Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 964: Quay Đầu Lại

Tình cảnh của Tô Hạo hiện tại, có thể nói là vô cùng không ổn.
Đầu tiên là hắn tích lũy không được nhiều năng lượng, hơn phân nửa đều đã tiêu tán, chỉ còn lại năng lượng trên bả vai cùng đầu, đủ để duy trì sinh tồn.
Có một phần là Huyết Khí, Linh Lực nhiều nhất, ít nhất là Nguyên.
Nhưng Linh Lực thì cần để duy trì 'Thức Thai' vận hành, không phải vạn bất đắc dĩ, Tô Hạo chắc chắn sẽ không điều động.
Nói cách khác, năng lượng có thể để hắn sử dụng cũng không nhiều lắm.
Tiếp theo, Định Vị Thạch hắn lưu lại ở trong vũ trụ cũng không còn nhiều, phạm vi hoạt động tiếp theo, thu nhỏ đi rất nhiều, hành trình đi tìm vật chất có thể cảm ứng 'Hệ thống vận rủi', rất có thể kết thúc.
Không chỉ như thế, trên người hắn hiện tại cũng không có tế bào cùng cơ quản, tất cả đều tan vỡ, chỉ còn đầu lâu duy trì tư duy suy nghĩ.
Với tư cách là [Mệnh Tử] có sinh mệnh lực cường đại, nhưng hắn vẫn cảm giác được, dù cho dùng năng lực chữa trị của [Mệnh Tử] khôi phục lại thân thể, cũng sẽ hao tổn rất nhiều tế bào sinh mệnh của [Mệnh Tử], giống với khi sử dụng tuyệt kỹ 'Suy yếu' của Mệnh Tử.
Nói cách khác, tuổi thọ của hắn, khả năng cao không còn được năm nghìn năm.
Hắn dự tính, sau khi khôi phục lại thân thể, coi như một lần nữa tu luyện đến [Hoá Thần Cảnh], đoán chừng tuổi thọ cũng chỉ được 500 năm.
Bất quá, vấn đề mà Tô Hạo quan tâm cũng không phải là tuổi thọ, mà là hắn không cách nào tiếp tục thăm dò vũ trụ được nữa rồi.
Để cho hắn tiếc nuối nhất chính là, việc hắn muốn làm, còn không làm xong.
Cuối cùng, phi thuyền của hắn cũng không còn, cũng theo đó biến mất, còn có nhiều dụng cụ tinh vi để nghiên cứu. Đây không phải chỉ mất đi chỗ ở, mà còn mất đi nơi để nghiên cứu, không có biện pháp tiếp tục.
Rất nhiều dụng cụ cấp cao, cũng chỉ dưới sự trợ giúp mới chế tạo ra.
Nói ví dụ như 'Virus Tinh Cầu'....
"Cũng may, tất cả tin tức tương quan , đều được lưu trữ trong quả cầu không gian. Nhìn xuống, chuyển sinh kiếp này, đặt được thu hoạch cực lớn, coi như đi một chuyến không tệ."
Tô Hạo ngừng lại suy nghĩ lộn xộn, sau đó tiến vào trong quả cầu không gian, xem xét tình hình ý thức của Á Sơn cùng Phong Thành.
Ý thức của hai người, lúc này dừng lại ở trong tù giam, bất động, quả nhiên đến nỗi không thể chết tiếp.
Tô Hạo đoán chừng hai người này còn không biết mình chết thế nào, quả thảm thiết.
Về phần những người khác, Tô Hạo cũng không đem ý thức của bọn họ lưu trữ trong quả cầu không gian, trước mắt có Á Sơn cùng Phong Thành đã đủ rồi.
Có lẽ tương lai xa xôi, Ý Thức của hắn, thành công thoát khỏi ỷ lại của quả cầu không gian, không có người có thể uy hiếp đến sự hiện hữu của hắn, lúc đó hắn mới có thể cân nhắc đến buông ra hạn chế của quả cầu không gian.
Thậm chí dùng quả cầu không gian chế tạo thế giới siêu phàm thứ hai, cũng chưa hẳn không thể.
Bất quá tới bây giờ, hắn vẫn thiếu đi cảm giác an toàn.
Tô Hạo từ trong quả cầu không gian rời khỏi, nhìn một mảnh hư không trước mặt, không thể không đối mặt với một vấn đề: Kế tiếp, phải làm thế nào?
"Không có lựa chọn, chỉ có thể tìm một Tinh Cầu tạm thời cư trú. Bất quá, còn phải đợi quá trình hạt chảy trong vũ trụ kết thúc, ở xung quanh quan sát một phen, lại quyết định đi chỗ nào! Có lẽ sẽ có phát hiện mới."
Tô Hạo vẫn có thói quen quét dọn chiến trường.
Nếu ở dĩ vãng, hắn chỉ cần toả ra 'Thần Niệm, có thể nắm giữ tình huống xung quanh, tiếu sái rời đi.
Chỉ là lúc này mất đi phù văn hạch tâm tăng trưởng, biên độ quan sát của Thần Niệm thu nhỏ đi rất nhiều, chỉ được phạm vi mười vạn mét.
Hơn nữa bên ngoài hạt vẫn còn đang chảy, khiến cho từ trường trở nên hỗn loạn, 'Thần Niệm' cũng không cách nào quan sát tình huống xung quanh.
Điều này khiến hắn vô cùng khó chịu.
Tô Hạo đợi một chút, một lần đợi chính là hai ngày, nhưng dòng chảy của hạt vẫn không có xu thế suy yếu, ngược lại còn dần dần mạnh lên.
Hơn nữa căn cứ suy đoán của hắn, lấy trạng thái trước mắt, liền không cách nào thoát khỏi phạm vi ảnh hưởng của dòng chảy hạt.
Nếu ảnh hưởng đến chỗ của hắn đang đứng, sẽ vô cùng nguy hiểm, căn bản không kịp chạy.
Tô Hạo: "Quá ác đi...."
Lại đợi thêm một ngày, Tô Hạo thầm nói: "Được rồi, không chờ được nữa, Truyền Tống đi thôi!"
Trước khi đi, hắn có thói quen nhìn lại tình huống xung quanh, đây là thói quen trước kia của hắn, mỗi lần trước khi rời đi, đều vô thức phải làm vậy.
"Ngoài trừ một phiến hư không, còn có cái gì? Cái gì cũng không còn... Không đúng, còn có đầu của ta..."
Hắn rất muốn kể một câu truyện cười cho vui vẻ, nhưng mà nói ra, phát hiện thật sự vô cảm, không tài nào cười nổi.
"Rời đi thôi... Ồ? Đó là cái gì?"
Tô Hạo thoáng chớp mắt, đột nhiên nhìn thấy phía xa có một loại vật chất vô cùng nhỏ bé, nếu không phải được chiếu sáng từ tia hạt, khi tia hạt va chạm vào nó liền bị chuyển đi chỗ khác, làm cho hắn nheo mắt lại, nhận ra một tia dị thường, cũng khiến hắn phát hiện sự hiện hữu của nó,.
Tô Hạo quay đầu, mở to mắt nhìn, điều chỉnh tiêu cự, cẩn thận quan sát.
"Tuy rằng nhìn không rõ lắm, nhưng quả thật có đồ vật! Đã có đồ vật, vì sao có thể ngưng tụ ở chỗ này, mà không bị tia hạt làm tan chảy? Chẳng lẽ là vật chất ảo ảnh?"
Nếu Thần Niệm của Tô Hạo có thể sử dụng, cũng không cần phiền toái như vậy, dùng Thần Niệm quét qua, liền có thể như nhìn tận mắt.
"Chờ một chút! Nhìn kỹ rồi hẵng đi."
Vì vậy, Tô Hạo liền dừng lại ở bên trong 'Không Gian Cấp Hai', mở to mắt quan sát tình huống ở phía xa.
Thậm chí còn dùng Kim Cương Giáp tạo thành một cái kính viễn vọng, quan sát vật chất mờ mờ nơi xa.
"Loại vật chất nhỏ này có rất nhiều, ở khắp nơi đều có, nguyên bản chỉ là thứ nhỏ, nhưng theo thời gian chuyển dời, liền có xu thế tập trung lại, tuy rằng biên độ tăng trưởng rất nhỏ, nhưng đúng là đang tăng trưởng, sau khi đạt tới trình độ nhất định, liền bị hạt mang đi.
Mà những con cá lọt lưới, chúng nó đều đang tập trung về phía mình... Tại sao lại như thế?"
Tô Hạo hào hứng không thôi, như là tìm được món đồ chơi mới, giờ phút này cũng trở nên sinh động, đại não chuyển động, phân tích đủ loại.
Bởi trước đó có chút tao ngộ khiến đại não trầm xuống, nhưng giờ phút này lại trở nên sinh động, rất nhanh chuyển động, phân tích đủ loại.
Rất nhanh, Tô Hạo có suy đoán:
Đầu tiên, sở dĩ các hạt mờ tăng trưởng, là bởi vì loại vật chất này có rất nhiều, lực hút lẫn nhau tương đối mạnh, ở trong hạt, lần nữa tập hợp lại.
Thứ hai, những hạt này không bị hạt chảy mang đi, là bởi vì thể tích của chúng rất nhỏ, khối lượng lại lớn, lực chảy của tia hạt đánh vào tương đối nhỏ, không cách nào thay đổi 'trạng thái vận động' cũng chính là quán tính, giống như không bị ảnh hưởng.
Mà sau khi tập hợp lại với nhau, biến lớn, liền bị dòng chảy của hạt mang đi, là vì thể tích thay đổi, càng nhiều diện tích bị trùng kích, trạng thái vận động cải biến nhanh hơn, thế cho nên ta thấy 'Trạng thái vận động' thay đổi, cho rằng bị dòng chảy của hạt mang đi;
Thứ ba, những vật chất này sở dĩ mờ, là ngược hướng di chuyển với ta, bản chất cũng những thứ này, chính là vật chất trên phi thuyền, bởi vì vụ nổ của phi thuyền mà tạo thành.
Như vậy, vấn đề xuất hiện: "Trên phi thuyền có thứ này sao?"
Tô Hạo dám vỗ ngực cam đoan: Lúc trước ở trên phi truyền, trăm phần trăm không có loại vật chất mờ này.
Nói cách khác....
Ánh mắt Tô Hạo loé lên tia sáng, khoé miệng nhếch lên, lộ ra vẻ hưng phấn: "Loại vật chất chưa thấy này, là ở sau vụ nổ của phi thuyền mới hình thành, sau đó dưới ảnh hưởng lực hút lẫn nhau, liền tụ lại một chỗ, không cẩn thận bi ta phát hiện!"
Như vậy, loại vật này là 'Nguyên' sao?
Tô Hạo xác nhận không phải.
Như vậy, chúng nó là cái gì?
Sao lại có thể hình thành?
Tô Hạo cảm giác đầu óc của mình có chút quá tải, thân thể không trọn vẹn, khiến cho máu chảy lên đại não không đủ...
Không sao, không phải có chút huyết khí sao? Tất cả đều chuyển thành máu, sau đó cung cấp máu cho đại não suy nghĩ!
Để cho đại não cô độc này, triển khai nhiệt lực cuối cùng của mình.
Nếu có thể lấy được đáp án, cho dù đại não bị cháy hỏng, cũng sẽ không hối tiếc!
Cháy lên đi! Đại não!
Nghĩ đi nghĩ lại, Tô Hạo im lặng nói:" Có lẽ, ta đã biết rõ đáp án!"
Chúng lý tầm tha thiên bách độ, mạch nhiên hồi thủ, na nhân khước tại. Nghĩa là, tìm người giữa đám đông trăm ngàn lần, Bỗng nhiên quay đầu lại, Người ở ngay đó.
Tô Hạo không thích quay đầu lại, nhưng lúc này, hắn biết rõ, hắn phải nên thường xuyên quay đầu.
"Thứ ta muốn tìm, rút cuộc cũng tìm được ngươi rồi... Ha ha ha!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận