Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 890: Thì Ra Là Vậy

Tô Hạo đem Phi Viên kêu đến phòng thí nghiệm của bản thân, dùng tới năng lực hiện thị, đem toàn bộ số liệu phát sinh tai họa hiển thị ra.
Bao gồm số liệu về vĩ tuyến, thời gian phát sinh, loại hình tai họa... Còn tự mình dùng 'Chuyển hoá kim cương' dựng ra một Tinh Cầu khổng lồ, sau đó dùng bút đỏ đánh dấu vào nơi phát sinh tai họa, cùng với thời gian, cường độ.
Thậm chí còn hỏi Phi Viên, như vậy đã đủ rõ ràng chưa, muốn dùng phương thức gì để biểu hiện ra số liệu, có thể nói cho hắn biết.
Biểu hiện ra toàn bộ số liệu phương vị, đối với Tô Hạo mà nói chỉ là một chuyện nhỏ, nhưng cũng khiến Phi Viên được sủng ái mà lo sợ.
Hắn nghĩ mãi không rõ, vì sao vị đại lão đứng đầu thế giới lại để tâm đến mấy số liệu này như vậy, làm lớn đến tình trạng như thế.
Bên trong những số liệu này, cất giấu bí mật sao? Là bí mật về phát sinh tai họa?
Phi Viên chỉ có thể suy đoán lung tung một phen, về phần đáp án là gì, cũng chỉ có Cổ Duy tiên sinh biết.
Tô Hạo đối với Phi Viên rất mong chờ đấy, bởi vì hắn phát giác được phương thức tư duy của Phi Viên so với hắn có sự khác biệt rất lớn, đồ vật mà bản thân nghĩ mãi không ra, có thể đổi một phương thức tu duy khác, liền nghĩ thông suốt thì sao?
Tô Hạo cũng không cho rằng mình muốn làm gì cũng được, lối suy nghĩ của hắn tuy rằng thành thục, nhưng dù sao lối suy nghĩ của hắn cũng cố định, còn không thay đổi dùng một góc độ khác suy xét.
Phi Viên nhìn nhìn đại lão trước mặt, sau đó chuyển ánh mắt lên Tinh Cầu làm bằng Kim Cương, cau mày suy nghĩ : "Cổ Duy tiên sinh, ngài muốn từ những thứ này, muốn biết được chuyện gì?"
Tô Hạo nói: "Ta suy đoán, tai họa trên Tinh Cầu này phát sinh có quy luật, mà bí mật về Nguyên, có lẽ bị giấu kín trong những quy luật này, vì vậy, tin tức mà ta muốn biết, chính là tai họa phát sinh trên Tinh Cầu này, có quy luật gì.
Số liệu như này có nhiều tổ, ta cũng dành ra nghiên cứu nửa năm, nhưng mà cũng không phát hiện ra thứ gì hữu dụng, vì vậy ta nghĩ, có lẽ ngươi sẽ có phát hiện."
Phi Viên lúng túng cười nói: "Cổ Duy tiên sinh, ngài quá coi trọng ta rồi, đến cả ngài còn không phát hiện ra quy luật của nó, thì ta làm sao tìm được?"
Ngoài miệng tuy khiêm tốn, nhưng trong lòng Phi Viên sớm bùng nổ: "A! Bị mất mà hắn giải không được, nếu ta có thể phá giải, liền coi như chiến thắng hắn! Phi Viên, đây chính là thời điểm ngươi biểu diễn ra trí thông minh của mình! Chỉ cần đem quy luật khiến của Cổ Duy tiên sinh bó tay phá giải, vậy ta chính là người cường đại nhất thế giới này! Ha ha ha!"
Tô Hạo thấy sắc mặt Phi Viên đỏ lên, không khỏi quan tâm hỏi: "Phi Viên, ngươi cần nghỉ một chút không?"
Phi Viên nỗ lực khống chế tâm tình kích động của bản thân, kiên quyết lắc đầu nói: "Nghỉ ngơi? Căn bản không cần, để ta xem một chút đi! Cổ Duy tiên sinh, ta cũng cần phải biết được số liệu trước kia ngài thu thập, số liệu từ khi bắt đầu ta cũng muốn."
Tô Hạo thấy hắn tràn đầy ý chiến đấu như vậy, hài lòng nói: "Được!"
Phi Viên chỉ vào cái máy tính cực lớn bên cạnh, nói: "Ta có thể sử dụng máy tính không?"
Tô Hạo nói: "Biết dùng không?"
Phi Viên nói: "Không quá thành thục, bất quá nếu gặp chỗ khó có thể hướng ngài xin thỉnh giáo."
Tô Hạo gật đầu nói: "Được!"
Đoạn thời gian tiếp theo, Tô Hạo cùng Phi Viên liền ở trong phòng thí nghiệm của Tô Hạo, triển khai phân tích số liệu.
Tô Hạo cũng không từ bỏ phân tích suy luận của mình, tuy rằng có Phi Viên gia nhập, làm cho xác suất đạt được mục tiêu gia tăng, nhưng hắn cũng không đem toàn bộ tiền cực đặt lên thân Phi Viên.
Phi Viên cũng sử dụng phương pháp của mình để xử lý, còn ở một bên học tập cách sử dụng máy tính.
Càng hiểu về máy tính, Phi Viên càng rung động về sự cường đại của Tô Hạo: Vậy mà có thể làm ra thiết bị xử lý dữ liệu đến bực này, không hổ là đối thủ cả đời này của ta, cũng chỉ có thể phá giải bí mật về tai họa, ta mới có cơ hội chiến thắng hắn một lần....
"Chỉ cần một lần thôi!"
Nửa năm sau, trong căn cứ Tiểu Thế Giới, phòng thí nghiệm số 1.
Có hai người điên riêng phần mình sử dụng từng cách để phân tích số liệu.
Tô Hạo chọn dùng phương thức xử lý tin tức 'Tổng-Phân', trong tư duy của hắn, thế giới này bao gồm 'bộ phận' cùng 'chỉnh thể' tạo thành. Cả hai tuy hai mà một, đến cả thứ thần bí nhất là đun nóng 'Hệ thống' cũng là như vậy.
Mà phương thức tư duy của Phi Viên từ trước đến nay là 'Chia nhỏ, độc lập xử lý', đây cũng là phương thức tư duy mà hắn dạy đám người Hương Ly: 'Những bài toán phức tạp được tạo thành từ những bài toán đơn giản, chỉ cần đem những bài toán đơn giản tách ra, như vậy vừa nhìn vào liền hiểu ngay.'.
Tiếc nuối chính là, vô luận hắn dạy thế nào, đem từng chuyện tỉ mỉ phân tích ra sao, đồng đội hắn cũng không cách nào học được, thật đáng tiếc, đáng tiếc!
Hôm nay, sau nửa năm, Phi Viên rốt cuộc dùng cách của mình, đem toàn bộ số liệu chia tổ.
Không sai, chính là chia tổ, hắn đem tổ hợp số liệu rộng lớn tiến hành chia tổ, tựa như trò 'nối hình theo số' vậy.
Cũng chính tại thời điểm hắn phân tổ xong, trong đầu xẹt qua một tia sáng, lại nhìn đống số liệu phía dưới, liền hiểu.
Phi Viên đột nhiên cao hứng nhảy dựng lên, kích động đến toàn thân phát run, sắc mặt đỏ lên, trên trán nổi gân xanh, hai mắt lồi ra...
Thoạt nhìn vào có khả năng cao sắp đột tử.
Tóm lại, Phi Viên rất kích động, hắn cao giọng hét lên: "Cổ Duy tiên sinh, ta hiểu rồi!"
Tô Hạo bỗng nhiên đứng dậy, quay đầu nhìn về phía Phi Viên: "Cái gì?"
Phi Viên hít sâu một hơi, nói: "Hình! Là hình học! Chuẩn xác mà nói, là tiêu điểm của hình elip! Ta phát hiện, tất cả toạ độ vị trí tai họa đều là tiêu điểm của hình elip ! Đây chính là quy luật mà ta phát hiện, nhất định sẽ không sai."
Phi Viên vừa dứt lời, đầu Tô Hạo như bị sét đánh, đơ người tại chỗ, số liệu lộn xộn trong đầu, vậy mà lúc này tự động sắp xếp theo quy tắc, xuất hiện thành đôi.
Hắn lẩm bẩm nói: "Elip... Tiêu điểm... Ta hiểu rồi! Cách mà đun nóng hạt đến cực đại, ha ha!"
Nói xong, hắn cất tiếng cười to: "Ta đã hiểu 'Hệ thống' làm sao đun nóng hạt rồi, thì ra là thế. Hặc hặc, đạo lý đơn giản như vậy, ta lại không suy nghĩ cẩn thận, Ha ha ha!"
Tiếng cười cao vút, truyền xa xa, cực kỳ giống với tiếng thét dài của cao thủ khi đột phá cảnh giới, người nghe xong không khỏi cảm thấy bị chấn nhiếp.
Ví dụ như Á Sơn cùng Phong Thành lúc này đang ở trong căn cứ, nghe được tiếng cười thoải mái của Tô Hạo, không tự chủ dừng lại động tác trong tay, nhao nhao đi tới bên ngoài phòng thí nghiệm số 1.
"Duy lão đại đột phá!": Trong lòng Á Sơn cố nén lại tâm tình vui sướng của mình, sợ hãi quấy rầy đền đại lão triển khai.
Phong Thành cũng hưng phấn gật đầu.
Đương nhiên, hắn cũng biết rõ 'Đột phá' từ miệng Á Sơn lão đại cũng không phải đột phá trên phương diện tu vi, nếu tu vi đột phá, nhiều nhất Duy lão đại cũng chỉ nói vài câu 'Con mẹ nó, cuối cùng cũng đột phá!'.
Loại đột phá này, tuyệt đối là vấn đề khiến Duy lão đại gặp nan giải hồi lâu, đột nhiên bỉ cởi bỏ, mới phát ra thanh âm vui sướng từ tận đáy lòng.
Về phần vấn đề gì, gần đây Á Sơn cùng Phong Thành cũng biết rõ, gần đây Duy lão đại một mực phá giải bí mật đem vật chất chuyển hoá thành Nguyên, tất nhiên hôm nay đã có đột phá thu hoạch.
Thật đáng mừng!
Phi Viên hút từng ngụm không khí, bình phục tâm tình đang kích động của bản thân.
Phi Viên hắn, đã chiến thắng Cổ Duy tiên sinh, dù chỉ là một lần, nhưng cũng đủ để hắn kiêu ngạo cả đời.
Về phần nói, tiêu điểm hình Elip là cái quái gì... Phi Viên cũng không biết, nhiệm vụ của hắn chính là giúp đỡ Cổ Duy tiên sinh từ trong đông số liệu lộn xộn kia tìm thấy quy luật mà thôi!
Phi Viên âm thầm may mắn: "May trước khi Cổ Duy tiên sinh mời ta tham gia nghiên cứu, ta vừa xem xong quyển Vẻ đẹp của hình học, nếu không đem số liệu này chia tổ xong, cũng không nhất định có thể nghĩ tới chúng liên quan đến hình Elip."
Bất quá, khiến cho Phi Viên bội phục nhất là, hắn chỉ đem mấy từ mấu chốt nói ra, không nghĩ tới Cổ Duy tiên sinh lập tức lĩnh ngộ quy luật trong đó, không hổ là đối thủ cả đời của hắn, quả nhiên lợi hại.
Hắn còn muốn chờ Cổ Duy tiên sinh hỏi thăm , sau đó nói quá trình mình phát hiện ra đấy.
Đáng tiếc, thiếu đi niềm vui giải thích!
Thật lâu, Tô Hạo dần bình tĩnh lại , quay đầu nhìn về phía Phi Viên, lộ ra ánh mắt hài lòng: "Phi Viên, nói đi, làm sao ngươi phát hiện quy luật này!"
Hai mắt Phi Viên toả sáng, cơ hội biểu diễn lần nữa xuất hiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận