Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 742: Uy Lực Có Chút Không Hợp Thoái Thường

Tô Hạo đi theo hai người đến một sơn cốc hoang vu.
A Tinh cùng A Vọng đứng trên một tảng đá, để cho cơn gió thổi bay tóc.
A Tinh nghiêng đầu nhìn về phía Tô Hạo, kinh ngạc nói: "A Dương, ngươi cũng lên đi!"
Không phải Tô Hạo không leo lên được, mà tư thế này của hai người, cùng khí chất của hắn không cân xứng mà.
Bất quá Tô Hạo cũng không có sĩ diện láo, nhảy dựng lên, đứng ở bên cạnh hai người nói: "Ta thức tỉnh Nguyên Pháp Sư Bạo Chi hệ Năng, bất quá không có phương pháp sử dụng."
A Tinh cười ha hả nói: "Ngươi vừa vặn bổ sung cho năng lực của ta cùng A Vọng. Chuyện thi pháp không khó, nhưng mà cũng không đơn giản, chỉ có thể nói là quen tay hay việc. A Dương, ngươi có Nguyên không?"
Tô Hạo từ trong ngực lấy ra một khối Nguyên Châu mà Cổ Nhân tặng, nói: "Ngươi nói Nguyên này?"
A Tinh ngạc nhiên nói: "Thật có kìa, hơn nữa độ tinh khiết của viên này vô cùng cao nha. Bất quá khối Nguyên Châu này không thích hợp cho người mới sử dụng. Để ta cho ngươi cục mới!"
Hắn lấy ra một khối Nguyên Châu ảm đạm hơn, nói: "Thi pháp, kỳ thật chính là dẫn Nguyên từ trong Nguyễn Châu ra ngoài, lấy phương thức đặc biệt phóng xuất ra, mỗi Nguyên Pháp Sư đều có cách nhìn khác biệt của mình đối với Nguyên, vì vậy phương thức thi pháp bình thường đều không giống nhau... Bất quá, khái niệm đều chung với nhau, chính là dẫn Nguyên từ Nguyên Châu ra ngoài. Cũng tỷ như như vậy..."
Nguyên Châu trong tay A Tinh bị méo lại, một đạo sương mù như Nguyên được dẫn ra ngoài, quấn quanh bàn tay của hắn, dần dần trở nên mờ nhạt, biến mất không thấy đâu.
Bàn tay A Tinh hướng phía xa xa vung lên.
Một cỗ chấn động vô hình truyền đi, im hơi lặng tiếng.
Sau một khắc, tảng đá phía xa vang lên âm thanh 'cờ rốp', sau đó chậm rãi nức ra.
Một tảng đá lớn, cách hơn trăm mét, bị A Tinh phất tay chém đứt.
Từ tận đáy lòng Tô Hạo khen ngợi: "Lợi hại!"
A Tinh chống nạnh cười hà hà, sau đó nói:" Còn không chỉ có như vậy, xem tiếp."
Lại một sợi Nguyên được dẫn ra, quấn quanh trên tay hắn, sau đó biến mất không thấy đâu. A Tinh lần nữa chỉ tay ra xa, khối đá phía xa rất nhanh bị chém vỡ, nhìn bằng mắt thường có thể thấy nó bị cắt đôi, sau đó vỡ thành từng mảnh.
Còn không đợi Tô Hạo tán dương, A Tinh liền cười rộ lên nói: "Thế nào, Nguyên Pháp Sư Khí Chi chúng ta lợi hại không? Vô ảnh vô hình, khó có thể ngăn cản."
Sau đó hỏi: "A Dương, ta đây thi pháp hai lần, ngươi thấy được gì?"
Tô Hạo rất nể tình lắc đầu.
A Tinh tiếp tục nói: "Bước đầu tiên là dẫn, bước thứ hai là chuyển hoá, bước thứ ba là phóng xuất. Dẫn là khâu khó luyện nhất, chuyển hoá nguy hiểm nhất, phóng xuất tốn sức nhất."
Tô Hạo hỏi: "Nên làm thế nào?"
A Tinh cười nói: "Cái khối Nguyên Châu của ngươi ẩn chứa năng lượng quá nhiều, không thích hợp dùng để luyện tập, ngươi cất lại đi. Dùng khối Nguyên Châu của ta mà thực hành!"
Sau đó đưa Nguyên Châu của mình cho Tô Hạo.
"Sau khi thức tỉnh Nguyên Pháp Sư, Nguyên Pháp Sư đều có được bản năng mới, chính là phương pháp chuyển hoá Nguyên, mà thứ ta dạy ngươi, chính là dẫn Nguyên, chuyển hoá, phóng xuất..."
A Tinh đem các hạng mục quan trọng cùng quá trình giảng giải cho Tô Hạo một lần.
Tô Hạo rất nhanh lĩnh ngộ điểm trọng yếu trong đó, chính là 'Trạng thái nửa chuyển hoá!'.
Chuyển hoá Nguyên, cũng không phải là thứ trong nháy mắt có thể hoàn thành, mà là một quá trình. Điểm mấu chốt trong đó chính là lực khống chế của Tinh Thần Lực, trước khi Nguyên triệt để chuyển hoá cần phải phanh lại, sau đó dung nhập vào một bộ phận Tinh Thần Lực, phóng ra, Tinh Thần Lực có thể tuỳ thời khống chế Nguyên bộc phát, hoàn thành thuật pháp."
Chuyện này tương đương với, mỗi lần phóng ra thuật pháp, đều hao tổn một bộ phận Tinh Thần Lực, nếu Tinh Thần Lực không đủ, liền không cách nào tiếp tục thi pháp.
Một gã Nguyên Pháp Sư mạnh hay yếu, đều phải dựa vào Tinh Thần Lực thế nào.
Hơn nữa đẳng cấp của Nguyên Pháp Sư, cũng quyết định bởi cường độ Tinh Thần Lực.
Tô Hạo thầm nói: "Vậy lấy Tinh Thần Lực của ta, không biết ở bên trong giới Nguyên Pháp Sư, thuộc về đẳng cấp gì."
A Tinh cười nói: "Vì vyậ, để muốn luyện tập tới khi phóng ra được thuật pháp, cũng không phải điều dễ dàng, lại càng đừng nói đến sử dụng trong chiến đấu, chuyện này tốn rất nhiều thời gian luyện tập cùng thực hành."
Tô Hạo gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, sau đó nói: "Vậy hiện tại ta có thể thử chứ?"
A Tinh cười nói: "Đương nhiên. A Dương ngươi nhớ kỹ, chỉ có thể dẫn ra một chút Nguyên, không thể nhiều, hơn nữa còn phải dựa theo trình tự tiến hành từng bước, nếu không sẽ rất nguy hiểm. Phải biết rằng, hàng năm đều co rất nhiều người không làm theo trình tự, tự mình làm xằng bậy, cuối cùng đem mình giày vò thành phế nhân. Ta không hy vọng ngươi là một trong số đó, hiểu chưa?"
Tô Hạo gật đầu nói: "Yên tâm đi A Tinh, cái mệnh này, ta so với bất luận kẻ nào còn quý trọng hơn."
Trên thực tế không cần A Tinh nhắc nhở, Tô Hạo cũng biết 'Nguyên' cuồng bạo cùng nguy hiểm thế nào, năng lực của nó, thật sự có thể đem cỗ thân thể nhỏ bé này xé thành mảnh nhỏ.
Làm cho hắn tò mò chính là, Nguyên mà mỗi người cảm nhận được, tại sao lại có bộ dạng khác biệt.
Thứ mà Tô Hạo cảm nhận từ Nguyên là lực lượng cuồng bạo muốn xé tan mọi thứ, mà thứ Cổ Nhân cảm nhận là vật chất ổn định, A Tinh cảm nhận được hư vô mờ mịt, A Vọng cảm nhận mình đang chơi bùn...
Đây là một thứ kỳ lạ nha.
Tô Hạo nhìn Nguyên Châu trong tay, kiềm chế tâm thần, dựa theo phương pháp A Tinh dạy dỗ, Tinh Thần Lực truyền vào, nắm lấy một tia Nguyên, chậm rãi dẫn ra ngoài.
Chỉ thấy bên trong Nguyên Châu, xuất hiện một đạo sương mù, hội tụ ở trên đầu ngón tay Tô Hạo.
Kế tiếp, dung nhập một tia Tinh Thần Lực, chuyển hoá thành trạng thái 'nửa bộc phát'.
Một màn thao tác trôi chảy này, đem A Tinh cùng A Vọng nhìn đến ngây người.
Sao vậy? Đây không phải chỉ là một tên tân thủ mới vào nghề? Sao nhìn thao tác còn có vẻ pro chuyên nghiệp hơn bọn hắn vậy?
Đồng thời đề cao cảnh giác, chuẩn bị sẵn sàng, một khi thấy có dấu hiệu mất khống chế, liền nhảy vào cứu người.
Tô Hạo mở to mắt, tò mò nhìn tiểu quang cầu trôi nổi trên ngón tay, thầm nói: "Thoạt nhìn có chút giống 'Phong Đạn' nha?"
Nhìn thì giống nhau, nhưng bản chất khác biệt rất lớn, một loại là năng lượng từ Linh Lực chuyển hoá thành, một loại là năng lượng do 'Nguyên' chuyển hoá.
Về phần Nguyên rút cuộc là thứ gì, Tô Hạo còn không rõ ràng lắm.
Như vậy, kế tiếp chính là phóng xuất, tập trung vào mục tiêu, đem năng lượng này bắn ra!
Ở trên thế giới trước, thuật pháp đầu tiên Tô Hạo thành thục chính là Phong Đạn, vì vậy chuyện đem năng lượng trên đầu ngón tay bắn ra, cũng nắm vài phần nguyên lý.
Hắn hơi chút suy tư, dùng Tinh Thần Lực dẫn năng lượng trên đầu ngón tay nảy sinh biến hoá, sau đó chỉ tay vào một tảng đá phía xa.
"Hưu !"
Đầu ngón tay Tô Hạo bắn ra một loại laser màu trắng, trúng vào cự thạch, ngay tại lúc đó, Tô Hạo dẫn Tinh Thần Lực ở trong Nguyên nảy sinh biến hoá, đem năng lượng cuồng bạo phòng xuất ra.
"Oành."
Chấn động kích liệt thông qua mặt đất truyền tới chân ba người, ánh sáng trắng chớp một cái, sau đó bành trướng bộc phát, một cỗ năng lượng xung kích đánh tới trước mặt ba người, làm cho ba người vô thức đưa tay ngăn cản, tiếp đó vô số đất đá bắn lên, đập lên trên người bọn họ, khiến ba người bị cơn đau nhức đánh thức.
Sóng gió qua đi, bọn hắn chậm rãi hạ tay xuống, trước tiên nhìn về phía tảng đá kia.
Tảng đá nguyên bản nay còn đâu? Chỗ lúc trước của táng đá lúc này xuất hiện một cái hố có đường kính hai ba mét.
A Tinh cùng A Vọng hai mắt nhìn nhau, lúc này một câu cũng không nói ra lời.
Có người nào lần đầu tiên thi pháp liền thành công vậy? Siêu cấp thiên tài hẳn có thể đi, nhưng mà nhìn quá trình phóng xuất như nước chảy mây trôi thế này, cũng có chút quá phận đi!
Mấu chốt chính là, tuy Nguyên Pháp Sư Bạo Chi có sức công phá rất mạnh, nhưng mà uy lực của vụ nổ này cũng quá không hợp thoái thường rồi.
Tô Hạo từ Nguyên Châu dẫn ra bao nhiêu Nguyên lực, bọn hắn cũng thấy rõ ràng, chỉ có chút xíu như vậy, nếu không cẩn thận nhìn còn không phát hiện được.
Nhưng mà ai có thể nói cho bọn hắn biết, chỉ một tia Nguyên lực như vậy, liền có thể bộc phát uy lực cường đại như thế sao?
Tô Hạo nói: "Đây coi như thành công đi?"
A Tinh nở nụ cười bị liệt của mình: "Đương nhiên!"
Tô Hạo lại hỏi: "Kế tiếp thì làm gì đây?"
A Tinh vuốt vuốt mái tóc ngắn bay loạn, nói: "A Dương, ngươi trước tiên vẫn cứ tiếp tục luyện tập thêm, chờ khi nào thuần thục phóng ra thuật pháp, chúng ta sẽ dạy ngươi cách chiến đấu. Phóng được thuật pháp cùng chiến đấu, là hai chuyện hoàn toàn khác nhau!"
A Vọng cũng gật đầu nói: "Không sai, công kích của ngươi rất mạnh, nhưng mà nếu không đánh chúng kẻ địch thì không có tác dụng, trái lại, tuy năng lực công kích của người khác không cao, nhưng mà nếu đánh trúng ngươi, vậy có thể lấy được cái mạng nhỏ."
Tô Hạo gật đầu nói: "Tốt."
Bạn cần đăng nhập để bình luận