Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 93: Vô Thanh Sát Lục (2)

"Cơ động, đánh lén cư ly xa, năng lực bạo phá!."
Tô Hạo cau mày phân tích làm thế nào trong thời gian ngắn nâng lên ba phương diện này.
Không! Không nhất định phải tăng lên ba phương diện, chỉ cần làm một trong ba cái đó là được, là có thể lập tức giải quyết phiền toái trước mắt.
"Còn cái gì có thể lợi dụng phù văn làm được đây?"
Thứ đầu tiên Tô Hạo nghĩ đến, là pháo phòng không, bắn một phát, tiến bảy con ruồi sau lưng lên đường.
Nhưng cái này không thực tế, điều kiện công nghiệp không có phép, phù văn có lẽ làm được , nhưng cần phải tốn nhiều công sức.
Lại nghĩ đến chuyện chế tạo boom, hướng vào đám người kia, liền có thể dễ dàng giải quyết vấn đề. Mấu chốt là hắn tuy rằng có giáo trình dạy học, nhưng không có tài liệu để thực hiện, tay không làm ra bom hạt nhân là ý nghĩa hão huyền.
Lợi dụng phù văn chế tạo boom? Có thể làm được , nhưng cần suy nghĩ lại cấu trúc của trận bàn, không ngừng thử nghiệm, còn chưa chắc đã thành công.
Biết thế một năm trước hắn đã đưa vấn đề này vào nghiên cứu, lấy phù văn làm cơ sở, chế tạo ra một quả boom phòng thân, nếu được thì cũng không lâm vào hoàn cảnh lúng túng như bây giờ.
Về phần tính cơ động, lấy điều kiện hiện tại có thể thực hiện được.
Làm một bộ giáp Iron Man?
Tô Hạo lập tức lắc đầu, không có số liệu thử nghiệm chòe chống, máy bay ngược lại có thể.
Nếu không dùng mảnh gỗ làm thử đôi cánh, thử xem có thể bay lên hay không?
Dùng phù văn "Bộc Phát" cùng "Trùng Kích" phối hợp với nhau lấy lực đẩy, lấy "Cứng Rắn" gia cố đôi cánh, "Phá Khồn" giảm bớt lực cản....
"Chỉ cần có thể bay lên, tốc độ của ta sẽ tăng lên rất lớn, đến lúc đó muốn đi hay ở, tùy ta quyết định."
Tô Hạo lập tức phân tâm tiến vào quả cầu không gian, dưới sự trợ giúp của tiểu Sáng, hắn lấy số liệu của các hạng mục máy bay phi hành, phối hợp với áo giáp toàn thân, lập tức dựng lên mô hình 3D đôi cánh, mô phỏng trạng thái bay trên trời dưới biến hóa của khí lưu.
Trải qua quá trình không ngừng điều chỉnh cùng sửa chữa, cuối cùng cũng làm ra phương án.
Còn đối với bảy người, vẫn đang đứng ở xa nhìn xem, bọn họ thấp giọng trao đổi với nhau, tựa hồ hợp mưu hợp sức, trao đổi kế sách đối địch.
Tô Hạo ở xa xa liếc mắt nhìn nhìn, xác định đối phương không dám xông lên, liền không thèm để ý, đưa mắt nhìn bốn phía, tìm một nơi có thể cung cấp nguyên liệu lấy gỗ.
Rất nhanh, Tô Hạo liền tìm được một cây đại thụ đứng lẳng lặng nơi xa, hắn cất bước chạy tới.
Bảy người kia cho rằng Tô Hạo muốn chạy, liền nhao nhao đuổi theo.
Tô Hạo đi tới dưới thân đại thụ, thân cây này dày một thước, vậy là đủ rồi.
Hắn nhảy dựng lên vung đao chém đứt một đoạn thân cành, cẩn thận quan sát đoạn đứt gãy, lại dùng đao ở đoạn gãy đâm vài cái, xác nhận vật liệu chắc chắn, có thể dùng được , hắn liền không do dự nữa.
Trường đao nâng lên, 'Chắc Chắn' 'Xuyên Thấu' 'Sắc Bén' được gia trì, huyết khí phun ra, chém ngang.
"Rặc rặc!."
Một tiếng giòn vang lên, đại thụ chậm rãi ngã xuống đất.
"Oanh! Ken két !".
Nương theo cây đại thụ ngã xuống, vô số động vật chạy tán loạn, cũng may bọn họ chỉ kêu la vài tiếng chứ không có con nào bị cây đè chết.
Tô Hạo dưới hướng dẫn của Tiểu Sáng, vung đoạn chặt một đoạn cây, sau rồi bắt đầu điêu khắc.
Trường đao bổ tới đâu, gỗ ở đó bay lên, rồi sau đó đổi thành đoản đao, mua máy quay cuồng, vụn gỗ rơi vãi khắp nơi....
Bảy người nhìn cử động của Tô Hạo, không hiểu ra sao, đang yên đang lành nổi hứng làm thợ mộc à?
"Tên 'Khách Qua Đường' này đang làm gì vậy?"
"Không biết, có lẽ đang phát tiết nỗi buồn trong lòng, kế hoạch của chúng ta đa thành công, nhiễu loạn lòng hắn."
"Rất có thể, thắng lợi đã ở trong tầm tay."
Cũng có người phản đối ý kiến, lo lắng nói ra: "Có lẽ hắn chế tạo phù văn cạm bẫy nào chúng ta không biết hay không? Dù sao đối phương cũng là Phù Văn Sư áo giáp bạc, không thể không phòng."
"Có lý, có nên chạy nên ngăn cản không?"
Sáu người khác lập tức nhìn hắn, đều đồng lòng nói ra: "Hay là ngươi chạy lên trước ngăn đi?"
Người nọ liền tắt tiếng.
Sau đó tất cả mọi người nhìn nhau, hy vọng có người chủ động đứng ra, đi lên ngăn cản hành vi phá hoại môi trường của 'Khách Qua Đường'.
Bởi vì chỉ cần hành vi mà địch nhân làm ra, nhất định phải ngăn cản lại, không sai.
Bỏ mặc xuống dưới, ai biết còn phát sinh ra chuyện gì?
Phải biết rằng, đối thủ của bọn hắn lần này là một nhân vật siêu cấp thiên tài, có thể đem phù văn nghiên cứu thấu triệt, không người nào dám khinh thường vị 'Khách Qua Đường', nếu nói thời điểm vừa mới nhận nhiệm vụ, nghĩ đến chuyện mười Thái Sư cùng nhau xuất mã, thành công chỉ là chuyện nhỏ.
Mười tên Thái Sư là khái niệm gì? Đẳng cấp cao nhất của Nhân Tộc là Tông Tổ Cấp, chỉ có chín người, theo thứ tự là chín đại thành chủ, xuống dưới chính là cảnh giới Thái Sư, cũng coi là lực lượng đỉnh phong của Nhân Tộc.
Nhưng ngắn ngủi tiếp xúc, liền dập tắt ý niệm trong đầu của bọn họ, hơn nữa đột nhiên bọn họ nhận ra, nhiệm vụ mà cần đến 10 vị Thái Sư xuất mã, không phải nhiệm vụ bình thường có thể dễ dàng hoàn thành, mà là nhiệm vụ hết sức nguy hiểm.
Trong lòng bọn hắn luôn luôn bất an.
"Cùng nhau xông lên ngăn cản lại không?"
Lúc này có người đề nghị.
Trầm mặc một hồ, có người hỏi: "Được, thế ai xung phong bây giờ?"
Vì vậy đề nghị này lại không giải quyết được gì.
Hai võ giả xung phong sớm nhất hiện nay đầu một nơi thân một nẻo rồi.
Mà hai vị Thái Sư kia, thuộc về cảnh giới đỉnh phong, bọn họ cũng biết rõ.
Nhưng cao thủ lợi hại như thế, đều chết hết cả rồi, bọn họ cũng không muốn nói gót theo sau.
Nhưng mà, bọn họ đều không biết, ban đêm lặng lẽ buôn xuống, vô thanh sát lục cũng bắt đầu.
- Giải thích, Vô Thanh Sát Lục nghĩa là Giết Không Tiếng Động, hay không ai biết. Hết giải thích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận