từ góc độ của Tô Hạo, kết cấu xã hội nhân loại ở thế giới này, dưới áp lực của Bát Thú Tộc , tương đối đoàn kết, ở vào giai đoạn phát triển.
Kẻ có tiền có đặc quyền rất lớn, thậm chí có thể ưu tiên tiêm vào Dược Tề Cường Hoá, đạt được tuổi thọ kéo dài, nhưng người bình thường cũng không phải không có cơ hội , chỉ cần vì nhân loại làm ra cống hiến, bất kể là khoa học kỹ thuật hay quân công, đều có thể đạt được hết thảy.
Đương nhiên, đường như vậy, dưới suy nghĩ nhiều người, cũng không công bằng, bởi đại đa số người dùng hết cuộc đời, cũng chưa chắc đã kiếm đủ cống hiến.
Nhưng từ hoàn cảnh kết cấu xã hội nhìn lại, căn bản không cách nào làm ra công bằng đối với mọi người, đây đã là một phương thức vô cùng tốt.
Bữa cơm đoàn viên tương đối nhẹ nhõm, cháu ngoại nữ Vĩnh Hoa như được thả xích, trên bàn ăn tò mò hỏi chuyện này, trong mắt hiện lên vẻ sùng bái.
Mấu chốt là, cậu của nàng không ngờ lại đẹp trai như vậy, toàn bộ mộng tưởng của thiếu nữ, vậy mà hiện lên thân cậu.
"Cậu, người thật sự giết rất nhiều Bát Thú Tộc sao?"
"Cậu, Bát Thú Tộc có giống trong phim không, tàn bạo ngu ngốc?"
"Cậu, phi thuyền của Bát Thú Tộc lợi hại như vậy, người làm sao chiến thắng bọn họ?"
"Cậu, nghe nói người ở trên phi thuyền, là võ tướng đa mưu túc trí? Nghe người khác nói cậu có thể một đánh trăm, còn đưa ra một kế sách, phá hủy năm chiếc chiến hạm của đối phương!"
"Cậu, cậu thật lợi hại!"
"Cậu là thần tượng của cháu, cũng là thần tượng của bạn học cháu, các nàng rất hâm mộ cháu! Các nàng còn muốn làm quen với cậu!"
"Cậu, để cháu nói cho cậu biết một bí mật, những tỷ muội bạn học của cháu, nếu cậu không ngại, các nàng đều nguyện ý gả cho cậu, há há há!"
"Hừ! Cháu còn phát hiện nhiều nam sinh nhìn cháu không đúng..."
Tiểu cô nương Vĩnh Hoa như bỏ được chốt chặn, miệng như súng máy, bùm bùm không ngừng.
Tựa hồ muốn dùng hơn hai tiếng này, đem chuyện 'cậu của mình là anh hùng' phóng xuất ra.
Nàng nhớ kỹ lúc còn nhỏ, nàng chỉ là một tiểu cô nương mẫn cảm hay tự ti. Nhưng không biết từ lúc nào, nhân sinh của nàng thay đổi, không còn là người không ai thèm ngó tới, mà nàng như được trùng sinh, trở thành tiểu công chúa xung quanh mọi người...
Đây hết thảy, đều do người cậu của nàng mang đến.
Nàng nhìn cậu mình, ngoài trừ 'Sùng bái' 'Ngưỡng mộ' ra, tựa hồ còn có... người toả ra ánh sáng vàng?
Tô Hạo chỉ cười nhàn nhạt nói: "Ngươi vui vẻ là được rồi."...
Tô Hạo có ba tiểu thế giới, một cái là Tiểu Thế Giới Nghiên Cứu đặt ở trong phòng Ký túc xá, tất cả [Thần] đều được đạt chỗ này; một cái là lồng giam Bát Thú Tộc, hiện tại đã biến thành nơi nuôi dưỡng Thực Tinh Trùng; còn có một cái cất chứa 5 chiếc chiến hạm của Bát Thú Tộc.
Vào lúc ban đêm, Tô Hạo cùng một lần nữa tìm vị trí, thu xếp tốt 'Tiểu Thế Giới Nghiên Cứu', chôn xuống thành phố Thắng Lợi sâu 1000 mét.
Mà 'Tiểu Thế Giới chứa Thực Tinh Trùng' được Tô Hạo chuyển dời đến trên một hành tinh hoang vu, vạn nhất gặp phải tình huống côn trùng trốn thoát, cũng không ảnh hưởng đến Lam Quang.
Cuối cùng là 'Tiểu Thế Giới giấu chiếm hạm', Tô Hạo không di động, vẫn như cũ đặt ở tinh cầu trạm tiết tế kia.
Sáng sớm ngày hôm sau, Tô Hạo một mình đi đến quân đoàn, đưa ra yêu cầu chuyển cương vị, cũng dựa theo nhắc nhở của nhân viên, đưa ra báo cáo cụ thể.
Dưới ánh mắt kinh ngưỡng của mọi người, rời khỏi quân đoàn.
Thần Niệm toả ra, tìm được vị trí của hạm trưởng, thẳng đến chỗ hạm trưởng mà đi.
Lúc này hạm trưởng vẫn còn ôm lão bà của mình đi ngủ, nhưng Tô Hạo nào quan tâm nhiều như vậy?
Trực tiếp tới bên ngoài cổng biệt thự lớn, hô to: "Hạm trưởng! Ta là Hứa Thế Cường, tim ngươi có chút việc!"
Giọng nói dưới sự khống chế của Tô Hạo, chuẩn xác truyền thẳng vào lỗ tai của hạm trưởng.
Hạm trưởng giật mình, trở mình ngồi dậy.
Lão bà bất mãn nói: "Cung Lương, ngươi làm gì mà hấp tấp như vậy?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận