Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 934: Niềm Vui Đơn Giản

Mấy viên thiên thạch quay quanh Băng Tinh, sau một câu nói của Tô Hạo, liền bị Á Sơn cùng Phong Thành điên cuồng kéo đi, thật giống như hai tên đại sắc lang nhìn thấy thiếu nữ xinh đẹp vậy.
Tình cảnh tàn nhẫn như vậy, làm cho Phi Viên trợn mắt há hốc mồm.
Á Sơn Phong Thành như được tiêm thêm máu gà, chính vì bọn họ là người chủ đạo trong việc chế tạo phi thuyền, vậy mà lúc bay thử lại thất bại , quả thật mất hết thể diện!
Hơn nữa còn ở trước mặt Duy lão đại, quả thật không thể nhẫn nhịn!
Nhất định phải đem hành động kéo lại mặt mũi, bù lấy khuyết điểm lần này.
Vẻn vẹn hai ngày, Tô Hạo chế tạo ra ba tiểu thế giới, bên trong nhé vào một khối thiên thạch.
Chỉ thấy Tô Hạo lấy ra một khối vuông nhỏ, tiện tay ném vào trong tiểu thế giới, chỉ chốc lát sau, mấy viên thiên thạch trong tiểu thế giới, bị Virus Tinh Cầu ăn mòn, chuyển biến thành những quả bóng hình tròn.
Sau đó tiện tay một chút, đánh ra một đạo ánh sáng, trong nháy mắt lao vào trong tiểu thế giới.
'Kích hoạt tiêu điểm hệ thống'!
Đống virus đang làm công việc của mình, liền được kích hoạt trình tự do Tô Hạo thiết lập, hợp lại với nhau tạo thành một mạng lưới khổng lồ, kết lại một 'Hệ thống tiêu điểm', đem bản thân mình, chuyển hoá thành từng miếng Nguyên Châu.
Không đến một tiếng, trong Tiểu Thế Giới chất đống Nguyên Châu, tản ra ánh sáng dịu nhè nhẹ, như là biển Nguyên Châu vậy.
Trong đó còn vài khối vật chất chưa chuyển hoá thành Nguyên, nhưng so với Nguyên Châu đạt được, có thể nói không cần tính đến.
Mọi người tiến vào trong tiểu thế giới, nhìn đống Nguyên Châu trước mặt, cho dù là Á Sơn có kiến thức rộng rãi, cũng không khỏi há to miệng.
"Nguy rồi, ánh mắt của ta bị Nguyên Châu làm hoa mắt rồi!"
"Chuyện này.... Có chút không đúng!"
Phi Viên rung động không thôi, quả thật không tin vào mắt mình, nhịn không được bay xuống, thò tay ra, hảo hảo cảm thụ một phen.
Là Nguyên Châu không sai, hơn nữa đại bộ phận đều là Nguyên Châu cấp cao, một phần nhỏ là trung cấp cùng cấp thấp.
Hắn đứng trên hải dương Nguyên Châu, đi về phía trước.
Sống lâu như vậy, đây là lần đầu tiên hắn càn rỡ như thế...
Nguyên Châu đối với mọi người có ý vị thế nào?
Đây là suối nguồn của sức mạnh, là thứ bảo đảm sinh mệnh.
Nguyên ở trong lòng đám người Tô Hạo, có vị trí cực cao.
Thậm chí so với địa vị tiền tài trong lòng người bình thường, còn cao hơn nữa!
Dù cho Tô Hạo nói với Phi Viên, đây chính là Nguyên Châu do Virus Tinh Cầu chuyển hoá ra, nhưng hắn đối với chuyện này cũng khó lý giải không thôi.
Phi Viên thầm nói: "Nếu vậy, hai viên thiên thạch bên kia, có lẽ cũng bị Cổ Duy tiên sinh chuyển hoá thành Nguyên luôn rồi.
Lúc trước ta tự xưng mình là người thông minh nhất trong thế hệ, mặc dù không biểu hiện ra ngoài , nhưng trong nội tâm ta có chút tự cao, có chút ý tứ xem thường người trong thiên hạ...
Nhưng mà hôm nay, ta phát hiện được đại não của mình không đủ dùng! Đúng vậy, trước mặt ba người Cổ Duy, Cổ Á Sơn, Cổ Phong Thành, không đủ dùng...
Không hổ là người ngoài hành tinh có thể lang thang trong vũ trụ, quả nhiên cường đại!"
Phong Thành cũng ôm lấy một đống Nguyên Châu, sợ hãi than nói: "Phát tài rồi! Nhiều Nguyên Châu như vậy , đây cũng đủ để chúng ta đem Nhạc Tiêu Cung mua lại toàn bộ!"
Á Sơn nhịn không được đi tới đạp Phong Thành một cước: "Tiểu tử ngươi có chút tiền đồ đi! Đường đường là tu tiên giả, còn nhịn không được cái thứ hai lạng trong đũng quần, thật mất mặt!"
Phong Thành cười ngượng, mãnh liệt nhảy lên, như là mỹ nhân nhảy vào nước, bơi vào bên trong đống Nguyên Châu, thoải mái bơi lội.
Á Sơn không nói nên lời.
Hình như cũng rất thú vị nha.
Sau đó hắn cũng nhảy lên, ở trong hải dương Nguyên Châu bơi một vòng.
Tô Hạo cười nói: "Thật có tiền đồ!"
Nguyên bản khi đem Phi Thuyền truyền tống tới đây, liền không có ý định trở lại Nguyên Tinh, nhưng không ngờ tới, hệ thống đẩy của phi thuyền thật sự quá nát, căn bản không mạnh mẽ như trong tưởng tượng, có thể phiêu du trong vũ trụ.
Vì vậy, Tô Hạo mang theo phi thuyền, truyền tống về chỗ cũ.
Sau đó nhìn Á Sơn nói: "Trước mặc kệ chuyện phi thuyền đi! Để ta thiết kế một động cơ đẩy siêu cấp tên lửa, đợi có bản thiết kế, lần nữa cải tạo là được."
Mạch suy nghĩ về tên lửa đỉnh cấp, Tô Hạo cũng có rồi.
Lấy trình độ chế tạo của hắn lúc này, liền vô cùng đơn giản.
Bất quá, yêu cầu của hắn, không chỉ là một động cơ đẩy hoàn hảo, mà là một động cơ đẩy biết thêm nguyên liệu.
Phương pháp thực hiện cũng rất đơn giản: Cắt nhỏ tiểu thế giới, làm ra một 'Hệ thống tiêu điểm' cỡ lớn', sau đó đem không gian trong tiểu thế giới kết nối với xe 'thu thập khoáng vật', thời điểm 'xe thu thập khoáng vật chất đầy', liền tự động truyền tống về bên trong 'Hệ thống tiêu điểm', chuyển hoá thành Nguyên Châu, trực tiếp cung cấp lực đẩy cho tên lửa.
Bất quá, muốn chế tạo ra, cũng không phải dễ dàng.
Dù sao, hắn hiện tại có thể dùng 'Nguyên' trực tiếp chuyển hoá ra 'vật chất tạm thời', làm ra đủ loại kết cấu cùng tạo hình, nhưng không cách nào dùng Nguyên chuyển hoá thành vật chất chân thật.
Để muốn đạt được thiết bị dùng lâu dài, cần phải dùng công nghiệp nặng sản xuất.
...
Lại qua hai mươi năm, Tô Hạo chuyển sinh tới thế giới này được 100 năm, lúc này đã là 120 tuổi.
Trên thế giới này, người biết hắn, ngoài trừ Phi Viên học tu tiên ra, thì những người khác đều đã nhập thổ vi an rồi.
Chỉ là, thế giới vẫn như cũ, rất nhiều người, vẫn như cũ sinh hoạt trong thành trấn, vì cuộc sống của mình mà nỗ lực bôn ba.
Dường như loại phồn hoa này, không liên quan gì đến Tô Hạo, hắn không tham dự trong đó, chỉ là đứng cao cao tại thượng, bao quát chúng sinh.
Có lẽ, đây chính là 'Nhảy ra tam giới, không trong ngũ hành' trong truyền thuyết.
Mà tên lửa đẩy phi thuyền, Tô Hạo cũng sớm thiết kế ra, cũng mấy năm trước chế tạo thành công, cũng làm ra mười chiếc xe đi thu thập thiên thạch, cùng nhau đưa lên phi thuyền.
Không chỉ có như thế, trên phi thuyền có đủ loại thiết bị, tất cả đều lắp ráp xong.
Phi thuyền 'Khởi Đầu', triệt để hoàn thành.
Nhưng mà, tai họa chờ đợi lâu, cũng không ập đến.
Điều này làm cho hắn hoài nghi, có phải tai họa lùi lại rồi không.
Nếu vậy, thì phạm vi ảnh hưởng, cường độ, sẽ cao hơn rất nhiều.
Lần nữa hỏi thăm Phong Thành, biết được hệ mặt trời ở đây không có gì dị thường. Tô Hạo triệt để nhận định, lần tai họa này sẽ không phải là thiên thạch va chạm, mà là đổi qua một phương thức khác.
Đối với chuyện này, Tô Hạo cảm thấy bất đắc dĩ, loại cảm giác bị động chịu đòn, đúng là thứ hắn không thích nhất.
Như thế nào mới quan sát được hệ thống vận rủi vận hành đây?
Đây là điều mà hắn một mực suy nghĩ, nhưng không cách nào giải quyết được.
"Thời gian dài tiếp theo, nên thử cách nâng cấp 'Thần Niệm' lên Tinh Thần Lực cao hơn! Hơn nữa... Tiểu tử Phi Viên kia, tựa hồ đối với Tinh Thần Lực có giải thích đặc biệt, có lẽ, hắn có thể phát triển hệ thống tu tiên lên một tầng mới!"
Đây đối với Tô Hạo mà nói, coi như là niềm vui ngoài ý muốn.
Hắn ý định mang theo Phi Viên bay về chỗ sâu trong vũ trụ, thứ nhất là, ở bên cạnh có nhân tài có thể tu duy theo nhiều góc độ, trợ giúp thiếu sót của bản thân; thứ hai là có thêm người đồng hành.
Chỉ là không nghĩ tới, Phi Viên ở trên phương diện tinh thần lực, có thiên phú cực cao.
Bất quá có thành hay không, Tô Hạo cũng không xác định, hắn nghĩ đến, cho dù không thành, cũng có thể mang đến mạch suy nghĩ mới cho hắn, như vậy cũng không lỗ.
Hôm nay Á Sơn, Phong Thành cùng Phi Viên tìm Tô Hạo, nói: "Duy lão đại, phi thuyền 'Khởi Đầu' trang bị đã xong, có cần bay thử lần hai không. Duy lão đại ngài yên tâm, lần này ta cùng Phong Thành lấy hai lạng thịt dưới quần cam đoan, nhất định có thể thành công!"
Sắc mặt Phong Thành cứng đờ, sau đó cười hặc hặc nói: "Không thành vấn đề, dù sao lần này cũng là Duy lão đại tự mình ra tay làm ra sản phẩm, hai lạng thịt trong quần của ta có thể bảo trụ. Lại nói, ta chính là [Mệnh Tử] đấy, cắt đứt vẫn có thể mọc lại được, vẫn lợi hại như xưa."
Lúc này, Tô Hạo thở dài nói: "Nếu là ta ra tay, một khi cắt liền không mọc lại được đấy."
"Ách !" Phong Thành như gà bị bóp cổ, sau lưng chảy đầy mồ hôi.
Tô Hạo cười hặc hặc một tiếng nói: "Đi, lần bay thử thứ hai của 'Khởi Nguyên'!"
Mọi người tràn đầy kích thích.
Chẳng biết tại sao, chỉ cần đi theo Duy lão đại cùng một chỗ làm việc, tổng thể rất kích thích đấy.
Có lẽ, chỉ cần cùng đám người có cùng sở thích một chỗ, dù cho đi đái, cũng tràn đầy niềm vui.
Vui vẻ, kỳ thật đơn giản như vậy.
Có lẽ, nguyên nhân khi lớn lên không còn vui vẻ như xưa chính là: Không có bạn để chơi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận