Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 631: Vịnh Tinh Không (1)

Sau trận đại chiến kia, không còn đỉnh cấp tiên môn Vân Trung Vọng Nguyệt Cốc nữa.
Nhưng quỷ dị chính là, 18 đỉnh cấp tiên môn công phá xong Vọng Nguyệt Cốc, cũng không hề chiếm đóng, ăn ý mà rời đi.
Không có người nào muốn chiếm Vọng Nguyệt Cốc trở thành địa bàn của mình.
Nguyên nhân là vào ngày đó, tất cả tu sĩ Hợp Thể vây công Vọng Nguyệt Cốc đều biến mất không thấy.
Tục truyền bọn họ bị một tên mặc giáp thuỷ tinh giết chết, tất cả đều phơi thây ở Vọng Nguyệt Cốc, rất nhiều người đều nói tin này chuẩn xác, tựa như bọn họ tận mắt nhìn thấy.
Nhưng người tin thật cũng chẳng có mấy ai, tất cả mọi người cũng không phải tên ngốc, tu sĩ Hợp Thể vây công Vọng Nguyệt Cốc hơn 40 người, đem hơn 40 tu sĩ Hợp Thể giết chết, điều này sao có thể chứ?
Tất nhiên là do bọn họ lấy được bảo bối tốt, sau đó chém giết lẫn nhau, hay là bỏ trốn mất dạng.
Về phần bị đạo tặc thuỷ tinh giết chết, chuyện này chỉ là chuyện cười, chỉ có kẻ ngốc mới tin.
Có đôi khi đời chính là như thế, đem chân tướng bày ra trước mặt, bọn họ cũng không thèm tin, còn chửi người ta ngu ngốc, sau đó tìm đại một lý do biến thành chân tướng, có lẽ, đây chính là nguyên nhân của các truyền thuyết đi.
Tất cả mọi người đều tin tưởng tin tức của mình mới là 'chuẩn xác', một khi không giống, liền chửi tin tức của người khác là quê mùa, xạo!
Bất quá, sẽ luôn có vài người tỉnh táo, từ những con đường riêng biệt mà biết được sự thật.
Mà loại tin tức này, đều được đối chứng qua nhiều lượt, là sự thật đã được kiểm chứng, không thêm vào nhân tố tình cảm.
Trong một toà cung điện ở Linh Sơn Văn Châu, sắc mặt Lâm Mị ngưng trọng nói: "Tiên Chủ, tin tức nhận được, Tả Đường Chủ - Ác Hoan xúi giục mười tám đỉnh cấp tiên môn vây công Vân Trung Vọng Nguyệt Cốc, thời điểm bọn họ xuất kích được hơn tiếng, đột nhiên xuất hiện 'đạo tặc thuỷ tinh', hướng 54 tu sĩ Hợp Thể giết chết.
Từng tu sĩ Hợp Thể đối đầu đều chống không nổi một hiệp, trong vòng một chiêu bị đạo tặc thuỷ tinh chém rụng đầu, thân tử đạo tiêu. Lại có một vụ nổ khó hiểu, đem toàn bộ tu sĩ Hợp Thể đánh cho trọng thương, sau đó bị 'đạo tặc thuỷ tinh' gặt đầu từng người một.
Tả đường chủ Ác Hoan, xác nhận cũng đã chết."
Tiên Chủ trừng to mắt, khó tin nói ra: "Tin chuẩn không?"
Lâm Mị gật đầu nói: "Đây là tin tức do các đệ tử tận mắt nhìn thấy, không phải giả!"
Suy nghĩ một hồi, lại không biết tên đạo tặc thuỷ tinh này chui ra từ đâu, vậy mà có thể đem tu sĩ Hợp Thể giết như chặt thịt gà, tiện tay giết chết, sau đó mới hỏi chuyện quan trọng nhất: "Vậy thi tể tu sĩ Hợp Thể đâu rồi?"
Lâm Mị lắc đầu nói: "Tin chuẩn, đều bị đạo tặc thuỷ tinh mang đi!"
"Bành!"
Tiên Chủ đột nhiên đập vỡ bàn.
Ở rất nhiều tiên môn khác cũng phát sinh tình cảnh như vậy, bọn họ bị tin tức thật sự đả kích.
Phản ứng đầu tiên của bọn họ đều là: "Hợp Thể Chi Thượng!"
Không biết vì sao, bọn họ cùng có một loại cảm giác: "Sóng gió nổi lên rồi!"
Bố cục tu tiên giới, có lẽ sau khi phát sinh chuyện này, liền lặng yên rẽ sang một hướng khác, phải qua thêm hàng trăm ngàn năm, thời điểm xa hơn, mới có thể biết được, thời đại này thay đổi nghiêng trời lệch đất thế nào.
Thời điểm toàn bộ tu tiên giới chìm trong lo sợ, suy đoán tên đạo tặc thuỷ tinh này là ai, thì Tô Hạo mang theo mọi người vượt qua Nghiễm Minh Hải, bay về Linh Sơn Văn Châu.
Hơn một tháng sau, cuối cùng Tô Hạo cũng có chỗ đặt chân, là một hải cảng vùng duyên hải.
Vùng hải cảng này vô cùng rộng lớn, một dãy núi kéo dài ra bờ biển sau đó quay ngược trở lại, giống như móng vuốt đại bàng bắt được một góc biển xanh.
Mặc cho bên ngoài biển động thế nào, thì chỗ này đều phong cảnh êm dịu.
Cát vàng sóng trắng, trên trời toàn một màu xanh, hải âu bay lượn, chim biển tranh tiếng, bầy cá vui chơi thoả thích, cá heo cá voi thay nhau nổi lên.
Một nơi tuyệt hảo như vậy, Tô Hạo vừa nhìn thấy, liền quyết định ở tạm nơi đây.
Tô Hạo đứng trên đỉnh núi cao nhất, giống như là làm biển báo cho mọi người biết, lại như lầm bầm nói: "Thăm dò vũ trụ rộng lớn, tìm kiếm điều huyền bí của sinh mệnh, nơi đây, liền gọi là, Vịnh Tinh Không đi!"
Tên chỗ này, cứ như vậy được quyết định xuống.
Không biết từ lúc nào, mọi người ở chỗ này đều lấy Tô Hạo làm chủ, dù là sư tổ Phong Hoa, cũng giống như thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận