Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 401: Mũi Khoan Tử Thần

Sau khi xin được tí huyết của nam tử kia, Tô Hạo liền nhanh chóng truyền tống rời đi, không dừng lại nữa.
Cách ngoài tám ngàn mét, thân ảnh Tô Hạo xuất hiện, nhìn trên đầu mũi khoan còn dính chút huyết dịch, hắn không khỏi âm thầm kinh hãi: “Không nghĩ tới phòng ngự trong nháy mắt lại có cường độ cao như vậy, ‘Cường Hóa Xuyên Thấu Cấp 2’ cũng không đột phá được tầng phòng ngự của hắn, cũng may sớm chuẩn bị phù văn ‘Bộc Phát’, không thôi lần xin máu này sẽ thất bại!
Mà loại hộ thuẫn này là thế nào? Điều này làm Tô Hạo hiếu kỳ không thôi.
“Có lẽ liên quan đến ‘Linh Lực’ mà người tu tiên thường nói, cường độ năng lượng của nó vượt quá huyết khí!”
Chuyện này không làm Tô Hạo ủ rũ, mà ngược lại còn làm cho hắn cảm thấy hứng thú.
Có lẽ, ở thế giới này, hắn sẽ đem lực lượng của mình nâng lên tầng cao mới!
“Tu Tiên Giả, quả nhiên rất có môn đạo!” Trong lòng Tô Hạo càng nóng như lửa đốt.
Hắn rất nhanh đem số liệu huyết dịch đưa vào trong quả cầu không gian, sau đó Ra-Da tập trung vào nữ tu sĩ, thầm nói: “Lấy xong huyết dịch của nàng liền lập tức rời đi!”
Tô Hạo cũng không tính bằng vào trạng thái của mình mà nhảy vào chiến đấu của Tu Tiên Giả, không phải là hắn sợ, mà hắn không muốn nhấc lên mạo hiểm quá lớn, vạn nhất đối phương ẩn giấu phương pháp đồng quy vu tận, mang theo Tô Hạo đi theo, vậy Tô Hạo còn biết đi tìm ai nói lí lẽ.
Vì vậy, để muốn đạt được sức mạnh để đối đầu với tu tiên giả, vậy cũng phải chờ hắn đem lực lượng của tu tiên giả nghiên cứu thấu triệt, trong lòng hiểu rõ mới được.
Mà bây giờ, nhu cầu của Tô Hạo rất đơn giản, đó chính là thu thập số liệu của huyết dịch, làm cơ sở dữ liệu để nghiên cứu ‘thiên phú’.
Còn chuyện đối phương ai chết ai sống, liền không liên quan đến Tô Hạo nữa rồi.
Về phần đợi bọn họ lưỡng bại cầu thương?
Tô Hạo đi theo một đường, thấy hai người bọn họ đánh kiếm khí bay bốn phương, phong khởi vân dũng, cấy cối đều bị phá hủy, kết quả đến cả cọng tóc gáy còn chưa đụng vào được! Vậy phải đợi tới khi nào?
“Tên nam tử kia đã có hỗ thuận mạnh như vậy, vậy phòng ngự của nàng kia còn mạnh đến đâu.”
Tô Hạo suy nghĩ trong chốc lát, rất nhanh có chủ ý.
‘Xuyên Thấu’ không cách nào phá hủy hộ thuẫn của đối phương, đó là bởi vì phù văn của Tô Hạo không đủ lớn, mũi khoan trong tay chưa đủ nhọn, tốc xoay còn chưa đủ lớn.
Vì vậy, Tô Hạo quyết định làm một cái thật thô, một cái thật nhọn!
“Tạch tạch tạch!”
Mũi khoan trong tay dần dần đổi hình, bắt đầu biến lớn hơn, biến nhọn thêm, giống như máy khoan cắt bê tông.
Ngay sau đó Kim Cương giáp xuất hiện, vẽ ba trận bàn phù văn có đường kính năm thước.
‘Siêu Đại Xuyên Thấu’ ‘Siêu Đại Kiên Ngạch’ ‘Siêu Đại Sắc Bén’ ‘Siêu Đại Thiên Chuyển’.
‘Xuyên Thấu’ có hiệu quả phá lực phòng ngự, ‘Sắc Bén’ làm cho mũi nhọn càng thêm bén, ‘Cứng Rắn’ làm cho đầu khoan càng thêm vững chắc, ‘Thiên Chuyển’ làm cho tốc độ xoay nhanh hơn, dưới sự trợ giúp của bốn loại phù văn, mũi khoan của Tô Hạo có thể khoan khắp vũ trụ, đem mũi khoan nắm chặt trong tay, Tô Hạo cảm giác mình khoan cái gì cũng được.
“Mài đao không phải để đốn củi, chính là đạo lý như vậy!”
Tô Hạo hắc hắc cười lên. Thân hình dần biến mất tại chỗ, cùng lúc đó, hắn xuất hiện ở sau lưng nữ tử, mũi khoan khởi động, nhắm ngay vào lưng của nữ tử khoan.
“Ba!”
“Phốc!”
Mũi khoan không chỉ phá vỡ hộ thuẫn, mà còn thuận thế đâm xuyên qua cơ thể.
Tô Hạo tức thì giật mình: “Không xong, dùng lực quá lớn, đem người ta khoan thủng rồi!”
Hắn chẳng thể nghĩ tới, hộ thuẫn của nữ tu sĩ này lại yếu ớt như vậy.
“A !” Lâm Sinh Hoa không thể tin cúi đầu nhìn mũi khoan thủy tinh đâm xuyên lưng mình, mang theo từng đợt huyết dịch chảy ra, dưới ánh mặt trời lóe lên tia sáng.
Tô Hạo vô thức thu hồi mũi khoan, suýt nữa mở miệng nói: “Thật có lỗi, lần đầu làm thợ khoan, còn chưa nắm rõ lực đạo!”
“Phốc!’ Mũi khoan thu hồi, làm cho Lâm Sinh Hoa lập tức bị thương nặng, không khỏi phun ra một bụng máu.
Vô số huyết dịch từ miệng vết thương chảy ra.
“Sao có thể.... Vòng tay thủ thân của ta, cứ như vậy bị phá sao?”
“Hơn nữa, tu sĩ tiền bối, vì sao lại tập kích ta?”
Lâm Sinh Hoan nghĩ mãi không ra, nhưng bây giờ không phải lúc để nàng suy nghĩ, nàng cố nén cảm giác suy yếu của mình.
Kích hoạt lên ngọc phù mang trên thân.
“Liên Hoa Giới!”
Sau một khắc, dưới chân nàng nở rộ một bông hoa sen màu hồng nhạt, một cỗ lực cường đại lấy nàng làm trung tâm xung kích ra ngoài, hướng bốn phía trùng kích, còn mang theo từng cánh hoa nhỏ.
Trong không khí chấn động, thân ảnh của Tô Hạo bị bông hoa thổi cho tan tành!
Mà Tô Hạo, đã sớm biến mất không rõ tung tích!
Lâm Sinh Hoa bụm lấy vết thương, lảo đảo lui về phía sau! Nàng lập tức ở trên người mình điểm vài cái, huyết dịch rất nhanh dừng chảy! Bất quá mất một đống máu, làm cho sắc mặt nàng kém đi rất nhiều!
Tu sĩ họ Tào cũng không thừa dịp công kích Lâm Sinh Hoa, mà là sắc mặt ngưng trọng quan sát bốn phía: “Lại là thế này, đến cùng biến đi chỗ nào!”
Tu sĩ họ Tào không dám hành động thiếu suy nghĩ, dưới nhận thức của hắn, nếu hắn hành động lung tung, thì kết cục của Lâm Sinh Hoa, chính là của hắn.
Lâm Sinh Hoa có vòng tay có lực phòng ngự rất mạnh, hắn là người hiểu rõ nhất, hắn đã đuổi theo Lâm Sinh Hoa cả đoạn đường, dùng vô số lực công kích cường đại, nhưng thủy chung không cách nào phá vỡ lực phòng ngự đấy! Có thể thấy được, sức phòng ngự của cái vòng tay này mạnh đến thế nào!
Nhưng làm cho hắn không nghĩ tới, tầng phòng hộ này, lại bị một thứ vũ khí hình dạng kỳ quái phá vỡ!
“Vị tiền bối này, rút cuộc là người phương nào! Tu vi gì? Hơn nữa, vì sao vừa công kích ta, vừa công kích ma nữ kia?”
Tu sĩ họ Tào lắc đầu: “Hành vi của tiền bối, ta đoán không được!”
Thời điểm hai vị tu sĩ bị Tô Hạo làm cho hoảng sợ, thì thân ảnh của Tô Hạo lần nữa xuất hiện rồi!
Lần này không có xuất hiện ở sau lưng, mà là xuất hiện trước mặt Lâm Sinh Hoa, trong tay còn cầm mũi khoan chảy ra huyết dịch!
Dù cho hai người đã sớm chuẩn bị, nhưng thời điểm nhìn thấy thân ảnh Tô Hạo xuất hiện, trong lòng không khỏi nhảy dựng!
Tu sĩ họ Tào: “Hoàn hảo, lần này không phải công kích ta!”
Sắc mặt Lâm Sinh Hoa trắng bệch: “Không sao, lần này hướng về phía ta...”
Lâm Sinh Hoa vô thức duỗi tay lên.
“Hoa Ngữ”.
“Hữu ....”
Vô số cánh hoa xuất hiện, phong về phía trước.
Nhưng làm cho ai cũng không nghĩ tới, tất cả đánh hoa giống như đánh vào không khí, tất cả đều xuyên qua áo giáp thủy tinh của vị tiền bối này, không gây một chút thương tổn!
Tô Hạo chậm rãi đưa tay, nhắm ngay Lâm Sinh Hoa, trên tay tỏa ra ánh sáng xanh nhàn nhạt, nhìn qua liền biết uy lực rất mạnh.
Lâm Sinh Hoa vô thức muốn chạy trốn, nhưng giờ phút này thân thể đã suy yếu, không còn kịp, thần sắc nàng hoảng sợ, trong lòng kinh hãi dị thường: “Xong rồi!”
“Khép Lại!”
Tô Hạo phát động phù văn, đem hiệu quả phù văn bám vào vết thương của Lâm Sinh Hoa!
Sau một khắc, vết thương trên lưng Lâm Sinh Hoa nhanh chóng liền lại, miệng vết thương dừng rỉ máu, còn không ngừng chữa trị tổn thương!
Ngay sau đó thân ảnh Tô Hạo dần dần biến mất, mà trong không khí vang lên giọng nói nhàn nhạt: “Thật có lỗi, vừa rời chơi hơi quá tay!”
Lâm Sinh Hoa cúi đầu nhìn miệng vết thương khép lại, trong đầu trống rỗng: “Xảy ra chuyện gì? Vị tiền bối vừa rồi muốn trêu chọc ta sao? Nếu muốn vui đùa, cũng đừng chơi lớn như vậy a, chỉ cần tiền bối mở miệng...”
Mà tu sĩ họ Tào sắc mặt lập tức thay đổi, hắn không rõ tiền bối này thuộc về phe nào, cảm thấy vị này có năng lực quá quỷ dị, không quá bình thường!
Hắn thầm nói: “Không hổ là tiền bối, hành vi của hắn, quả thật không thể đoán được!”
Tu sĩ họ Tào nhìn về phía Lâm Sinh Hoa, trong lúc hắn do dự, Lâm Sinh Hoa đã thừa dịp qua thời gian làm lạnh, phát động kỹ năng của vòng tay, hắn thở dài, nói ra: ‘Hôm nay thôi vậy! Nếu lần sau gặp phải, ta tuyệt đối không tha cho ả!’.
Hắn cất cao giọng nói: ” Ma Tu Lâm Sinh Hoa, hôm nay ta tha cho ngươi một con đường sống, nếu thấy ngươi đi hại dân chúng, ta sẽ trảm không tha.”
Dứt lời, tu sĩ họ Tảo nhảy lên không trung, liền biến thành một chùm sáng phóng đi, nhanh chóng bay khỏi nơi này! Tựa hồ sợ Tô Hạo lại xuất hiện sau lưng đâm cho một lỗ.
Lâm Sinh Hoa nhìn tu sĩ họ Tào rời đi, không khỏi cười nhạo nói: “Giết hại dân chúng? Chúng ta giết nhiều hơn các ngươi à? Quả thật buồn cười!”
Nhân sĩ chính phái, so với ma tu cũng chẳng lương thiện hơn được mấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận