Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 718: Lạc Đà Vui Vẻ

Thời gian lặng yên trôi qua, còn có ba tháng, nếu không ngoài dự đoán thì ba tháng sau sẽ là ngày tận thế.
Nhưng mà thời gian chính xác này, cũng chỉ có người trên đỉnh kim tự tháp mới biết được.
Dù cho vậy cũng xuất hiện vài tin tức nhỏ, đại đa số người có thể từ mấy tin này phỏng đoán ra đáp án, nhưng mà trên Website tập đoàn Tinh Không còn chưa chính thức tuyên bố 'tận thế' đã đến, vì vậy rất nhiều người còn mang theo nghi kị.
Tận thế? Làm sao có thể! Không phải nói giỡn chứ!
Không công bố, là bởi vì còn chưa từ bỏ, còn đang tìm kiếm phương án giải quyết, một bên khác là khiến xã hội ổn định.
Trước khi thế giới bị hủy diệt, không ai muốn nhìn thấy những người mất đi lý trí, làm ra sự tình điên cuồng.
Trong lòng nhân loại luôn có một con 'ác ma' bị phong toả, một khi mất đi đạo đức cùng pháp luật ước chế, rất nhanh sẽ nhảy ra ngoài, không chút kiêng nể làm việc.
Mấy việc chỉ dám tưởng tượng như trước kia, liền có thể biến thành sự thật.
Kết cuộc cuối cùng đều là tử vong, vậy vì sao không ở trước lúc tử vong, triệt để phong túng một hồi? Tốt nhất là ở trên mấy hành vi bị pháp luật ngăn cấm, có thể làm một lần...
Vì vậy, giấu giếm bọn họ mới là chuyện nên làm, có nhiều thứ, không phải càng biết là càng tốt.
Dù cho gần tới thời điểm tận thế, cả quần thể nhân loại, vẫn có thể bảo trì được trật tự.
Vô số vật tư được gửi vào nơi tránh nạn, sau đó huy động toàn bộ phi xa trên thế giới, tiến về từng thành trì, đem nhân loại đưa vào chỗ tránh nạn.
Những người này tuy biết tai nạn sẽ đến, nhưng không biết sẽ vào lúc nào, có người nói ngày mai, có người nói một tháng, có người nói năm năm... Đủ loại mốc thời gian, khiến cho mấy người muốn sống buông thả cũng không biết đâu mà lần.
Người bình thường đã trốn vào chỗ tránh nạn, nhưng mà những tu sĩ ở trên cảnh giới Nguyên Anh của tập đoàn Tinh Không, cũng có tư cách trốn vào trong đó.
Dùng lời Á Sơn mà nói, tu sĩ Nguyên Anh, là người đứng trên đỉnh cao xã hội, được người phía dưới cung cấp tài nguyên, thời khắc nguy nan, nhất định phải đứng ra đầu tiên, ở trước lúc tận thế , chết cũng phải chết đầu tiên.
Không nói đến Á Sơn có nói hợp lý hay không, phàm là ý kiến phản đối , đều bị trục xuất khỏi tập đoàn Tinh Không, đánh lên cái mác 'kẻ phản bội', sau đó bị đưa đi làm boom.
Thủ đoạn vừa máu tanh lại tàn nhẫu.
Tô Hạo, Á Sơn, Phong Thành lúc này đã trở lại tổng bộ của tập đoàn Tinh Không, ngay tại ở trên Mạc Lĩnh Thành.
Lúc này, tu sĩ Mạc Lĩnh Thành cấp thấp đã được mang đi tránh nạn, lưu lại chỗ này, chính là mấy vạn tu sĩ Nguyên Anh được tập đoàn Tinh Không bồi dưỡng, cũng chính là hạch tâm của tập đoàn.
Không chút khách khí mà nói, những tu sĩ ở đây chính là người quản lý cả thế giới.
Bên trong lĩnh vực nào cũng có nhân tài, bọn họ bình thường giữ vững cương vị của mình, rất ít khi gặp mặt, nhưng hôm nay đều tới nhận được lời triệu hoán của tổng bộ: "Tất cả tu sĩ Nguyên Anh ở tập đoàn Tinh Không, tập trung ở Mạc Lĩnh Thành."
Không có người chạy trốn, cũng không có ai dám chạy trốn.
Chỉ trong một ngày, tất cả mọi người đều tụ tập về đây.
Tô Hạo đứng trên đỉnh lầu, quan sát đám người đông nghịt ở phía dưới, trong ánh mắt hiện lên vẻ kiên quyết, hắn chậm rãi mở miệng, giọng nói truyền khắp Mạc Lĩnh Thành:" Tất cả mọi người, cùng ta đến Thanh Ngọc U Châu!"
Dứt lời, liền nhảy bay lên, lấy một tốc độ không nhanh không chậm, hướng phía xa xa bay đi.
Á Sơn, Phong Thành lập tức đuổi theo, Phùng Hạng Long, Phong Hoa, Vân Thanh Bình, Phong Ngọc Nhi,... càng ngày có càng nhiều người bay sau lưng Tô Hạo.
Bọn hắn không biết đi Thanh Ngọc U Châu làm gì, chỉ biết là, thời điểm này, đi theo Vạn Tiên Chi Tổ sẽ không sai, sẽ có một tia cơ hội.
Chỉ có cực ít nhân viên kỹ thuật trong lòng khẽ động, mơ hồ đã có suy đoán. Trước đây không lâu Vạn Tiên Chi Tổ có hỏi bọn hắn, nếu từ Tu Tiên Tinh bay ra ngoài đánh chặn, thì đường nào tốt nhất.
Bọn hắn cho ra đáp án là Thanh Ngọc U Châu.
Có lẽ, là muốn dẫn mọi người đi chặn đường tiểu hành tinh này?
Nhưng bọn hắn rất nhanh chỉ lắc đầu, bởi vì điều này căn bản không thể thực hiện được! Những người này có nhảy lên chặn đường, cũng không đủ cho tiểu hành tinh nhét kẽ răng.
Tốc độ phi hành của mọi người rất nhanh, không đến hai ngày, liền ngay ngắn hướng vào Thanh Ngọc U Châu, sau đó đứng ở trên một quảng trường thật lớn, lẳng lặng chờ đợi.
Trong nháy mắt, bọn hắn liền nhìn thấy trên quảng trường xuất hiện một đống boom 'một vạn bạo'.
Trong lòng bọn hắn như có điều suy đoán: "Chẳng lẽ..."
Không để cho bọn họ suy nghĩ nhiều, Tô Hạo mở miệng: "Đây là những quả boom được sản xuất trong mấy năm gần đây, tuy vậy nó lại không đủ năng lượng, vì vậy không được lấy ra sử dụng, đây chỉ là một bộ phận trong đó! Tu sĩ Nguyên Anh, mỗi người chịu trách nhiệm một quả, Hoá Thần, mỗi người năm quả, Thần Cảnh, mỗi người mười lăm quả!"
Đây là điều Tô Hạo đã tính toán qua, vừa vặn đem Linh Lực trên những tu sĩ này ép khô, mà không đến mức khiến bọn họ tử vong.
Sau khi nói xong, Tô Hạo cũng không để ý những tu sĩ này có nguyện ý hay không, trong lòng nghĩ thế nào, liền đi đầu tới một quả boom không, đưa vào Linh Lực.
Á Sơn, Phong Thành lập tức làm theo, phân biệt đứng bên cạnh Tô Hạo, đưa tay lên một quả boom, truyền vào Linh Lực.
Những người khác liếc nhìn nhau, cũng không nói gì, nhao nhao chọn cho mình một quả boom, đưa vào Linh Lực.
Dưới suy nghĩ bọn hắn, đối mặt với nguy cơ diệt thế, chuyện này là đương nhiên, cũng sớm đã từng nghĩ qua, có thể lén giết người hay không, rút ra Linh Lực, ném lên tiểu hành tinh.
Hôm nay để cho bọn hắn đưa vào Linh Lực, cũng là cách nhân từ nhất rồi.
Hơn nữa, chỉ cần không làm tổn hại kết cấu Linh Lực ở trong cơ sở, thì chỉ cần đợi vài năm liền có thể phục hồi được, không ảnh hưởng tới căn cơ.'.
Nhưng không thể không nói ánh mắt của Vạn Tiên Chi Tổ thật sắc bén, cực hạn của tu sĩ Nguyên Anh cũng chỉ được một quả boom mà thôi, mà cực hạn của tu sĩ Hoá Thần, là năm quả, còn Thần Cảnh chính là mười lăm quả. Làm xong muốn phóng ra hai ba thuật pháp cũng là điều quá sức.
Tô Hạo một bên đưa Linh Lực vào trong quả boom, một bên quan sát biểu hiện của mọi người, trong lòng âm thầm gật đầu.
Bất kể có phải là tự nguyện hay không, nhưng cuối cùng cũng không có nhiều người do dự, tất cả đều theo tiêu chuẩn mà Tô Hạo đặt ra đưa vào Linh Lực.
Mà Tô Hạo một hơi bổ đầy năm mươi quả một vạn bạo, khiến nhiều người thấy một màn này liền há hốc mồm, nhưng truyền nhiều như vậy, Tô Hạo lúc này cũng chỉ còn một chút Linh Lực duy trì kết cấu bên ngoài, còn lại đã hao hết.
Lúc này lại tiếp tục truyền Linh Lực, như vậy sẽ phá vỡ kết cấu Linh Lực, khiến ngũ tạng mất cân bằng, sau đó tử vong.
Hai tiếng sau, một quả boom khổng lồ loé lên kim quang, che kín cả quảng trường, đem cả đám mây trên quảng trường biến thành màu vàng. Theo thống kê sơ lược, có chừng hơn mười vạn quả.
Ý niệm trong đầu Tô Hạo khẽ động: "Tiểu Sáng, đưa mười bảy vạn miếng 'một vạn bạo' vào trong tính toán, nếu tất cả đều đưa lên tiểu hành tinh, có thể khiến nó lệch khỏi quỹ đạo không."
Tiểu Sáng lập tức nhắn về: "Thưa Tô Hạo tiên sinh tốn kính, theo kết quả tính toán, không có cách nào hoàn toàn làm lệch quỹ đạo, tiểu hành tinh vẫn như cũ sẽ bị lực hút của Tu Tiên Tinh ảnh hưởng, dẫn đến va chạm, tạo thành hiệu quả hủy diệt, số liệu cụ thể như sau..."
Tô Hạo đọc hết số liệu, nhăn mày lại, âm thầm tính toán một phen: "Cùng dự đoán không sai biệt lắm, còn kém một chút.
Không... Trên thực tế là đã đủ rồi, việc đã đến nước này, không còn phương pháp, lúc này có muốn cứu vớt thế giới này không, liền xem quyết tâm của bọn hắn!"
Đến bây giờ, phương pháp mà Tô Hạo có thể dùng được đã dùng hết, đủ loại cách thức khác nhau, từ ném boom tới lấy phi thuyền va chạm, đến cả đám tà giáo ẩn nấp ở Linh Sơn Văn Châu cũng bị hắn lấy ra xử lý.
Hiệu quả là có , nhưng đối với tiểu hành tinh khổng lồ thì còn chưa đủ.
Hiện tại đem toàn bộ tu sĩ Nguyên Anh của tập đoàn Tinh Không tụ tập, làm ra mười bảy vạn quả boom.
Nhưng vẫn chưa đủ, còn thiếu một chút!
Chỉ một chút này, giống như cọng rơm cuối cùng, chỉ cần trong tay có thêm một cọng rơm, có thể đè chết 'lạc đà', nhưng mà Tô Hạo đến cuối cùng cũng không có được cọng rợm này, mà 'lạc đà' vẫn vui vẻ nháy nhót trước mặt hắn.
Giống như đi thi thiếu điểm vậy, chỉ càn 0.01 nữa là có thể tốt nghiệp...
Thật bất đắc dĩ.
Tô Hạo há hốc mồm, im ắng nói: "Ta à! Đến tư cách trở thành cọng rơm cứu mạng cũng không có!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận