Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 554: Khảo Nghiệm Trăm Năm (1)

Phong Ngọc Nhi từ nhỏ đã rất mẫn cản dị thường khác người, một ít thay đổi nhỏ cũng không thoát khỏi ngũ giác của nàng, nhưng trên nhận thức của nàng, có nhiều thứ nghe được, thấy được, nhưng không biết rõ nghĩa thế nào.
Mà chuyện này, cũng khiến nàng đối với hoàn cảnh xung quanh bảo trì cảnh giác thật cao, hoặc là nói, cho tới đây nàng luôn thiếu đi cảm giác an toàn.
Loại lo lắng này, chỉ khi nào học được đủ tri thức, thấy rõ được quy luật vận hạnh của thế giới này, liền tự nhiên biến mất.
Nói trắng ra là, chính do nàng quá thông minh, mà sư tôn của nàng lại không chịu thỏa mãn lòng hiếu kỳ của nàng nên gây ra tại hoa.
Phong Linh Tiên Tử quay đầu tò mò hỏi Phong Ngọc Nhi: "Ngọc Nhi, ngươi làm sao biết phía sau có người vậy?"
Phong Ngọc Nhi lắc đầu nói: "Không biết, thời điểm sư thúc chém tên Kim Đan thứ ba, ta mơ hồ cảm nhận được có người đứng ngoài xem xét, chỉ là không thể xác nhận."
Phong Linh Tiên Tử sợ hãi than nói: "Ta cái gì cũng không cảm nhận được a!"
Sau đó quay đầu hỏi Vân Thanh Bình: "Thanh Bình, ngươi có cảm nhận được không?"
Vân Thanh Bình trung thực đáp: "Không có."
Tô Hạo đã có mã gien của Phong Ngọc Nhi, nhưng còn chưa nghiên cứu so sánh, nên không biết Phong Ngọc Nhi có chỗ nào đặc thù, chỉ biết cô bé này thông minh dị thường, đối với nhiều chi tiết mà người thường bỏ qua thì lại vô cùng mẫn cảm.
Tô Hạo như nhớ tới cái gì, đột nhiên hỏi: "Phong Ngọc Nhi sư tỷ, vừa rồi ngươi nói muốn bái ta làm thầy, theo ta học tập?'.
Phong Ngọc Nhi lập tức thả miếng thịt nướng trong tay, chân thành nói: "Không sai, ta muốn bái Phong Úy sư đệ làm sư phụ, theo Phong Úy sư đệ học tập."
Tô Hạo hứng thú, đây là người đầu tiên muốn bái hắn làm thầy nha, vì vậy thuận miệng hỏi: "Vì sao?"
Phong Ngọc Nhi nói: "Có từ nguyên nhân của ta, cũng có nguyên nhân từ phía sư đệ. Nguyên nhân cá nhân là tuy rằng trước kia sư đệ nói ta không cần phải lo lắng, cứ an tâm tu luyện là được, nhưng mà... Ta không cần người khác bảo vệ, ta muốn tự bảo vệ chính mình, sống dưới bóng râm của người khác, sinh hoạt cẩn thận từng chút một là điều ta không muốn. Hơn nữa..."
Phong Ngọc Nhi trầm mặc một lát rồi nói: "Hơn nữa, trong nội tâm của ta mang quá nhiều nghi hoặc, nhưng lại không có người có thể giải đáp cho ta, trong nội tâm ta rất hiếu kỳ, hiếu kỳ với mọi thứ, vì vậy ta muốn làm rõ vì sao lại như thế!"
Sau đó nàng thở dài nói: "Thế nhưng sư tôn một mực không dạy ta, nàng càng không dạy ta, ta càng hiếu kỳ, ta căn bản không thể khống chế nổi bản thân!"
"Còn có nguyên nhân từ sư đệ, ta ở trong mắt ngươi có thể nhìn thấy ánh mắt hiểu rõ thế gian, loại ánh mắt này chỉ có xuất hiện trên phụ thân ta cùng Phong Kỳ sư thúc, thậm chí ở ngươi càng lớn hơn. Khi đó ta biết, ta nhất định có thể ở trên người ngươi học thứ mình muốn."
Tô Hạo cười nói: "Có lẽ vậy! Vậy vì sao ngươi cho rằng ta sẽ dạy ngươi?"
Phong Ngọc Nhi lắc đầu nói: "Ta không chắc, cũng không có gì trả lại cho sư đệ, nhưng chỉ cần có một tia khả năng, ta cũng phải thử một chút."'.
Tô Hạo nói: "Ngươi không phải đã có sư tôn rồi sao? Còn có thể tiếp tục bái ta làm thầy?"
Phong Ngọc Nhi nhìn về phía Phong Linh Tiên Tử.
Phong Linh Tiên Tử từ cơn mộng tỉnh lại, lắc đầu như cái trống lắc nói: "Nhìn ta làm gì? Ta mặc dù là trưởng bối, nhưng chuyện gì cũng không biết a!"
Tô Hạo cúi đầu trầm tư một lát, đột nhiên ngẩng đầu lên nói: "Không bằng chúng ta đổi thành lại là thuyết pháp đi! Như thế liền bình thường, lấy danh phận thầy trò! Ngươi kêu ta là lão sư, ta kêu ngươi là đệ tử, thế nào?"
Nếu thuận lợi tu luyện lên Hợp Thể, dựa theo lời tu tiên giả nói, hắn ít nhất phải có hơn hai nghìn năm tuổi thọ, mà hơn hai nghìn năm này, có thể làm được rất nhiều chuyện....!
Nhiều đến nỗi có thể thay đổi tiến trình của thế giới này, đẩy mạnh hoàn cảnh xã hội lấy khoa học kỹ thuật làm chủ đạo! Chuẩn xác mà nói, là đẩy mạnh tiến trình 'Khoa Học Tu Tiên'!
Máy tính chạy bằng Linh Lực, trạm pháp điện Linh Lực, máy bay Linh Lực, ô tô Linh Lực, phi thuyền vũ trụ Linh Lực....
Thậm chí kể cả đồ vật trong tưởng tượng, cũng có thể dùng Linh Lực thực hiện.
Trong hai nghìn năm nay, liền có thể biến mọi thứ thành sự thật! Mà Tô Hạo, hoàn toàn có thể mượn hoàn cảnh xã hội ở đây, để hoàn thành việc hắn muốn.
Ví dụ như là dạo chơi vũ trụ!
Mà hết thảy, chỉ cần Tô Hạo truyền bá tri thức, cùng với đem hạch tâm là tư duy biện chứng truyền ra ngoài, như vậy đã đủ rồi!
Vì vậy, trước sau cũng làm, không bằng bắt đầu từ bây giờ đi, đốt lên một tia lửa nhỏ về khoa học tự nhiên!
Đến! Mặc vào áo khoác trắng, cùng nhau nghiên cứu đi!
Phong Ngọc Nhi nở nụ cười tươi, đứng dậy bái lễ nói: "Đệ tử Phong Ngọc Nhi, ra mắt Phong Úy lão sư!"
Tô Hạo ha ha cười rộ lên: "Không vội, còn rất sớm, muốn trở thành học sinh của ta, cũng không phải dễ dàng như vậy! Còn cần kinh nghiệm cùng khảo nghiệm!"
Trên mặt Phong Ngọc Nhi hiện lên nét kiên định nói: "Khảo nghiệm gì, mời lão sư hỏi!"
Tô Hạo duỗi ra một đầu ngón tay: "Lấy thời hạn một trăm năm! Ngươi nếu như có thể trở thành một nghiên cứu viên hợp cách, mới có thể trở thành học sinh của ta!"
Phong Linh Tiên Tử, Phong Ngọc Nhi cùng Vân Thanh Bình ba người đồng thanh hỏi: "Nghiên cứu viên?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận