Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 523: Thự Quang Chi Kiếm

Nhưng mà, Tô Hạo cũng không để ý bọn hắn, chuyên tâm đi săn giết tạp binh. Dưới sự kinh hoảng của tu sĩ Kim Đan, khắp nơi chạy tán loạn, khiến chuyện hắn đánh giết rất khó khăn.
"Phốc phốc phốc !.'.
Tu sĩ Kim Đan vô luận chạy tới chỗ nào, đều không thoát khỏi được ánh sáng màu xanh truy kích, cho dù dùng độn tốc cũng không nhanh hơn tốc độ của phi kiếm, hầu như có thể nói không có đường để cay, một người tiếp một người đều bị Tô Hạo bêu đầu, ngã xuống chân núi, cứ như vậy mà kết thúc.
Tu sĩ Kim Đan lần này dám chạy tới vây công Thiên Phong Hội, là do đã nắm chắc trong lòng, trước đem toàn bộ đệ tử đóng giữ 28 ngọn núi quanh Thiên Phong Hội quét sạch, sau đó chỉ cần đánh chết trưởng lão Vụ Sơn của Vọng Nguyệt Sơn, hoàn thành công việc mà thôi!
Dù cho có chống lại tu sĩ Nguyên Anh cũng không cần bọn hắn động thủ, chỉ cần lấy nhiều khi ít, đánh mấy tu sĩ Trúc Cơ cùng Kim Đan chạy ra là được, không có chút nào nguy hiểm.
Nhưng bọn họ tính thế nào cũng không tính được tên Trúc Cơ dị loại này, quỷ dị đến nỗi không hợp thói thường, bao nhiêu tu sĩ Kim Đan ở trước mặt hắn cũng chỉ như gà vịt, không có lực hoàn thủ.
Lại nhìn hai tu sĩ Nguyên Anh phe mình, bọn hắn liền tức phun cả máu, hai tên tu sĩ Nguyên Anh này đang làm gì vậy? Đi đánh gió cho có khí thế sao? Không thấy tu sĩ Kim Đan bọn hắn đang bị đối phương làm thịt à?
Nhưng mà, bọn hắn có mắng cũng chỉ dám mắng trong lòng, không dám nói ra, trừ khi chán sống!
Mặc kệ nhưng tu sĩ Kim Đan này bay nhảy thế nào, cũng không ngăn được phi kiếm Tô Hạo.
Một khi Tô Hạo đã xác định đây là địch nhân, thì nội tâm của hắn lạnh lùng đến cực điểm, liên dùng hết tư duy để tính toán làm sao đem toàn bộ địch nhân đánh chết, hoàn thành mục tiêu.
"Kim Đan Cảnh, còn hai tên!"
Một cỗ thi thể gã xuống chân núi, ngoài trừ hai tu sĩ Nguyên Anh cảnh ra, cũng chỉ còn lại hai gã tu sĩ Kim Đan vẫn còn sung sức dùng hết vốn liếng né tránh tán loạn!
Tốc độ của hai tên tu sĩ Kim Đan này cực nhanh, gần như đạt tới trình độ Nguyên Anh, nhiều thanh phi kiếm của Tô Hạo đuổi đối phương mấy lần, nhưng vẫn bị đối phương linh hoạt né tránh.
"Tránh được sao? Vậy không đuổi nữa!" Nói xong, Tô Hạo triệu hồi bốn tám thanh phi kiếm, cắm thẳng vào đất.
Linh Lực liền truyền xuống, bổ sung năng lượng hoàn tất, phi kiếm vốn ảm đạm lần nữa trở nên sáng bóng.
Mắt thấy hai gã tu sĩ Kim Đan đã trốn rất xa, Tô Hạo liền phát động mô-đun không gian, đem mình cùng bốn tám thanh phi kiếm xuất hiện trước mặt hai tên tu sĩ Kim Đan.
Sau đó vung tay lên.
Ánh sáng xanh từ phi kiếm giống như cơm mưa trút xuống, đem hai gã tu sĩ Kim Đan bao trùm vào trong đó, mất đi chỗ trốn tránh.
Hai gã tu sĩ Kim Đan này nhìn về bầu trời đột nhiên xuất hiện ánh sáng xanh, vẻ mặt tràn đầy nét ngây ngốc, sau đó là vẻ tuyệt vọng.
"Trời muốn tuyệt ta!"
Đối mặt với cơm mưa phi kiếm, còn chỗ nào nữa mà né tránh.
Máu tươi chảy ra, con đường tu tiên, tới đây là hết.
Tay Tô Hạo khẽ vẩy, thu hồi lại tất cả phi kiếm, lơ lửng bay sau lưng, sau đó quay đầu nhìn về hai tên tu sĩ Nguyên Anh ở phía xa.
"Kế tiếp, chính là các ngươi rồi!"
Tô Hạo cũng không nhiều lời, vung tay lên, bốn mươi tám thanh phi kiếm màu xanh như nước lũ lao tới hai người, tựa hồ muôn nhấm chìm hai người vào dong sông màu xanh.
Nguyên Trạch cùng Đạn Phương thấy vậy lập tức hóa thành độn quang, hướng phía ba gã tu sĩ Nguyên Anh phe mình chạy tới.
Kiếm quang Tô Hạo sắc bén, không thể sờ nhẹ, bọn hắn tìm không thấy chỗ đặt chân thân Tô Hạo, công kích cơ bản không có hiệu lực, chỉ có thể tạm lánh phong mang, tìm phương pháp khác.
Nhưng mà Phi Kiếm Tô Hạo có tốc độ rất nhanh, vài hơi thở thôi đã đuổi sát hai người, mặc kệ hai người né tránh thế nào, đều như hình với bóng.
Nguyên Trạch một bên vừa bỏ chạy, một bên bấm niệm pháp quyết.
'Đa trọng tử quang tráo' !
Vô số ánh sáng màu tím xuất hiện sau lưng Nguyên Trạch, hợp thành một thuẫn.
Sau một khắc, vô số ánh sáng màu xanh đâm vào hộ thuẫn, đem hộ thuẫn trong nháy mắt phá nát.
"Đương đương đương..."
Thanh âm va chạm vang lên, sau khi ánh sáng màu xanh xuyên qua hộ thuẫn màu tím, vậy mà lệch khỏi quỹ tích ban đầu, đâm lệch qua người Nguyên Trạch.
Tô Hạo kinh ngạc nói: "Ồ! Tu sĩ Nguyên Anh còn có thể làm vậy sao!"
Biết rõ không cách nào ngăn chặn được phi kiếm của Tô Hạo, vì vậy liền lợi dụng hộ tráo của mình làm lệch đi quỹ tích ban đầu của Phi Kiếm, từ đó né tránh được công kích chí mạng.
Mà một gã Nguyên Anh khác là Phượng Đan cũng có cách đối phó của mình, chỉ thấy hắn một bên vừa trốn, một bên sử dụng thuật pháp công kích vào phi kiếm lao tới người mình, tiêu hao Linh Lực trên Phi Kiếm khiến thời điểm Phi Kiếm bắn tới trên hộ thuẫn hắn, liền mất đi uy lực rất nhiều, không thể xuyên thủng.
Tô Hạo nguyên lai còn tưởng rất nhanh có thể giải quyết xong hai tên này, kết quả vượt qua dự liệu của hắn, hai gã tu sĩ Nguyên Anh lại tránh được phi kiếm của hắn, thoải mái chạy đi.
"Đã như vậy, kết trận phi kiếm 24 thanh Thự Quang Chi Kiếm!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận