Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 78: Mông Tu Thú (1)

Tô Hạo chính là điển hình cho loại người không chịu ngồi yên, mới trở lại trạm gác Trà Sơn ba ngày, hắn đã ngứa tay muốn giải phẫu.... Không đúng, hẳn là bức thiết muốn nghiên cứu một thứ gì đó.
Vì vậy hắn lần nữa chào tạm biệt với Ngô Vân Thiên.
Ngô Vân Thiên nói: "Hướng Võ, lần này ngươi đi bao lâu?"
Tô Hạo không chắc chắn trả lời: "Nhanh thì mấy tháng, lâu thì một hai năm."
Ngô Vân Thiên chỉ yên lặng gật đầu, Tô Hạo coi như là lo lắng duy nhất trong lòng hắn, hắn chỉ hi vọng Tô Hạo có thể bình an.
Tô Hạo trước đi tới Lăng Vân trấn, thẳng đến Học Viện Võ Giả Lăng Vân, không tốn nhiều thời gian đã tìm được lão Lưu đầu trọc.
Tô Hạo đi đến trước mặt lão Lưu, mang theo nụ cười sáng lạn nói: "Lưu lão sư!."
Đầu tóc Lưu Lão Sư vẫn bóng loáng như cũ, quay đầu nhìn lại, cảm thấy vị thiếu niên soái ca này hơi quen mắt!
Ngẫm nghĩ một hồi, rất nhanh ông liền nhớ ra vị thiếu niên này, chính là người từng nổi tiếng nhất học viện, truyền thuyết của học viện, Ngô Hướng Võ.
Lão Lưu kinh hỉ nói: "Hướng Võ? Ba năm không gặp, đoạn thời gian trước khóa ngươi còn làm lễ tốt nghiệp, ta không thấy ngươi, còn tính đi tìm một phen."
Tô Hạo lập tức lúng túng nói: "Khi đó ta đang ở địa phương khác, không thể trở về tham dự buổi lễ tốt nghiệp được, ta vô cùng tiếc nuối a."
Trên thực tế là hắn quên đi mất chuyện này.
Tô Hạo lập tức nói: "Năm đó nhờ ơn Lưu lão sư tài bồi, ta hiện tại đã thành công tiến cấp lên cảnh giới Tông Sư. Nếu không phải năm đó có Lưu lão sư trợ giúp, chỉ sợ bây giờ ta vẫn còn đang ở cấp Tinh Anh!."
"Cái gì? ! Tấn cấp? !." Lão Lưu hít vào một hơi lãnh khí.
Tô Hạo lập tức sớm chuẩn bị xong món quà, là một thanh bảo đao, đưa tới nói ra: "Lưu Lão Sư, ngươi xem lễ vật ta mang cho ngươi nè!."
Tô Hạo biết rõ lão Lưu là một người mê đao, vì vậy ở trên Lăng Vân trấn chọn một thanh bảo đao đắt tiền nhất, làm lễ vật tặng lão Lưu.
Dùng được hay không thì chưa biết, nhưng chắc chắn là rất quý.
Lão Lưu nhận lấy bảo đao, ưu thích đến nỗi không rời được tay, liền khách sáo vài lời nhận lấy.
Tô Hạo liền nói tiếp ý mình: "Lưu lão sư, ta còn có một vấn đề, không biết làm thế nào mới tiến giai lên cảnh giới Thái Sư được đây?"
Ai ngờ lão Lưu sững sờ, lập tức nói: "Phương pháp tiến giai cụ thể thì ta không biết, nhưng mà ta biết rõ một con đường có thể lấy được phương pháp tấn cấp."
Tô Hạo hiếu kỳ nói: "Con đường gì?"
Lão Lưu gãi gãi cái đầu trọc, lộ ra một nụ cười khó coi: "Phương pháp tấn cấp Thái Sư nhân tộc ta chỉ có một con đường."
Lông mày Tô Hạo nhíu lại :"Chỉ có một con đường?"
Lão Lưu nói: "Không sai! Tông Sư muốn tấn cấp lên Thái Sư, cần phải đến thành chủ gia nhập vào thủ vệ đội, làm đủ tám năm, sẽ có tư cách bái sư, thu hoạch được phương pháp tiến giai lên cảnh giới Thái Sư."
"Tám năm?" Tô Hạo đề cao giọng nói, hắn bị tin tức này dọa cho giật nảy mình rồi.
Lão Lưu nói: "Tám năm này tùy thời phải chờ lệnh, cho thành chủ Hòa An Vương điều khiển tám năm, xong xuôi, mới có cơ hội nhận được phương pháp tấn cấp Thái Sư.."
Tô Hạo lập tức câm lặng nói: "Ngoài trừ cách này ra, còn có cách nào khác không?"
Lão Lưu nói: "Ta chỉ biết rõ mỗi một cách này, tất cả Thái Sư mà nhân tộc có, đều phải làm ở thành chủ tám năm mới tấn thăng lên."
Sau đó hắn nhìn Tô Hạo cười nói: "Ta chính là không muốn gia nhập thủ vệ đội, vì vậy mới một mực dừng chân ở học viện."
Tri thức lên cao đều được cao tầng phong tỏa, chỉ có xác định đối phương là người nhà, tri thức này mới được truyền xuống.
Nghe xong, liền dập tắt ý niệm tiến giai lên Thái Sư trong đầu của Tô Hạo, bảo hắn đến đội Thủ Vệ lăn lộn tám năm, còn để người ta sai khiến điều khiển, hắn rất không muốn đấy, ít nhất là hiện tại không muốn.
Thời điểm Tô Hạo muốn nói tiếp, thì chỗ tường thành vang lên một tiếng nổ thật lớn.
"Oành !".
Tô Hạo cùng Lão Lưu đều nghe thấy, nhìn lại, xa xa bốc lên khói mù cực lớn, không ngừng có đá vụn rơi xuống.
"Oành ! ".
Còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, lại một tiếng vang thật lớn truyền đến. Nương theo đó là một đoạn tường thành sụp đổ.
Sắc mặt Lão Lưu biến đổi, chuyển sang hết sức nghiêm túc, lập tức nói với Tô Hạo: "Ngươi xác định ngươi là Tông Sư chứ?"
Tô Hạo gật đầu.
Lão Lưu nhìn một thân áo giáp của Tô Hạo, cùng với một túi bọc khổng lồ ở sau lưng, liền yên lặng gật đầu nói: "Ngươi ở đây chờ ta một chút, ta đi lấy giáp, sau đó cùng ngươi đi nhìn xem!."
Tô Hạo đem Ra-Đa mở tối đa công suất, lập tức cảm ứng được ngoài bức tường thành có một cỗ huyết khí vô cùng cường đại, đang không ngừng công kích vào bức tường.
Mà cường độ của cỗ huyết khí, so với Tô Hạo thì gần gấp đôi, so với Bạch Vĩ Điểu lần trước gặp phải thì càng mạnh hơn, hắn trăm phần trăm xác định, đây là một đầu hung thú cấp Thái Sư, hơn nữa, khả năng cao là Thái Sư cao giai.
Tô Hạo không biết mình có thể đánh thắng đối phương hay không, bởi vì hắn chỉ mới đánh một trận với hung thú cấp bậc Thái Sư, đối với chính mình còn thiếu chút lòng tin.
Rất nhanh, Lão Lưu mặc một thân áo giáp trở về, giáp có màu vàng bạc giao thao, không nhiễm một hạt bụi, nhìn ra hàng ngày được bảo dưỡng không tệ.
Lão Lưu lúc này tỏ ra vô cùng cao lớn, lập tức nói: "Đi, chúng ta tới xem, ngươi không nên vong động, đi theo sau lưng ta."
Tô Hạo nói: "Được!."
Hai người lập tức hướng khói mù chạy tới.
Giờ phút này, thanh thế cũng không còn lớn như lúc trước, nhưng mà ở trong hướng nội thành, mơ hồ có thể nghe được tiếng hét kinh hoàng thất thố.
Rất nhanh, Tô Hạo đi sau lưng của lão Lưu, nhích tới gần nơi phát ra sự tình.
Đập vào mắt hai người là cảnh tượng sụp đổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận