Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 668: Trọng Sinh Thành Thằn Lằn (2)

Ví dụ như tài liệu Linh Lực, cho dù thế giới này đã tổng kết qua vô số năm, nhưng cũng chưa chắc đã biết rõ công dụng của từng thứ một, cần phải lần nữa tìm hiểu sửa sang, chuyện này tuy không tốn đại não, nhưng lại hao phí không ít thời gian.
Mấu chốt chính là, đây không phải sự tình mà một người có thể hoàn thành, đối mặt với hệ thống khổng lồ như thế, Tô Hạo cũng chỉ lắc đầu: Ai thích thì làm đi, hắn chịu!
Đây cũng là lý do mà Tô Hạo sau khi nghiên cứu được vài năm, vừa nghe nói Á Sơn đang rảnh rỗi, liền quyết đoán đem nhiệm vụ ném cho hắn.
Làm chuyện này, không chỉ có đệ tử trong học viện tham dự, mà còn có cả nền văn minh tham dự!
Nguyên nhân vì sao Tô Hạo đẩy mạnh phát triển khoa học kỹ thuật, liền không phải muốn hái được trái cây văn minh sao?
Hôm nay Tô Hạo đã thành công làm ra vài món đồ chơi nhỏ hữu dụng, đã làm mẫu cho đám người Á Sơn, chỉ rõ phương hướng tiếp theo, con đường kế tiếp, còn cần người của thế giới này tự đi.
Năm mươi năm, một trăm năm, năm trăm năm...
Trước kia đợi không được, nhưng hiện tại, Tô Hạo đợi được.
Chỉ cần không chán đời, thì cho dù Tinh Cầu có nổ tung Tô Hạo vẫn sống khoẻ.
Tô Hạo chuyển đến quà cầu không gian, vung tay lên, hơn một trăm bộ tù giam hiện ra, bên trong đều chứa đầy ý thức con người phân ra từng cấp độ: "So với ta mà nói, thứ quan trọng nhất, chính là để cho ý thức thoát khỏi sự giam cầm của cơ thể, kéo dài mạch suy nghĩ của ý thức. Mà tất cả tinh lực của ta, chỉ nên đặt ở trên chuyện này, mới có thể thực hiện đột phá. Dứt khoát đổ hết việc cho Á Sơn, bằng không sẽ bị mấy việc khác cầm chân lại."
Tác dụng của trợ thủ Á Sơn, từ lúc phạm vi nghiên cứu của Tô Hạo càng rộng, càng tỏ ra trọng yếu, trước kia chỉ có thể giúp hắn giặt quần áo nấu cơm, xử lý mấy việc vặt, đến bây giờ, thậm chí có thể đưa hắn độc lập nghiên cứu một hạng mục lớn.
Nếu không có Á Sơn trợ giúp, Tô Hạo tất nhiên sẽ bị nhiều việc phân tán lực chú ý, được cái này mất cái khác.
Tô Hạo nhìn chăm đầu 'ý thức' trước mặt, nhắm mắt suy tư một hồi, sau đó chậm rãi mở to mắt, nói khẽ: "Như vậy, mục tiêu đầu tiên, khiến mấy ý thức này, trở lại!"'.
Trước kia khi làm thí nghiệm trên thân chuột nhỏ, Tô Hạo đã có chút kiến thức về ý thức, hôm nay chỉ làm lại, chỉ bất quá, lần này phục sinh ý thức nhân loại chứ không phải chuột.
Thừa dịp cơ hội ngàn năm có một này, Tô Hạo muốn hiểu rõ một vấn đề đã làm hắn hoang mang hồi lâu: Vì sao mỗi lần chuyển sinh, đều là ở trên thân nhân loại? Sao không phải là động vật? Hay mấy sinh vật có trí khôn khác?"
Muốn biết liền đơn giản! Chính là làm thí nghiệm.
Tô Hạo rời khỏi quả cầu không gian, xúc tu tinh thần xuất hiện, một đầu chó nhỏ xuất hiện trước mặt Tô Hạo, đây là triệu hoán thú của hắn.
Con chó nhỏ này vừa xuất hiện, lập tức ngoắt ngoắt cái đuôi đi quanh người Tô Hạo, vẻ mặt tràn đầy hưng phấn, hai mắt toát ra vẻ kích động, như là đi tha hương gặp được đồng hương.
Tô Hạo trầm mặc.
Dùng đầu Liếm Cẩu này làm thí nghiệm, hình như có chút lãng phí! Nhìn thôi đã thấy nghe lời rồi!
Suy nghĩ một hồi, Tô Hạo liền thôi, triệu hoán thú của hắn có nhiều lắm, rất nhiều, con chó nhỏ chết tiệt này vẫn nên giữ lại đi!
Vận mệnh của đầu chó nhỏ này, chính là như thế, sinh tử chỉ ở một ý niệm.
Sau đó lại triệu hoán một đầu thằn lằn, không để thằn lằn có cơ hội nịnh hót, Tô Hạo trực tiếp xoá đi ý thức của thằn lằn, lưu lại bộ xác không.
Tô Hạo đi lên phía trước, đặt tay lên đầu thằn lằn, lấy bản thân làm ván cầu kết nối với thằn lằn, từ trong trăm bộ 'Ý Thức' trọn ra một bộ đưa vào đại não thằn lằn.
Tô Hạo nói: "Liền cho ta xem, đến cùng có Trọng Sinh Thành Thằn Lằn được không?'.
Một lát sau, Tô Hạo buông tay ra, lẩm bẩm nói: "Không được sao?"
Lúc đầu Tô Hạo chỉ làm theo quá trình như bình thường, đem ý thức nhân loại đưa vào trong đại não thằn lằn, phát hiện căn bản không cách nào dung hợp, ý thức nhân loại không có dấu hiệu tạo thành liên kết với đại não thằn lằn.
Sau đó Tô Hạo cưỡng ép đem ý thức đưa vào trong đại não thằn lằn, quả thật có thể làm được, nhưng mà cuối cùng đại não thằn lằn lại hỏng mất, thân thể ở trên mặt đất run rẩy, cơ năng sinh lý trên thân chạy loạn, dự tính vài ngày sau sẽ chết đi.
Để cho Tô Hạo kinh ngạc nhất chính là, đại não thằn lằn vậy mà đối với ý thức nhân loại tạo thành ảnh hưởng nhất định.
"Thử lại sinh vật khác."
Gà trống, gà mái, trâu, dê, bò, lớn, khỉ, chim,...
Bạn cần đăng nhập để bình luận