Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 1034: Các Ngươi Vui Vẻ Là Tốt Rồi (1)

Một mỗi thành viên Diêu Tinh Hào còn sống trở về, liền là anh hùng.
Hào phóng mà nói, những anh hùng này thuộc về nhân loại, bọn hắn xứng đáng được nhân loại chào đón.
Nhưng nhìn từ góc độ khác, anh hùng thuộc về gia đình bọn hắn.
Vì vậy, sau khi nghi thức nghênh đón chấm dứt, đám binh sĩ nhao nhao rời khỏi quân cảnh, hướng người nhà mình đi đến.
Binh sĩ còn sống, cùng thân nhân gặp mặt, nhiệt tình ôm nhau, hạnh phúc dào dạt.
Binh sĩ chết đi, trả di vật thi thể, mặt ngoài thân nhân cảm thấy tự hào, lệ quang lập loè, nhưng trong lòng khổ sở không thôi.
Đồng dạng làm một việc, có người sống kẻ chết, hoàn toàn khác biệt.
Bất quá, cũng nên thấy đủ.
Nếu không phải Diêu Tinh Hào có thành quả chiến đấu quá lớn, dựng đủ công huân, vậy binh sĩ chết đi cũng không có người hỏi thăm.
Đây đã là kết quả tốt nhất rồi.
Tô Hạo vừa đi vừa nhìn, trong trí nhớ 'Hứa Thế Cường', hắn biết mình ở Lam Quang có phụ mẫu, còn có em gái, hắn cảm thấy người nhà sẽ tới đón hắn.
Ánh mắt hắn rất tốt, nhìn quét qua một vòng, nhưng không thấy gương mặt thân quen ở trong trí nhớ.
Thời điểm hắn nghi hoặc, ở một bên phát ra tiếng kêu.
"Ca ca!"
Tô Hạo theo tiếng kêu nhìn lại, chỉ thấy một nữ tử trung niên hơn bốn mươi tuổi, từ bên ngoài rào chắn nhìn hắn, hai mắt ẩn chứa nước mắt, kích động khóc lóc nỉ non.
Tô Hạo sững người: "Đây là.... em gái ta?"
Cũng không trách hắn nhận không ra, bởi vì muội muội trong tâm trí của hắn, là một thiếu nữ trẻ tuổi 17 đến 18 tuổi, thời điểm hắn rời khỏi Lam Quang, còn chưa tốt nghiệp.
Hôm nay nhìn qua, đã là một phụ nữ trung niên, cùng với nữ hài líu ríu ở trong trí nhớ như hai người.
Em gái của Tô Hạo tên là Hứa Như Vân, tướng mạo thanh tú, cùng với Hứa Thế Cường lúc trước một mạch tương thừa.
Ở bên cạnh nàng là một nam tử trung niên cao lớn, có lẽ là chồng của nàng? Bên kia là một thiếu nữ 15 đến 16 tuổi, cùng Hứa Như Vân có chút tương tự, hẳn là con gái.
Hai người này dùng một loại ánh mắt hưng phấn tò mò nhìn Tô Hạo, hiển nhiên chuyện 'Siêu cấp anh hùng Hứa Thế cường là anh rể của ta', đối với bọn họ có lực trùng kích mãnh liệt thế nào.
Bên kia, còn có hai lão nhân tóc trắng xoá, Tô Hạo đưa mắt nhìn qua , liền nhận ra đây là phụ mẫu nguyên thân.
Ngắn ngủi hai mươi năm, thiếu nữ hoạt bát, biến thành nữ nhân trung niên, cha mẹ vốn tóc đen, lúc này cũng trắng xoá.
Tô Hạo đi tới phía trước, muội muội cùng muội phu lập tức chào đón.
Mọi người gặp nhau, mấy thân nhân Hứa Thế Cường kích động không thôi, nhưng đến cùng nói không ra lời...
Cảm giác xa cách 20 năm, khiến cho bầu không khí có chút lúng túng.
Nhìn lại đám binh sĩ khác, ai nấy đều ôm lấy gia đình.
Còn là Tô Hạo khẽ cười lên tiếng: "Đi thôi, không cần khách khí!"
Lần gặp nhau này, thuộc về người nhà 'Hứa Thế Cường', đối với Tô Hạo không có cảm giác gì nhiều.
Ý nghĩa của hắn là, đã chiếm lấy thân thể 'Hứa Thế Cường', vậy phải cho gia đình 'Hứa Thế Cường' một cuộc sống tốt đẹp.
Sau ngày đoàn viên hôm nay, từ ngày mai trở đi, hắn sẽ làm chuyện của mình.
Tô Hạo lên tiếng, bầu không khí thoải mái hơn rất nhiều, tuy rằng câu 'Không cần khách khí' nghe vào tai cảm giác khá quái lạ.
Mọi người leo lên một chiếc xe con, chậm rãi chạy vào toà thành thị khổng lồ của nhân loại là Thành phố Thắng Lợi.
Mà bầu không khí cũng bắt đầu trở nên hoà hợp.
Gia đình Hứa Thế Cường chỉ là gia đình bình thường, cũng không thuộc loại giàu có, mua không được dược tề đắt tiền.
Vì vậy 20 năm qua, cha mẹ Hứa Thế Cường cùng muội muội đều chậm rãi già đi.
Chỉ có Hứa Thế Cường đi tòng quân, được tiêm vào dược tề cường hoá, không chỉ khiến thân thể trở nên cường tráng, mà tuổi thọ kéo dài, kéo dài lão hoá.
Vì vậy, mặc dù đám người Hứa Như Vân đã chuẩn bị tâm lý, nhưng nhìn thấy Tô Hạo trẻ tuổi quá mức, vẫn có một ít cảm giác không thoải mái.
Hơn nữa, Hứa Như Vân còn ngạc nhiên chính là, sao ca ca nàng lại trở nên đẹp trai hơn rồi?
Ca ca của nàng nàng còn nhớ rõ đấy, tướng mạo bình thường, nếu không được dược tề cường hoá, tuyệt đối không xứng với chữ 'Soái'.
Thế nhưng 20 năm không gặp, tướng mạo anh trai nàng biết thành loại đỉnh cấp.
Điều kỳ quái chính là, vẫn là nét mặt Hứa Thế Cường, nàng nhìn một cái liền nhận ra.
Cùng khuôn mặt, nhưng sao lại cho người ta cảm giác hoàn toàn khác nhau?
Toàn bộ hành trình Tô Hạo không nói lời nào, đều là Hứa Như Vân nói liên miên kể chuyện năm xưa xảy ra.
Mà Tô Hạo thông qua lời nói của Hứa Như Vân cũng hiểu rõ tình huống hơn.
Tất cả mọi người đều đang chờ đợi Hứa Thế Cường trở về, chờ chờ, nàng liền xây dựng gia đình, đẻ ra một cô con gái, cha mẹ chậm rãi già đi.
Sau đó có một ngày, tin tức của hắn truyền về, trong một đêm trở thành anh hùng của nhân loại, nhà bọn họ cũng lấy được đãi ngộ của anh hùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận