Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 556: Bộ Dạng Thoạt Nhìn Không Quá Thông Minh (1)

Lúc này Tô Hạo đem cục xương trong tay ném ra, đứng lên nói: "Tốt rồi, ta đi trước đây, chính các ngươi về tiếp đi. Sư tôn, thời điểm chuẩn bị tiến vào Vọng Nguyệt Cốc, trước dùng Linh Lực truyền vào tảng đá ta đưa, đến lúc đó ta sẽ cùng các ngươi một chỗ trở về."
Phong Linh Tiên Tử kinh ngạc nói: "Phong Úy, ngươi không theo chúng ta trở về sao?"
Tô Hạo lắc đầu nói: "Tốc độ các ngươi quá chậm, ta sẽ không đi chung với các ngươi... Đi trước!"
Nói xong, thân ảnh Tô Hạo liền biến mất không thấy đâu.
Ba người Phong Linh Tiên Tử đưa mắt nhìn nhau.
Vân Thanh Binh sững sờ nhìn địa phương Tô Hạo biến mất, lẩm bẩm nói: "Phong Úy sư huynh, đến cùng làm sao làm được?"
Phong Linh Tiên Tử hồi đáp: "Hắn là thiên tài."
Trong mắt Phong Ngọc Nhi cũng hiện lên tia sáng rực rỡ, thầm nói: "Nếu ta theo học lão sư một trăm năm, vậy có thể làm được như vậy không?"
Vân Thanh Bình nhìn dáng người tuyệt thế của Phong Ngọc Nhi, trong lòng dần bình tĩnh trở lại, Vân Thanh Bình rất nhanh ý thức được một việc: "Không phải Phong Úy sư huynh quá ưu tú, mà ta... Căn bản không xứng với Ngọc Nhi! Dù cho không có Phong Úy sư huynh, Ngọc Nhi cũng không thuộc về ta!"
Đối với Tô Hạo đột nhiên xuất hiện, hắn chẳng có cảm giác hận thù gì, bởi vì hắn cảm thấy mình không xứng làm địch nhân của Tô Hạo..
Giờ phút này, Vân Thanh Bình đột nhiên có cảm giác mọi thứ đều tầm thường vô vị: "Vậy đến cùng tình yêu nam nữ là gì? Nghiên cứu viên trong miệng Phong Úy là sao? Ngọc Nhi nói nó rất hay, hay chỗ nào? Thăm dò thế giới, thăm dò thứ mình không biết.."
Nghĩ đi nghĩ lại, Vân Thanh Bình suy nghĩ xuất thần, không biết qua bao lâu, bị Phong Linh Tiên Tử làm thức tỉnh, hắn như bị ma sui quỷ khiến nói ra một câu: "Phong Linh sư thúc, ta có thể bái Phong Úy sư huynh làm sư phụ không? Ta cũng muốn theo hắn học tập!"
Phong Linh Tiên Tử lại bối rối!
Chuyện này là sao? Đang xảy ra chuyện gì vậy? Làm vậy cũng khiến nàng muốn bái Phong Úy làm sư phụ đấy a!
Nhưng mà hiện tại nàng đang là sư tôn của Phong Úy mà!
Sau khi Tô Hạo truyền tống tới phòng thí nghiệm, Ra-đa tỏa ra không thấy dị thường gì, liền ngồi xếp bằng nhập định, tiến vào trạng thái tu luyện tâm pháp Kim Đan.
Thời gian vội vàng trôi qua, sáu ngày sau, khối định vị thạch trên tay Phong Linh Tiên Tử phát ra chấn động không gian.
Tô Hạo mở to mắt, đứng dậy hoạt động một phen, sau đó truyền tống đến bên cạnh Phong Linh Tiên Tử.
Linh Lực truyền vào phù văn hạch tâm, trong nháy mắt liền cảm giác được phạm vi năm vạn mét.
Cũng không có người theo đuôi.
Lúc này Phong Linh Tiên Tử đang đứng ở biên giới miệng hố đến tiến vào Vọng Nguyệt Cốc, Tô Hạo vừa xuất hiện, Phong Linh Tiên Tử lập tức hưng phấn nói: "Phong Úy, sau khi ta đem Linh Lực rót vào tảng đá này, ngươi thật có thể cảm giác được a! Còn có thể đến trong nháy mắt, quá thần kỳ!"
Phong Linh Tiên Tử đem địch vị thạch cất thật kỹ!
Lần này thí nghiệm thành công, tảng đá này lập tức biến thành một vật còn quan trọng hơn Thanh Yến.
Vừa đơn giản, lợi hại lại nhanh chóng, chỉ cần có tảng đá này, dù cho ném đi 'Thanh Yến', còn có thể dùng tảng đá triệu hoán Phong Úy ra, sau đó luyện chế cho nàng một thanh 'Thanh Tước' khác! Vui nha.
Tô Hạo thấy bộ dạng Phong Linh Tiên Tử hưng phấn như đạt được món đồ chơi mình thích, không khỏi mở miệng nhắc nhở: "Sư tôn, bình thường trong lúc rảnh rỗi đừng đưa Linh Lực vào trong đó, sẽ quấy nhiễu đến ta tu luyện, gặp được nguy hiểm thì đưa Linh Lực vào, đã hiểu chưa?"
Phong Linh Tiên Tử đắc ý khoát tay nói: "Yên tâm, yên tâm! Còn tưởng ta là tiểu hài tử sao? Nặng nhẹ ta vẫn phân biệt được rõ ràng."
Một màn này khiến Phong Ngọc Nhi cùng Vân Thanh Bình hâm mộ cực kỳ! Các nàng cũng muốn có một tảng đá như vậy a, thế nhưng nên mở miệng thế nào đây.
Lúc này, Vân Thanh Bình ấp a ấp úng mở miệng: "Phong Úy sư huynh, ta.... ta cũng có thể theo ngươi một chỗ học tập không? Ta không biết mình muốn cái gì, nhưng mà, sau khi nghe ngươi nói chuyện với Ngọc Nhi, ta cũng muốn học tập.."
Tô Hạo lộ ra biểu cảm thú vị, nhìn những thiếu niên này gần hai mươi tuổi, nhưng trên thực tế còn là hài tử chưa thành thục, thế giới quan còn chưa thành hình, đúng là thời điểm dễ chịu ảnh hưởng nhất.
Làm cho Tô Hạo không nghĩ tới chính là, cuộc đối thoại giữa hắn và Phong Ngọc Nhi, ít hay nhiều cũng khiến Vân Thành Bình sinh ra ảnh hưởng.
Đã như vậy, dạy một cũng là dạy, dạy hai cũng là dạy, vậy gộp cùng một chỗ dạy thử xem! Có lẽ nhưng người trẻ tuổi này có thể đem đến kinh hỉ cho Tô Hạo.
Nghiên cứu nha, chưa bao giờ là chuyện riêng, nếu đem toàn bộ thiên tài thiếu niên của thế giới này tập hợp lại, liền sẽ bộc phát ra lực lượng gì?
Tô Hạo ngẩng đầu nhìn lên bầu trời: "Hai nghìn năm! Có lẽ có thể, dùng lực lượng của những thiếu niên này, thăm dò ra kỹ thuật dùng Linh Lực thăm dò vũ trụ. Thật mong chờ!"
Tô Hạo thu hồi ánh mắt, hướng Vân Thanh Bình duỗi ra một ngón tay nói: "Thanh Bình sư đệ, một trăm năm!"
Vân Thanh Bình rất nghiêm túc gật đầu nói: "Một trăm năm khảo nghiệm, mục tiêu là trở thành nghiên cứu viên hợp cách, ta hiểu được!"
Tô Hạo lộ ra nụ cười hài lòng, sau đó tiện tay gửi một tin nhắn cho Á Sơn:" Á Sơn, ta lại tìm được một vị đệ tử, bây giờ là ba! Một trăm năm khảo nghiệm!
Nói xong, Tô Hạo lại gửi tới chi tiết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận