Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 508: Chiến Đấu Chi Tâm (1)

Tô Hạo chuyển sinh qua rất nhiều thế giới, thế giới có chế độ nô lệ hắn thấy cũng không nhiều.
Có lẽ là do lúc trước Tô Hạo còn nhỏ yếu, vô lực thăm dò thế giới, nên không biết được nhiều!
'Nô lệ' đột nhiên xuất hiện, liền để trong lòng Tô Hạo có chút rung động. Hắn vừa đi, vừa nhìn những người bình thường tận lực tránh xa hắn.
Những người này thoạt nhìn so với người thường không khác gì nhau, nhưng Tô Hạo có cảm giác, tinh thần của bọn hắn thiếu khuyết đi thứ gì đó, dường như với tư cách loài người mà không có trí tiến thủ, tuy rằng vẫn khỏe mạnh sinh hoạt như bình thường, nhưng cũng chỉ như gà rừng bị nuôi nhốt trong núi, sống theo bản năng.
Kỳ thật gà rừng cũng có thể trôi qua thời gian vui vẻ, chỉ cần không cho chúng nó biết quá nhiều là được.
Đáng sợ nhất chính là, gà rừng biết mình bị nuôi trong chuồng.
Tô Hạo nhìn xem những người này, trong lòng như có một tia hiểu ra: "Bọn hắn đối với sinh mạng không còn bất cứ tia hy vọng nào."
Đây chính là những người mất đi 'Chiến Đấu Tri Tâm'.
Nếu như không có 'Chiến Đấu', coi như sinh mệnh mất đi nửa thú vui cuộc sống!
Tô Hạo chỉ đi theo sau lưng Phong Linh Tiên Tử, chấn động trong lòng dần bình tĩnh lại: "Áp bạch không nơi nào không có! Nhưng thế giới này lại lộ ra khí tức hư nhược, thật bất thường!"
Về phần không đúng chỗ nào, Tô Hạo một lát cũng chưa thể đưa ra kết luận, chỉ thầm nói: "Trước thu thập thêm tin tức nữa rồi hãy nói."
Tô Hạo không muốn hỏi nhiều, đi theo Phong Linh Tiên Tử tiến vào một tòa lầu các, lấy ra lệnh bài đặc biệt của Vân Trung Vọng Nguyệt Cốc, nghiệm minh thân phận...
Vị chưởng quỹ tiếp nhận quyển trục nhiệm vụ mà Phong Linh Tiên Tử đưa tới, mở ra xem xét, sau đó vuốt vuốt chòm râu ngắn của mình: "Hai vị sư điệt đợi một chút, ta đây sẽ cấp cho các ngươi thủ lệnh mới!"
Dứt lời, hắn chậm rì rì tiến vào một căn phòng khác.
Vị lão tu sĩ này là gã Kim Đan, thoạt nhìn niên kỷ đã lớn, ít nhất cũng phải hai trăm tuổi, tinh thần coi như khỏe mạnh.
Trong mắt sớm đã không có loại nhiệt tình với tu tiên, hòa hợp vào khí tức xung quanh, dường như triệt để nằm ngửa, hưởng thụ cuộc sống tốt đẹp.
Dưới suy nghĩ của Tô Hạo, lão nhân này vậy mà có thể sống đến tuổi này trong tu tiên giới hỗn loạn, cũng xem như là người thắng.
Thanh âm lục lọi vang lên hồi một, sau đó lão tu sĩ mới chậm rãi đi ra, trong tay nhiều hơn một quyển trục nhiệm vụ, đưa cho Phong Linh Tiên Tử nói: "Thay xong rồi. 5 năm tiếp theo, các ngươi liền đóng giữ Tề Lâu Phong cách nơi đây hơn ba nghìn dặm về phía Tây, công tác của các ngươi là cam đoan quặng mỏ Linh Lực an toàn, không bị tu sĩ khác tới cướp bóc, đồng thời quản tốt ba trăm lao công, mỗi tháng thu thập đủ số Linh Lực Thạch, chạy tới đây giao hàng. Hết thời hạn 5 năm, sẽ cho các ngươi năm trăm điểm cống hiến."
Phong Linh Tiên Tử tiếp nhận nói lởi cảm tạ, sau đó hỏi: "Vũ sư bá, nơi này có nhiều đệ tử đóng giữ không?"
Lão tu sĩ chậm rãi nói:" Trước mắt chỉ có hai người các ngươi! Chỗ đó vắng vẻ, cũng không cần quá nhiều tu sĩ đóng giữ làm gì, không sao đâu. Hơn nữa, nơi đây mặc dù chỉ có hai tu sĩ đóng giữ, nhưng chưa bao giờ xảy ra vấn đề, thoải mái đi, thả lỏng tinh thần!"
Phong Linh Tiên Tử cùng Tô Hạo liếc nhìn nhau, đối với lời nói của lão đầu này không dám gật bừa. Vì vậy Phong Linh Tiên Tử lấy ra quyển trục nhiệm vụ của Lục Hành Hóa Kim Môn, nói; "Nửa đường đi chúng ta gặp được tu sĩ của Lục Hành Hóa Kim Môn, trong lúc vô tình thì lấy được cuốn trục này, nó có liên quan đến Vân Trung Vọng Nguyệt Cốc chúng ta, Vũ sư bá, có nên báo cáo cho vụ sư tổ không?'.
Lão tu sĩ chậm rì rì nhận lấy xem xét, một lát sau, toàn thân chấn động, đem quyển trục thu lại, lập tức từ quầy hàng chạy ra ngoài, nhanh nhẹn nhảy dựng lên, phóng ra bên ngoài, một bên vừa bấm niệm pháp quyết, một bên nói ra: "Ta đã biết, hai vị sư điệt đi đi!"
Nói xong nhảy ra khỏi lầu các, biến mất vô ảnh vô tung.
Tô Hạo cùng Phong Linh Tiên Tử đều câm nín.
Khó trách lão nhân này sống đến được tận tuổi này, đối mặt với nguy hiểm, phản ứng nhanh nhẹn vượt quá tưởng tượng của người khác.
Tô Hạo chỉ chỉ quyển trục nhiệm vụ mới trên tay Phong Linh Tiên Tử, nói: "Sư tôn, đưa quyển trục cho ta nhìn một chút, kết cấu phía trên tựa hồ khác với quyển trục kia."
Phong Linh Tiên Tử tiện tay đưa quyển trục cho Tô Hạo, nói: "Chúng ta đi thôi! Trước đến Tề Lâu Phong."
Tô Hạo cùng Phong Linh Tiên Tử tới hơi sớm, khoảng cách đến kỳ hạn bàn giao còn khoảng chừng hai mươi mấy ngày, hai người cũng không vội chạy đến cương vị công tác, ý định chỉ là chạy qua bên kia điều tra tình huống, chuẩn bị sẵn sàng.
Ba nghìn dặm cũng không phải là xa, Tô Hạo cùng Phong Linh Tiên Tử rất nhanh chạy tới vị trí đánh dấu trên quyển trục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận