Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 1076: Có Thể Có Vấn Đề Gì

Hạm trưởng không được như ý nguyện gặp được Tô Hạo, chỉ thấy Phong Thành.
Phong Thành chỉ vào đống Khối Năng Lượng kia, thản nhiên nói: "Ngươi xem chừng này Khối Năng Lượng đã đủ sài chưa? Nếu không đủ, ta lại chạy vài chuyến."
Hạm trưởng hung hăng nuốt nước miếng, khó tin nói: "Đây đều do ngươi chạy tới Bát Thú Tộc cướp về sao?"
Phong Thành nhếch mày: "Ta phải dùng từ cướp sao? Đây là cầm, đồ vật của mấy con bạch tuộc kia, còn chưa xứng để ta cướp."
Hạm trưởng hít một hơi lãnh khí, đối với năng lực mà Phong Thành nắm giữ càng khắc sâu một bậc.
Hắn đột nhiên mở to mắt mà nhìn: "Nghe nói gần đây Bát Thú Tộc rất táo bạo, hướng Lam Quang phái ra hơn mười mấy hạm đội cỡ lớn, nguyên nhân là do mấy viên Thực Tinh bị phá hủy, sẽ không phải... Chính là ngươi đem Thực Tinh của Bát Thú Tộc phá hủy đi?"
Phong Thành nói: "Hẳn là vậy! Thời điểm ta lấy xong Khối Năng Lượng, quả thật tiện tay ném xuống mấy khối 'Tiểu Lập Phương'."
Hạm trưởng không còn lời nào để nói, cuối cùng dựng thẳng ngón tay cái lên: "Cổ Phong Thành tiên sinh.... Trâu..."
Sau đó hạm trưởng đem tình huống trước mắt của nhân loại, hỏi thăm ý kiến của Phong Thành.
Bởi vì dưới hắn xem ra, lực lượng mà Phong Thành sở hữu, đã vượt quá phạm vi nhận thức của hắn, có lẽ chỉ cần Phong Thành, liền đảm bảo Lam Quang bình ổn, báo cho Tô Hạo hay là Phong Thành, cũng không mấy khác biệt.
Sau khi Phong Thành nghe xong cười nói:" Đem tâm đặt lại trong bụng! Mấy loại chiến hạm này, đến bao nhiều, đều thành sắt vụn bấy nhiêu.
Hơn nữa nghe đại lão nói, bọn họ đã nghiên cứu ra phương pháp xử lý 'Diệt Tinh Pháo' của Bát Thú Tộc, cho dù Diệt Tinh Pháo có bắn ra, cũng không đặt được mục đích.
Được rồi, chờ mấy con bạch tuộc kia đến, lại nói cho chúng ta biết là được."
Nghe Phong Thành nói vậy, hạm trưởng đột nhiên tràn đầy tự tin!
Thời điểm hắn quay lại, tinh thần trở nên khác biệt, dường như tìm lại khí thế chiến đấu chỉ huy năm đó trên Diêu Tinh Hào.
Thời điểm nhân loại điên cuồng chuẩn bị, thời gian lặng lẽ trôi qua.
Đảo mắt đã trôi qua ba năm.
Hạm đội đầu tiên của Bát Thú Tộc xuất hiện bên ngoài hệ hành tinh Lam Quang, 125 chiếc chiến hạm chiến đấu, xếp thành hàng chậm rãi hướng Lam Quang tiến đến.
Đây chỉ là nhóm đầu tiên, có thể coi như là tiền trạm, còn nhóm thứ hai nhóm thứ ba.... Sẽ liên tiếp chạy đến.
Hạm đội Bát Thú Tộc xuất hiện, Phong Thành liền nhận được tin tức, sau đó hắn gửi tin nhắn lên nhóm: "Duy lão đại, Á Sơn lão đại, hạm đội đầu tiên của Bát Thú Tộc đã đến bên ngoài Lam Quang."
Tô Hạo chỉ trả lời một câu: "Đã biết!"
Sau đó liền không lên tiếng.
Á Sơn nói: "Phong Thành, ngươi trước lo chuyện này, ta hiện tại còn vướng tay thí nghiệm, tạm thời không ra được . Nếu thật sự không giải quyết được thì gọi ta."
Phong Thành nói: "Tốt, Á Sơn lão đại."
Chiến hạm Bát Thú Tộc xuất hiện, nhân loại mang theo tâm tình bất định.
Bên phía Hạ Khánh Quân ai nấy đều có sắc mặt trắng bệch, thấp thỏm lo âu không thôi, mà biểu hiện của ba người Tô Hạo, chỉ như là việc nhỏ như muỗi, có thể nói là hai thái cực khác biệt.
Phong Thành cùng hạm trưởng đi tới bộ chỉ huy tối cao của nhân loại.
Nghe xong tình huống, Phong Thành nói: "Nếu như đã chuẩn bị xong, vậy cứ dựa theo kế hoạch mà làm việc, để chúng tới gần, sau đó trực tiếp dùng 'Sóng bộc phát năng lượng' công kích là xong, các ngươi còn lo lắng gì?"
Lời tuy nói thế, nhưng trước khi chính thức đạt được thắng lợi, đối mặt với Bát Thú Tộc, trong lòng bọn họ vẫn còn rất lo lắng,.
Tựu giống với con chuột nhỏ đứng trước mèo dữ hung mãnh, dù cho có người đưa cho con chuột khẩu súng phóng lửa, nói cho nó biết, không cần sợ mèo, khẩu sung trên tay ngươi có thể tiêu diệt nó.
Vậy chuột nhỏ lúc đấy sẽ có tâm tình gì?
Trước khi đánh hạ mèo hung mãnh, nó còn rất lo lắng bất an đấy.
Sau khi Phong Thành nói xong, đám cao tầng mất đi thanh âm, trầm mặc không nói.
Bọn họ biết tâm tình mình có vấn đề, nhưng mà biết là một chuyện, thoát được hay không là chuyện khác.
Thứ bọn hắn cần, chính là một lời đảm bảo từ miệng Hứa Thế Cường có thể đánh bại Bát Thú Tộc, tuy rằng ngoài trừ tác dụng an ủi tâm lý ra, thì chẳng có gì thực tế cả.
Hạ Khánh Quân trầm giọng nói: "Cổ Phong Thành tiên sinh, xin hỏi các ngươi thật sự có biện pháp đối phó với 'Diệt Tinh Pháo' sao?"
Đối với Hạ Khánh Quân mà nói, điểm duy nhất không xác định, chính là Diệt Tinh Pháo viễn trình, chỉ cần không để Diệt Tinh Pháo triển khai, hắn liền có lòng tin đánh thắng trận này.
Phong Thành: "Đương nhiên, Diệt Tinh Pháo đánh không tới nổi."
Hạ Khánh Quân thở phào một hơi nhẹ nhõm: "Vậy là tốt rồi!"
Sau đó trầm giọng nói: "Không cần có quá nhiều băn khoăn, dựa theo kế hoạch mà làm việc đi? Tuỳ cơ ứng biến, làm tốt tính toán mô phỏng cùng bố trí, một hơi đem hạm đội Bát Thú Tộc xử gọn, không để cho chúng có thời gian truyền tin."
Hắn dẫn đầu đứng lên, đặt năm ngón tay lên bàn: "Để cho chúng ta, đánh một trận tuyệt đẹp đi!"
Đám cao cấp đứng lên vỗ tay.
Sau đó, cuộc chiến giữa nhân loại cùng Bát Thú Tộc, thuận lợi hơn mọi người tưởng tượng.
Sau khi hạm đội Bát Thú Tộc lấy tư thái oai vệ tiếng thẳng tới Lam Quang, đến điểm được bố trí sẵn, nhân loại liền dùng 'Sóng bộc phá năng lượng' bố trí sẵn, nhao nhao khởi động, nhắm vào từng mục tiêu.
Sau đó hạm đội đầu tiên của Bát Thú Tộc , bao gồm cả Mẫu Hạm ở bên trong, đến một tiếng hét cũng không có, tất cả đểu nổ tung trong vũ trụ.
Tình cảnh dùng 125 chiếc chiến hạm bắn phá Lam Quang như bắn trái cam cũng không diễn ra, thay vào đó là một vụ nổ ở trong vũ trụ.
Cảnh tượng thắng lợi mà Bát Thú Tộc dự đoán, cũng đã xảy ra, nhưng ở ngược bên!
Đám binh sĩ nhân loại nhìn thấy tình cảnh trước mắt, điên cuồng nắm chặt tay ngửa đầu hét lên, phát tiết áp lực trong người mình.
Thậm chí có người ôm nhau mà khóc, khóc không thành tiếng.
Đây đối với nhân loại mà nói, là một thắng lợi vĩ đại.
Phong Thành hơi có vẻ nhàm chán vẫy tay: "Ta nói cứ yên tâm mà làm, có thể có vấn đề gì chứ?"
Lời này của hắn không ai đám đáp.
Trải qua sự kiện này, địa vị ba người Tô Hạo, trong lúc vô hình trở nên to lớn cao ngạo.
Dường như trên người bọn họ toả ra một loại tia sáng chói mắt, loại này chính là hào quang 'hy vọng nhân loại' !
Mà sâu trong nội tâm đám người Hạ Khánh Quân, dấy lên một hồi tự tin về tương lai nhân loại, bọn hắn bắt đầu thay đổi suy nghĩ, bắt đầu tin tưởng vào việc nhân loại có thể đánh bại Bát Thú Tộc.
Sau đó bọn hắn lần nữa đổi lại kế hoạch, trở nên càng cấp tiến.
Không bao lâu, hạm đội thứ hai của Bát Thú Tộc thông qua Động Cơ Dọc, tới gần Tinh Hệ Lam Quang, xuất hiện ở một vị trí khác.
Chúng nó chậm rãi hướng Lam Quang tiến lên, cũng thử liên hệ với hạm đội đầu tiên, nhưng không có tin tức phản hồi.
Không hiểu rõ tình hình, đủ loại suy đoán xuất hiện, vị chỉ huy hạm đội này cũng rất cẩn thận, gom góp từng tin tức về nhân loại, cũng không tham công liều lĩnh, mà ưu tiên gửi tin tức hành động về bộ tổng chỉ huy, chờ đợi mệnh lệnh.
Nó vốn còn bộ chỉ huy sẽ ra mệnh lệnh, ở tại chỗ chờ đợi hạm đội khác tới, thống nhất hành động đấy, nhưng lại không ngờ tới bộ chỉ huy lại cho nó mệnh lệnh tiến lên điều tra?
Nếu nó nguyện ý mạo hiểm, đã sớm đi điều tra, hà tất còn đứng lại đây đợi lệnh?
Chính là vì nhóm đầu tiên toàn bộ mất liên lạc, không chút tin tức, nó sợ nguy hiểm, mới hướng bộ chỉ huy báo cáo tình huống, tính toán chờ đợi hạm đội thứ ba đến xong, cùng chung hành động đấy!
Không nghĩ tới bộ chỉ huy lại bắt nó mạo hiểm đi điều tra...
Nó âm thầm suy tư: Có phải bản thân trong lúc vô tình, đắc tội 'Cầu Trưởng' nào đó trong bộ chỉ huy không?
Nhưng quân lệnh đã đưa xuống, nó chỉ có thể đi chấp hành.
Nó hết sức cẩn thận, phái ra mười chiến hạm đi điều tra, mà Mẫu Hạm cùng đại đa số chiến hạm đều bất động tại chỗ.
Hết sức từ tốn!
Thời gian từng phút từng giây trôi qua, hơn mười ngày sau, vẫn không phát hiện ra điều gì, dường như nhân loại không phát hiện chúng nó đã đến.
Nó còn muốn tiếp tục chờ đợi, nhưng bộ chỉ huy đã đưa ra mệnh lệnh, yêu cầu nó mau chóng xác minh tình huống tinh vực Lam Quang. Nó không cách nào nói không, chỉ có thể vung tay lên, hạ lệnh hạm đội phân tán, hướng Lam Quang xuất phát.
Lại qua một tháng, rất bất ngờ, toàn bộ chiến hạm của hạm đội, tất cả đều hoá thành ánh lửa trong vũ trụ, không có ngoại lệ.
Quan chỉ huy của hạm đội này trước khi tử vong, tự hỏi một vấn đề: "Ta đã đắc tội với ai! Rốt cuộc là người nào?"
Hạm đội thứ hai, toàn đội bị diệt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận