Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 253: Làm Tốt Lắm

Phạm vi Quan Sát của Tô Hạo lúc này là 1500 mét, theo thân thể dần dần phát triển, phạm vi này còn không ngừng được mở rộng.
Bất quá như thế này cũng đã đủ, Tô Hạo rất nhanh tập trung vào mục tiêu thứ nhất.
Hắn không phải tập trung vào triệu hoán sư, bởi vì từ góc độ huyết khí, triệu hoán sư cũng không có gì quá khác biệt so với người bình thường, căn bản không cách nào phân chia.
Hắn tập trung chính vào triệu hoán thú!
Đã có triệu hoán thú, như vậy tất nhiên sẽ có triệu hoán sư bên cạnh.
Tô Hạo đi đầu, nói: "Đi, đã tìm được!"
Vừa chạy, Tô Hạo vừa nói: "Có hai trên triệu hoán sư, tổng cộng có 5 con thú, hai người chúng ta cùng nhau hành động, lấy tốc độ nhanh nhất không cho bọn họ có cơ hội phản ứng.
Song quyền Á Sơn đụng vào nhau, lộ ra nụ cười thiếu răng cửa, tự tin nói: "Yên tâm đi, Duy lão đại!"
Một lát sau, giáp xương suất hiện, che kiến khuôn mặt của Á Sơn cùng Tô Hạo.
Một cô gái áo lam ngồi trên lưng Cự Xà, hai chân chồng lên nhau, tay vịn lên vảy rắn lạnh thấu xương, trên mặt mang theo nụ cười tự tin vui vẻ, nghiên đầu nhìn nam tử tóc ngắn mặc âu phục.
Bên cạnh cô gái áo lam là hai sủng thú, bên trái là một con Bạo Hùng da dày thịt béo, trên người còn mặc theo áo giáp, bên phải là một con ngựa một sừng sặc sỡ, đối diện nam tử nhìn chằm chằm.
Mà nam tử âu phục lộ ra vẻ chật vật, trên thân nhiều chỗ dính bùn, khóe miệng còn lưu lại huyết dịch.
Người này chính là Tiểu Lâm Tử từng ở Tiểu Viện Thần Hi.
Bên cạnh hắn là hai đầu sủng thú, một đầu là Lão Nha Trư có hình thể cực lớn, trên lưng Dã Trư là một con Biên Bức, trên thân hai sủng thú đều có vết máu loang lổ, dường như mới trải qua trận đại chiến vậy.
Cô gái áo lam cười ha ha nói: "Có thể kiên trì đến tận bây giờ, tiểu ca ca ngươi không tệ đấy! Đến gia nhập với chúng ta! Tỷ Tỷ nhất định sẽ hảo hảo đối đãi với ngươi thật tốt!"
Tiểu Lâm Tử sau khi đến 'Tiểu Viện Thần Hi' một chuyến, liền quyết tâm tìm hiểu hiệp hội phản kháng, không nghĩ tới hắn lại tìm ra, một thành viên ngoài biên chế của hiệp hội.
Chưa từng nghĩ tới, hắn lại bị triệu hoán thú của đối phương phát hiện.
Chính là con rắn có hoa văn kia, Tiểu Lâm Tử còn nhớ kỹ tư liệu của nó: Triệu Hoán Thú cấp độ B, có bốn kỹ năng, 'Cảm Nhiệt' 'Tăng Tốc' 'Giảo Sát' 'Phun Độc'.
Bằng với hắn và Lão Nha Trư, căn bản không đánh lại đối phương, tốc độ cũng không nhanh, muốn chạy cũng khó mà chạy được.
Mấu chốt nhất chính là, đối phương còn thêm hai đầu thú, rất khó chơi.
Tiểu Lâm Tử thở dài, âm thầm bất đắc dĩ: "Chẳng lẽ đêm này nằm lại ở đây?"
Đối phương chỉ cần giết chết hắn, lại cho Triệu Hoán Thú nuốt xác sạch sẽ, liền không cần lo lắng phiền phức gì.
Thấy Tiểu Lâm Tử không nói lời nói, cô gái áo lam đưa tay che miệng, cười nói: "Nếu như tiểu ca thẹn thùng không nói, vậy để ta đây chủ động vậy."
Nói xong, con rắn chở cô ái áo lam rút lui, Bạo Hùng gầm nhẹ một tiếng, hướng Tiểu Lâm Tử phóng tới.
"Phanh phanh phanh".
Bạo Hùng cao gần năm thước, mỗi bước đi của nó đều phát ra tiếng nổ nặng nề.
Ngựa một sừng cũng đạp chân sau, lấy lực, đột nhiên lao tới.
'Trùng Chàng!
Tiểu Lâm Tử hét to một tiếng, Lão Nha Trư lập tức cúi đầu, xông về phía trước.
"Bành!"
Một tiếng trầm đục văng lên, Bạo Hùng bị đập lệch qua một phía, ngã trên mặt đất.
Mà Tiểu Lâm Tử được Biên Bức bắt bay lên không trung, tránh khỏi sự tập kích của ngựa một sừng.
Nhưng mà hình thể của Biên Bức không lớn, không thể phi hành trong thời gian dài, rất nhanh rơi xuống.
Đầu Biên Bức này chỉ là một có thú cấp C, chỉ có hai kỹ năng, lần lượt là 'Định Vị' cùng 'Dịch Bệnh' mang tính phụ trợ, không thích hợp dùng để đánh nhau.
Tiểu Lâm Tử vừa rơi xuống, ý định chạy trốn, đột nhiên ánh mắt nhìn thấy một đạo thân ảnh thấp bé xuất hiện, hướng cổ tay đập xuống ót hắn.
"Cái gì?" Tiểu Lâm Tử kinh hãi, lúc này tính lấy Biên Bức ngăn cản, nhưng đã không còn kịp nữa rồi.
"Xong rồi!"
Trong đầu Tiểu Lâm Tử hiện ra hai chữ, chỉ cảm thấy ót bị đập mạnh, trước mắt tối đen, mất đi ý thức.
Thời điểm Tiểu Lâm Tử mất đi ý thức, Lão Nha Trư cùng Biên Bức liền vọt tới phía Tô Hạo.
"Rặc Rặc!"
Tô Hạo đưa tay đánh ra hai đạo thiểm điện, đem hai con thú giật cứng một chỗ.
Vẫn chưa xong, hắn thuận tay bổ thêm hai sét nữa, đem Bạo Hùng cùng ngựa một sừng ngã theo.
Sau đó ngưng ra một cây chùy xương, ở trên ót của Triệu Hoán Thú gõ 'phanh phanh phanh', thẳng đến khi chúng nó ngất mới thôi.
Mà lúc này, Á Sơn cùng cầm theo cổ áo của một nữ nhân, cùng với một cái đuôi đại xà, hướng bên này đi tới: "Duy lão đại, đã xong!"
Tô Hạo duỗi ra ngón tay cái, khen: "Làm tốt lắm!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận