Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 422: Muội Muội Ta Ưa Thích Nuôi Thỏ (2)

'Tha hương dị vực gặp được lão đại' loại tâm tình này, chỉ có Á Sơn lúc này mới có thể minh bạch! Hắn hy vọng mình co thể quay về bên cạnh Duy lão đại a!
Hắn muốn cho Duy lão đại nâng cấp bản thân một phen, sau đó quay về tìm Tràng Tử, cho đám cổ hủ ác nhân kia mở mang kiến thức cùng với sự lợi hại của hắn!
Gặp nhiều, nên Á Sơn hiểu rõ một điều, ở cái thế giới nào, đám 'ác nhân' không có chỗ nào không có, tùy thời sinh sôi, cấm cũng không được.
Hắn cũng chậm rãi tiếp nhận một điều 'không có người nào xấu, cũng chỉ vì lợi mà thôi', nhưng mà, hắn không gặp thì cũng được, nếu để hắn gặp phải, dù cho Á Sơn mất hết xương cốt, cũng đánh đối phương một trận!
Nhưng làm cho hắn bất đắc dĩ chính là, hắn có chính nghĩa, nhưng không có sức mạnh để thực hiện chính nghĩa, ứng với lời Duy lão đại từng nói 'không có sức mạnh, mọi thứ chính nghĩ chỉ là ảo tưởng'.!
Á Sơn lúc nay được chín tuổi, ở trước mặt người khác, hắn vĩnh viễn là một tiểu thí hài cao ngạo, thoạt nhìn rất lạnh lùng. Bất quá ở trước mặt Tô Hạo, Á Sơn chưa bao giờ che giấu tâm tình của mình.
Vẻ mặt hắn như đưa đám nói: "Ta hình như ở Lô Trung Thường Châu! ngoài thành Hồ Cung....".
Tô Hạo nghe xong, liền tạm thời tắt đi ý tưởng kêu Á Sơn trở về, bởi vì quá xa, cơ hồ là ở Châu đối diện, lấy bộ dạng hiện tại của Á Sơn, còn chưa đến An Nam Hành Châu đã chết giữa đường rồi!
Nhưng nhìn bộ dạng thê thảm của Á Sơn, cứ như vậy bỏ mặt hắn cũng không được, suy nghĩ một chút, Tô Hạo liền nói: "Tí nữa ta sẽ gửi cho ngươi trận bàn phù văn 'truyền tống không gian', ngươi nghĩ biện pháp thu thập tài liệu đem trận bàn vẽ ra, sau đó cách mỗi tháng, ta sẽ truyền tống tới ống tiêm cho ngươi, trước cho ngươi tiến hóa!"
Á Sơn hai mắt lưng tròng: "Rốt cuộc.... Cảm ơn Duy lão đại!"
Tô Hạo lại nói: "Trước ngươi không cần đến tìm ta, cứ bảo vệ tính mạng đi, ba năm sau ta sẽ dùng truyền tống kéo ngươi đến đây! Đến lúc đó để ngươi cũng bái vào Vân Trung Vọng Nguyệt Cốc, nhiệm vụ nghiên cứu khoa học liền phân công cho ngươi!"
Á Sơn lập tức nói: "Đã rõ, Duy lão đại!"
Tô Hạo đem phù văn truyền tống gửi cho Á Sơn, bởi vì sợ đầu óc của hắn không nhớ nổi, nên cho tiểu Sáng cứ cách mỗi phút gửi đi một lần.
Sau đó quay đầu lại lấy số liệu cơ thể Á Sơn, thiết kế gien dị nhân cho hắn.
Vô luận thế nào, trước để Á Sơn tiến hóa thành [Địa Quân] rồi hãy nói. Về phần tại sao lại là [Địa Quân] chứ không phải [Mệnh Tử], Tô Hạo sợ Nguyên Túc Tam Hợp Phong tưởng nhầm Á Sơn là tên mặc áo giáp, tìm Á Sơn báo thù.
Nếu như để Á Sơn bị tu tiên giả đuổi giết, cho dù hắn là [Mệnh Tử] cũng chịu không nổi!
Về phần [Tiên Tri Nhân], 'phù văn hạch tâm Tông Sư' 'Tổ Chức Cân Bằng' 'Dò xét sinh mênh', ..... chờ sau này rồi bổ sung tiếp.
Có mấy thứ này, Á Sơn bảo vệ tính mạng hẳn không thành vấn đề. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Á Sơn đừng chơi ngu, đưa tới tu tiên giả cường đại, không có kỹ thuật 'truyền tống không gian', Á Sơn chỉ sợ bị treo lên đánh.
Xử lý xong chuyện này, Tô Hạo liền đi ra ngoài săn. Một lát sau, trong tay hắn cầm hai bé thỏ đáng yêu trở về.
Phong Thành thì cầm hai củ khoai lang, nhìn con thỏ trong tay Tô Hạo mà chảy nước miếng.
Hắn từ khi tới đây, không ăn được miếng thịt nào, chỉ có thể ăn chút trái cây cùng lương thực cho no bụng. Không phải vì bên trong tiên môn không có thịt, hoàn toàn ngược lại, trong tiên môn đầy rẫy cái loại động vật, vấn đề là hắn bắt không được a, đừng nhìn những con thỏ này có vẻ đáng yêu, nhưng mà chúng nó căn bản rất trơn trượt, không phải loại thiếu gia như hắn có thể bắt được.
Thấy Tô Hạo bắt đầu xử lý con thỏ, hắn hung hăng nuốt một ngụm nước miếng, liếm láp mặt đi tới, ha ha cười nói: "Phong Úy sư huynh, Phong Úy sư huynh, hắc hắc hắc !"
Tô Hạo thuận miệng hỏi: "Làm sao?"
Phong Thành chỉ chỉ vào con thỏ nói: "Phong Úy sư huynh cần ta hỗ trợ không? Hắc hắc hắc !"
Tô Hạo kinh ngạc nói: "Ngươi còn biết làm chuyện này?"
Phong Thành cười đến sáng lạn, lập tức nói:" Biết biết, trước kia muội muội ta ưa thích nuôi thỏ, ta thì hay thèm ăn, nên thường trộm thỏ của muội muội đi nướng, mùi vị không tệ. Muội muội ta còn tưởng thỏ của mình chạy mất, nên nuôi con mới, làm như thế mấy lần, ta cũng sớm quen tay!"
Tô Hạo nghe xong, cảm thấy thú vị, không khỏi cười rộ đem hai con thỏ ném cho hắn, nói: "Vậy được, thử xem thủ nghệ của ngươi, phân ngươi nửa con!"
Phong Thành kích động đến toàn thân run rẩy, hắn vừa rồi lấy hết dũng khí cùng đại ma vương trao đổi, không nghĩ tới lại thành! Hơn nữa, còn có thịt để ăn.
Sau đó, hắn phát hiện ra một điều huyền bí của Đại Ma Vương.
Đại Ma Vương tựa hồ.... rất lười! Chỉ cần hắn nhanh tay một chút, nói không chừng có thể núp dưới bóng râm của Đại Ma Vương mà lăn lộn.
'Hơn nữa, Phong Úy sư huynh là thiên tài! ta không phải có thể hướng sư huynh thỉnh giáo về vấn đề tu tiên sao?'.
Bạn cần đăng nhập để bình luận