Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 460: Một Chỉ (1)

Ở đây cũng rất có nhiều người nghiêm túc xem trận chiến, có rất nhiều tu sĩ cảnh giới Kim Đan, ánh mắt dị thường sắc bén, hơi tập trung sức lực liền chú ý được cách Tô Hạo né tránh.
Đầu tiên, có thể xác định là, tốc độ của Tô Hạo cũng không khác biệt lắm so với những tu sĩ Dẫn Khí Cảnh khác, nói cách khác, tốc độ bình thường.
Tiếp theo, Tô Hạo thực sự không phải đợi công kích gần tới cơ thể, mới làm ra phản ứng né tránh, mà trong nháy mắt khi Phong Ngọc Nhi xuất thủ, thân thể của hắn đã chuyển động, thời điểm dao ngắn bay tới, hoàn thành né tránh, thật giống như Phong Ngọc Nhi đánh lệch vậy.
Cuối cùng, biểu cảm của Tô Hạo lạnh nhạt, động tác trôi chảy, nhàn nhã như đang dạo chơi, mà cách né tránh cũng không nhiều bước, thoạt nhìn chỉ như bước qua một bước đơn giản. Toàn thân để lộ ra khí tức bình tĩnh, kỹ càng như đã tính trước, một khi đã chiến, sẽ tất thắng!
Trong đầu những tu sĩ Kim Đan này đột nhiên nhảy ra hai chữ: "Thiên tài!"
Không chỉ thiên tài trên phương diện thiên phú, mà còn là thiên tài chiến đấu!
Phong Ngọc Nhi công kích hai lần thất bại, trong mắt nàng hiện lên sự khó hiểu, loại tình huống này, từ sau khi nàng nắm giữ 'Mộng Phi Toa' thì còn chưa gặp phải.
Phong Ngọc Nhi có thể xác nhận một điều, nàng tuyệt đối không bắn chệch!
Thời điểm nàng tập trung mục tiêu vào trong mắt, 'Mộng Phi Toa' của nàng có thể lấy tốc độ cực nhanh bán tới vị trí chỉ định!
Nàng khó được nổi lên lòng háo thắng, cổ tay chuyển một cái, đem dao ngắn cầm trong tay, Linh Lực dũng mãnh tiến vào, tiện tay ném lại lên không trung, rất nhanh bấm niệm pháp quyết, dao ngắn ở trên không xoay tròn một cái, thay đổi phương hướng, bay theo đường zigzag tiến tới Tô Hạo.
Ngón tay biến đổi.
"Đi!"
"Vèo !"
Dao ngắn của Phong Ngọc Nhi tuy nhanh, nhưng mà dưới 'Chuyển động thị giác' của Tô Hạo, tốc độ liền trở nên bình thường, tùy tiện có thể tránh thoát.
Lúc này Tô Hạo đã không nhanh không chậm hoàn thành ba pháp quyết 'Phong Đạn' vận sức chờ phát động, nhìn dao ngắn của Phong Ngọc Nhi tới gần hắn liền dùng 'Du Phong Khinh Thân Thuật'....
Sau đó thân thể Tô Hạo hơi chuyển động, giơ cánh tay lên.
Dao ngắn của Phong Ngọc Nhi 'vèo' một tiếng', từ dưới nách Tô Hạo xuyên qua!
Miệng nhỏ của Phong Ngọc Nhi lập tức há to, tràn đầy nét đáng yêu: "Lại hụt..."
"Tiểu sư đệ này tuyệt đối rất cổ quái!" Nàng nhịn không được mở to hai mắt, ánh mắt nhìn theo thân ảnh Tô Hạo chuyển động, ngọn tay di chuyển, chỉ thấy dao ngắn quay về phía Tô Hạo.
Nhưng lúc này Tô Hạo đã đi tới trước mặt Phong Ngọc Nhi, tùy ý nâng lên một đầu ngón tay, đầu ngón tay đặt lên hộ thuẫn màu vàng nhạt của Phong Ngọc Nhi.
'Phong Đạn' !
Một đạo ánh sáng mang theo hàn quang từ đầu ngón tay Tô Hạo phóng ra.
"Oành !"
Một cỗ năng lượng khổng lồ bộc phát, trùng kích trên hộ thuẫn của Phong Ngọc Nhi cùng Tô Hạo, đem hai người riêng phần mình đánh lui năm bước.
Người đang xem cuộc chiến đều trừng lớn hai mắt.
"Cái gì đây? Đây là 'Phong Đạn' sao?"
"Chính là nó, không sai được!"
"Phong Đạn từ lúc nào có uy lực mạnh như vậy?"
"Phải nói, đây không phải là uy lực mà Dẫn Khí Cảnh có được!"
"Sư đệ tóc ngắn này là ai? Có thể cùng Phong Ngọc Nhi sư tỷ đánh ngang tay, thật lợi hại!"
Tô Hạo lắc lắc tay, nhìn hộ thuẫn của Phong Ngọc Nhi, khen: "Hộ thuẫn của ngươi không tệ! Có thể đỡ được Phong Đạn của ta!"
Phong Ngọc Nhi sau khi ổn định thân hình, kinh ngạc nói: "Phong Úy sư đệ, ngươi vừa rồi sử dụng Phong Đạn sao?"
Tô Hạo gật đầu, nhắc nhở một câu:" Tiếp tục đi!"
Dứt lời 'Du Phong Kinh Thân Thuật' mang theo cơ thể của hắn di chuyển, 'Phong Đạn' lần nữa vận sức chờ phát động, uy lần lần này đã được Tô Hạo bạo tăng.
Phong Ngọc Nhi cũng hiểu một điều 'Mộng Phi Toa' đối với Tô Hạo không có lực uy hiếp, tay trái nàng khẽ vẩy thu hồi lại dao ngắn, đồng thời tay phải bấm niệm pháp quyết.
'Mộng Phi Hoa' !
Dưới suy nghĩ của Phong Ngọc Nhi, công kích đơn mục tiêu không có cách nào chạm vào người Tô Hạo, vậy dùng công kích diện rộng!
Chỉ một thoáng, vô số ánh sáng màu trắng nhạt hiện ra, hướng Tô Hạo bao phủ lại.
Cho dù là Tô Hạo, cũng không có biện pháp hoàn toàn tránh thoát!
Nếu như tránh không thoát, vậy khỏi cần né, Tô Hạo không quan tâm, hướng Phong Ngọc Nhi lao thẳng tới.
"Đát đát đát !" ánh sáng màu trắng nhạt đánh vào hộ thuẫn của Tô Hạo, phát ra âm thanh như mưa rơi vào mái hiên, nhưng cũng không thể khiến Tô Hạo dừng bước lại.
Tô Hạo lần nữa xuất hiện trước mặt Phong Ngọc Nhi, duỗi ra một ngón tay, điểm ở trên hộ thuẫn của nàng.
'Phong Đạn'!
Tía sáng chói mắt bùng lên.
"Oanh !"
Ngay sau đó một tiếng nổ cực lớn vang lên.
"Tạch !"
Bạn cần đăng nhập để bình luận