Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 922: Virus Tinh Cầu (1)

Cũng không lâu sau, Á Sơn liền mang theo vô số đội xây dựng đi tới căn cứ, bắt đầu chế tạo bộ khung cho phi thuyền.
Căn cứ trong tiểu thế giới chính là một hòn hảo, chỉ là bị Tô Hạo lấy ra, nhét vào trong Tiểu Thế Giới mà thôi.
Đây thuộc về một khối nham thạch cực lớn.
Đội xây dựng tiến vào căn cứ tiểu thế giới, cả đám đều bối rối.
Cái này... Không biết bắt tay từ đâu.
Cũng may Á Sơn đã có kế hoạch, đem trình tự phi thuyền phân bố tỉ mỉ.
Đầu tiên, hắn cùng Phong Thành dùng Kim Chương Giáp chuyển hoá mọi thứ bên trong căn cứ, khoét rỗng bên trong rồi mở rộng ra ngoài, vật liệu dưa thừa chuyển dời lên trên mặt đất, dùng để tạo ra một toà thành khổng lồ.
Tiếp theo, dùng các kim loại vừa bền vừa cứng để bao quanh không gian bên trong, xây dựng các lớp vỏ kim loại phía ngoài, làm cột chịu lực...
Cuối cùng, thêm khung chịu lực cùng các bức tường ngăn cách.,
Dưới sự chỉ huy của Á Sơn, hết thảy đâu vào đấy, không chút nào ảnh hưởng đến Tô Hạo đang nằm trong đình đọc báo.
Hôm nay, Tô Hạo nằm ở đình bên oa nhìn tin tức mà Phong Thành đưa tới.
"Tổ vệ quân 'Ma Chiến Sĩ' thỉnh thành lập 'Hiệp hội Ma Chiến Sĩ', nhận được sự phê duyệt của quốc hội..."
"Hiệp hội Ma Pháp Sư thành lập tập đoàn 'Tân Khoa', ra mắt nhóm máy tính cá nhân đầu tiên, chỉ có 2000 sản phẩm, giá thành là..."
"Khu Long Tâm tiêu diệt cứ điểm của Phục Quang Hội.."
"Lăng Viễn khu Vũ Lâm trở thành địa điểm lớn thứ hai Ma Thú tụ tập..."
"Nhiệt độ giảm xuống đột ngột, trấn Tuệ Tâm bộc phát ôn dịch, mời các thành trấn xung quanh phòng hộ.."
Nhìn đống tin tức này, Tô Hạo đột nhiên giật mình, hai mắt nhìn chằm chằm vào từ 'Ôn dịch', trong miệng không ngừng lẩm bẩm: "Ôn dịch, ôn dịch.... Virus!"
Ánh mắt của hắn càng ngày càng sáng, vẻ vui mừng lan ra toàn bộ gương mặt!
"Phản ứng dây chuyền.... Virus xâm lấn... Có lẽ, đáp án ta muốn tìm, liền giấu trong Virus! Phản ứng dây chuyền phá hủy hành tinh, có hi vọng làm được!"
Virus làm sao để xâm nhập vào trong cơ thể?
Đại đa số virus có hại với cơ thể, đều bị làn da ngăn ở bên ngoài, nhưng vẫn có một ít virus, có thể thông qua 'Mắt, mũi, tai, miệng' để xâm nhập vào trong cơ thể.
Không cần nhiều, chỉ cần dính chút virus, hệ miễn dịch sẽ hạ xuống, sau một đoạn thời gian, thân thể liền biến thành nhà mới của virus, thậm chí có thể dẫn tới tử vong.
Chỉ dính chút virus vào trong cơ thể, vậy mà có thể đem thân thể phá hủy, đây chẳng phải là phản ứng mà Tô Hạo một mực tìm kiếm sao?
Trên thực tế, chuyện này đã diễn ra vô số lần, chỉ bất quá lúc đó Tô Hạo thấy được, cũng không mấy quan tâm, cũng không nghĩ nhiều.
Điều này làm cho Tô Hạo không khỏi suy đoán. Bí mật cuối cùng của Vũ Trụ, khả năng liền giấu dưới đủ loại sinh mệnh, mà hắn sớm đã tiếp xúc với bí mật hạch tâm của Vũ Trụ, chỉ bất quá không liên tưởng đến mà thôi.
Vì vậy, vũ trụ huyền bí, sinh mệnh vĩ đại!
Nghĩ đi nghĩ lại, Tô Hạo bỗng nhiên đứng dậy, một bên di chuyển đến quả cầu không gian, tìm tòi tư liệu 'Virus', một bên truyền tống ra khỏi Tiểu Thế Giới, hướng trấn Tuệ Tâm bay tới.
Muốn hiểu virus, chỉ nhìn tư liệu thôi liền không đủ, hắn còn muốn đích thân quan sát virus hoạt động ra sao, thậm chí không ngại để nó xâm nhập vào cơ thể mình, cẩn thận quan sát nguyên lý khuếch tán của nó.
"Có lẽ, ta có thể thông qua hình thức hoạt động của virus, dùng Nguyên chế tạo ra một loại virus có thể ăn mòn Tinh Cầu, chỉ cần đem virus rót vào bên trong Tinh Cầu, chờ qua một đoạn thời gian, có thể đem toàn bộ Tinh Cầu phá hủy, biến thành cát bụi trong vũ trụ không chút ảnh hưởng."
Dùng virus phá hư Tinh Cầu, tuy rằng không giống như trong tưởng tượng của hắn dùng một quyền thỏi bay Tinh Cầu, nhưng chỉ cần kết quả cuối cùng không thay đổi là được rồi.
Mặc kệ là mèo vàng hay mèo đen, mèo bắt được chuột là mèo tốt...
Tô Hạo dùng tốc độ nhanh nhất, không đầy một phút liền tới trấn Tuệ Tâm dính ôn dịch.
Tin tức thấy được trên báo so với tình cảnh thật ở trấn Tuệ Tâm, hoàn toàn bất đồng.
Trên báo chỉ noi xảy ra ôn dịch, làm cho người ta liên tưởng tới một loại cảm cúm, nhưng trên thực tế vô cùng nghiêm trọng, lan đến nhiều thôn trấn xung quanh.
Người bị nhiễm tử vong rất nhiều, con số này còn không ngừng gia tăng.
Người nơi đây đã sớm cảm thấy bất an, nấp ở trong nhà, không dám ra ngoài.
Bốn phía đều có khói đặc bay lên, chính là sau khi có người chết, liền đem đồ đạc của bọn họ đốt hủy, tránh cho bệnh dịch khuếch tán.
Tô Hạo hạ xuống đường phố trấn Tuệ Tâm, chậm rãi hành tẩu, một chút cũng không sợ bị virus lây nhiễm, trái lại, còn hy vọng virus tìm tới tận cửa.
"Khục khục khục ! Thả ta ra ngoài! Khục khục... Các ngươi chẳng lẽ cứ như vậy trơ mắt nhìn ta chết đi sao? Các ngươi còn có lương tâm không..... Khục khục! Van cầu các ngươi! Thả ta ra ngoài đi mà! Ta muốn tìm Y Sư chữa bệnh... Khục khục! Ta không muốn chết!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận