Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 541: Tu Sĩ Hợp Thể Hoài Nghi Nhân Sinh (2)

Tô Hạo rất nhanh bay tới phụ cận, dạo một vòng, chậm rai đi tới ba gã tu sĩ Hợp Thể.
Linh Lực rót vào phù văn hạch tâm, sau một khắc ra-đa tăng cường, hình dạng đơn giản của ba tên tu sĩ Hợp Thể lọt vào ra-đa Tô Hạo, rơi vào ý niệm trong đầu.
Chỉ thấy ba đạo thân ảnh đang đứng trong một tòa đại điện rộng lớn, trong đó có một người cầm trên tay một tảng đá, đang nói gì gì đó.
Tô Hạo mở to mắt thầm nói: "Sao trên tay hắn lại có hòn đá vậy? Chẳng lẽ đây chính là Xích Tuyền Luyện Linh Dịch? Không đúng! Tảng đá sao có thể là Linh Dịch, phải là chất lỏng chứa trong bình mới đúng. Bất quá quản nhiều như vậy làm gì, một hơi đem toàn bộ lọ chai bình ở đây chuyển đi, đến lúc đọ lại tìm hiểu từng cái, nếu vô dụng, liền trả lại cho bọn họ... Ừ, tảng đá trên tay bọn họ hình như cũng là thứ tốt, mang đi thí nghiệm xem!"
"Đúng rồi, còn cần quan sát trên thân bọn họ mới được, nếu như bọn họ để Xích Tuyền Luyện Linh Dịch trong người thì sao? Cần giao thủ một phen, thừa cơ đem bảo vật trên người bọn họ chuyển đi."'.
Tô Hạo nhanh chóng kích hoạt hết trận pháp trên thân, lực chú ý tập trung cao độ, đại não bỏ qua tính toán lực công kích, mà tập trung vào việc xây dựng mô-đun không gian.
Tô Hạo đem kết hoạch duyệt lại một lần nữa, xác nhận gặp bất kỳ tình huống nào, cũng bảo toàn được bản thân an toàn.
Hắn nói thầm: "Đây chính là ba tên tu sĩ Hợp Thể a, ở thế giới này cũng là nhân vật cấp cao nhất ! Không thể khinh thường."
Nghĩ xong, ý niệm trong đầu Tô Hạo khẽ động, thân hình biến mất, xuất hiện trước mặt ba người Tam Liên Thái Phượng Ổ, liền một tay đưa ra cướp lấy tảng đá màu đỏ trên tay chưởng môn Phượng Cửu.
'Dịch chuyển'!
Ngay sau đó thân hình Tô Hạo biến mất lần nữa, truyền tống đến một chỗ cách đây năm nghìn mét.
Tô Hạo tiện tay đưa tảng đá ném vào không gian trữ vật, sau đó thở dài một hơi: "Hô! Bước đầu tiên thành công! Kế tiếp nhìn phản ứng của đối phương!"
Tuy không biết tảng đá này là thứ gì, nhưng nằm trên tay tu sĩ Hợp Thể liền không phải thứ đơn giản, hơn nữa nếu tảng đá này là vật quan trọng hay là Xuyên Tuyền Luyện Linh Dịch, khẳng định đối phương sẽ hành động, từ đó Tô Hạo sẽ đưa ra được phán đoán.
Mà ra-đa Tô Hạo cũng tập trung vào ba người, giờ phút này bọn họ ai nấy vẻ mặt mờ mịt không thôi, biểu lộ căng cứng trên mặt.
Phượng Cửu, Sơn Quân và Sử Gian đều đầu đầy dấu hỏi.
Phượng Cửu lúc này còn chưa kịp phản ứng, nhìn về tay trái trống trơn, một giây tước Xích Tuyền Luyện Linh Dịch vẫn còn ở trên tay của hắn nha?
"Bị người cướp mất rồi! ! !"
Chuyện gì vừa xảy ra? Bọn hắn sống hơn một nghìn năm, chuyện gì còn chưa gặp phải?
Hôm nay quả thật phát sinh ra chuyện mà cả đời bọn hắn còn chưa được nghe! Có chút vượt quá tưởng tượng của ba người, bọn hắn không rõ vì sao người kia có thể không một tiếng động xuất hiện bên cạnh bọn họ, sau đó đem Xích Tuyền Luyện Linh Dịch cướp đi!
Nếu để ở một giây trước, ba người bọn họ tất nhiều đều sẽ lắc đầu, chém đinh chặt sắt nói: "Không có khả năng!"
Nhưng chuyện này cứ sờ sờ phát sinh trước mặt!
Ba người tuy rằng phản ứng đầu tiên không đồng nhất, nhưng vẫn bao trì nét tỉnh táo, không phản ứng thái quá.
Phượng Cửu lập tức ý thức được chuyện gì xảy ra, lông mày hắn co lại một đoàn, Thần Niệm cường đại quét ngang qua, lấy hắn làm trung tâm, đem phạm vi 10 ki-lô-mét bao phủ trong cảm giác của hắn.
Một giây sau, hắn liền tập trung vào cỗ Linh Lực quen thuộc, ngay tại hướng Đông Bắc cách nơi này năm nghìn mét xa xa.
Thần Niệm của hắn rất cường đại, tuy rằng người cướp Luyện Linh Dịch chỉ xuất hiện trong nháy mắt, nhưng mà hắn vẫn bắt được đạo Linh Lực đặc thù của đối phương, khổng lồ, nhưng lại rất yếu, dường như là một tên côn trùng hắn có thể bóp lấy, chỉ là một tên tu sĩ cảnh giới Trúc Cơ mà thôi!
Cũng không thấy Phượng Cửu niệm phát quyết, một tầng hào quang màu tím đem hắn bao phủ, lao ra trên trời, rời khỏi cung điện, âm thanh của hắn lúc này cũng vọng lại: "Sử Gian sư đệ, Sơn Quân sư đệ, đi theo ta!"
Sử Gian cùng Sơn Quân cũng trong nháy mắt tập trung vị trí của Tô Hạo, hóa thành hai đạo độn quang một vàng sẫm một đỏ đuổi theo.
Tô Hạo kinh ngạc nói: "Trực tiếp chạy tới đây, chẳng lẽ Luyện Linh Dịch trên người bọn họ?"
Sau đó Tô Hạo hiện ra nụ cười tươi: "Đi ra cũng tốt, vừa vặn trước tiên vào trong cung điện hôi của."
'Dịch chuyển!"
Tô Hạo lại biến mất tại chỗ, lần nữa xuất hiện ở trong cung điện, bước nhanh đến bên cạnh cái giá.
Tên kệ bày đủ loại đồ vật, từ xa hoa tinh xảo đến kỳ lạ, thoạt nhìn giống vật trang trí hơn. Nhưng Tô Hạo cũng bất chấp tất cả đều lấy hết, chuyển vào không gian trữ vật của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận