Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 878: Bản Tính Bị Bại Lộ

Hoà Pháp Sư khẽ cười nói: "Kỳ Thủ à! Ta coi như hiểu ý của ngươi, nhưng thế giới này chưa từng thiếu thứ gì là không thể vận hành được, bất luận kẻ nào chết đi, cũng không thể thay đổi thế giới.
Hoàng tộc cũng vậy, lúc trước nhìn bọn họ quan trọng, cảm thấy xã hội không thể thiếu, nhưng chuyện bây giờ đã phát sinh, quay đầu nhìn lại, cũng chỉ như vậy.
Ngoài trừ những người bị tổn hại lợi ích nổi trận lôi đình, thì thứ mà người dân quan tâm nhất chính là ăn, ở, mặc, đi,... Sống chết của Hoàng tộc, không liên quan đến bọn họ.
Ngươi hiểu ý của ta chứ?"
Kỳ Thủ trầm ngâm một hồi, thành thành thật thật trả lời: "Không rõ!"
Hoà Pháp Sư bất đắc dĩ nói: "Ý của ta là, cho dù hiệp hội Nguyên Pháp Sư chúng ta, cũng có lúc không quan trọng như trong tưởng tượng của chúng ta, bản chất tương tự với Hoàng tộc, tuỳ thời cũng có thể bị người ta tiêu diệt, sau đó sẽ có một tổ chức khác đứng lên tiếp tục công việc mà chúng ta để lại.
Sau khi hiệp hội Nguyên Pháp Sư bị tiêu diệt, thế giới này vẫn vận hành như cũ, mọi người vẫn sống theo cách ban đầu, trước sau không có gì khác biệt.
Càng không phải nói đến tình tiết nhỏ lẻ, cho dù toàn bộ Nguyên Pháp Sư chết đi, tính cả ngươi, cả ta, thì thế giới vẫn vận hành như cũ. Chúng ta, không quan trọng như trong tưởng tượng."
Kỳ Thủ sững sờ nói: "Không thể nào... Ai có đủ khả năng tiêu diệt hiệp hội, tiêu diệt Nguyên Pháp Sư chứ? Không ai có thể làm được. Đến cả 18 Hoàng tộc cộng lại cũng như vậy."
Hoà Pháp Sư thở dài: "Lúc đầu ta cũng suy nghĩ như ngươi, cho rằng hiệp hội Nguyên Pháp Sư chính là điểm mất chốt cuối cùng của thế giới này, là tổ chức vĩnh hằng, mất đi thì thế giới sẽ bị hủy diệt, nhưng bây giờ nghĩ lại, chúng ta suy nghĩ còn quá đơn giản.
Trước khi Hoành tộc bị tiêu diệt, ai có thể nghĩ tới chuyện này, nhưng chỉ trong vài ngày ngắn ngủn. Hoàng tộc gần như tận diệt.
Thế giới này, phức tạp hơn tưởng tượng của chúng ta."
Hoà Pháp Sư tựa hồ vì Kỳ Thủ giải thích nghi hoặc, cũng tựa hồ đang thuyết phục bản thân: "Chúng ta tại sai phải nhúng tay? Mục đích mà 'Hoà' tồn tại là gì?"
Kỳ Thủ nói: "Thanh trừ tai họa trên toàn thế giới, vì nhân loại mở ra một mảnh thổ địa bình an."
Hoà Pháp Sư gật đầu nói: "Vì vậy, chúng ta chỉ cần làm tốt chuyện của mình, thanh trừ tai họa trên toàn thế giới là được rồi, về chuyện thế giới này do ai thống trị, liền không cần chúng ta đi quan tâm."
Kỳ Thủ muốn nói lại thôi, cuối cùng hỏi ra nghi ngờ cuối cùng trong lòng: "Thế nhưng mà.... Chúng ta có hiệp định với 18 đế quốc, 'Hoà' sẽ bảo vệ sự chính thống cho bọn họ..."
Hoà Pháp Sư tỏ ra không sao cả: "Kỳ Thủ à! Hoàng tộc đã chết sạch, giờ chúng ta chạy đi bảo vệ ai? Vì vậy, hiệp định ký với mười tám đế quốc đã mất đi chính thể, không còn hiệu quả! Rõ chưa?
Còn là câu nói kia, hiệp hội Nguyên Pháp Sư không phải là tổ chức quan trọng như trong tưởng tượng của mọi người, sẽ có ngày bị thay thế, cứ làm tốt việc của mình, như vậy mới có thể trường tồn theo thời gian!"
Gương mặt Kỳ Thù vò thành một nắm: "Hoà Pháp Sư, ta vẫn không hiểu."
Hoà Pháp Sư bất đắc dĩ nhắm mắt lại, cảm thán đầu của tên này đủ gỗ, giọng nói không khỏi đề cao lên vài phần, mang theo chút thất thố: "Kỳ Thủ! Lão tử đánh không lại thủ lĩnh Cổ Duy của Quang Diệu Hội! Cho dù tất cả Nguyên Pháp Sư của hiệp hội cùng lên, cũng không chịu nổi một cái búng tay của đối phương! Nói như vậy ngươi đã hiểu chưa? Hiểu chưa hả ! Không nên nói mình không hiểu? Bằng không ngươi cho rằng đối phương làm sao đem ta cùng mấy vị Hoàng Đế đang họp bắt đi hả?"
Kỳ Thủ sửng sốt: "A? Ặc... Đã hiểu!"
Trong lòng của hắn kinh hô: Không xong, tính tình táo bạo của Hoà Pháp Sư lại lộ ra!
Kế hoạch coi như tiến triển thuận lợi, bản thân Trí Bằng lúc này như đang nằm mơ.
Không đến mười năm, Quang Diệu Hội mà hắn thành lập, đã đem toàn bộ giới quý tộc tàn sát hầu như không còn, mà Quang Diệu Hội cũng thay thế vị trí Hoàng tộc, thống trị thế giới này.
Đây là một chuyện quỷ dị cỡ nào, dưới suy nghĩ của hắn, so với tai họa quỷ dị còn khó tin hơn.
Đương nhiên, hắn không quên, hết thảy đều nhờ hợp tác với Cổ Duy tiên sinh!
Nếu không như thế, Quang Diệu Hội của hắn xây dựng, đã bị hội trưởng Lạp Đạt bóp chết từ trong trứng nước rồi.
Đây chính là điều khiến cho Trí Bằng sợ hãi thán phục: "Cổ Duy, Cổ Á Sơn, Cổ Phong Thành, bọn hắn thật sự lợi hại! Quý tộc đỉnh cấp của thế giới này, nói diệt là diệt!"
Trí Bằng nhớ mang máng nguyên nhân mà Cổ Duy muốn diệt Vương tộc: "Vương tộc đối với ta mà nói, chỉ là đám ruồi muỗi bay lui bay tới, sẽ có ngày khiến ta không thoải mái."
Hôm nay nghĩ lại, trong lòng Trí Bằng phát lạnh.
Chỉ bởi vì làm hắn không thoải mái, liền đem toàn bộ Vương tộc trên thế giới này tiêu diệt, người như vậy... Quá tàn nhẫn! So với hắn, làm 'hào quang chiếu rọi đại địa' thì là cái đinh gì?
Quan trọng nhất là, về sau Quang Diệu Hội làm việc, có thể khiến Cổ Duy tiên sinh 'không thoải mái' ? Nếu thật làm cho Cổ Duy tiên sinh không thoải mái, người đứng mũi chịu sào chính là Trí Bằng hắn!
Ngao! Đây là một chuyện khiến người ta bi thương.
Trí Bằng nghĩ thông suốt chuyện này, không ngừng nhắc nhở bản thân, ngàn vạn lần đừng khiến Cổ Duy tiên sinh không thoải mái! Nếu không hậu quả liền khó lường!
Nghĩ tới nghĩ lui, hắn còn không biết là chuyện gì mới khiến Cổ Duy tiên sinh không thoải mái, vì vậy liền hỏi Cổ Á Sơn cùng Cổ Phong Thành tiên sinh.
Á Sơn nghe xong câu hỏi của Trí Bằng, cười ha ha nói: "Trí Bằng ngươi yên tâm, lớn gan mà làm! Chỉ dựa vào người, còn không đủ năng lực khiến Duy lão đại chướng mắt."
Trí Bằng ngạc nhiên, đáp án gì đây?
Á Sơn suy nghĩ một chút nói: "Ngươi đã hỏi, như vậy ta liền nói thêm một câu!"
Trí Bằng gật đầu nghiêng tai lắng nghe: "ừ ừ!"
Á Sơn nói: "Mệnh lệnh của Duy lão đại, bất kể là điều gì, đều dùng hết toàn lực hoàn thành, không nên hỏi nhiều, cũng không nên cân nhắc lợi hại, dù Duy lão đại đưa ra mệnh lệnh giải tán Quang Diệu Hội, dù là phá hủy thế giới này, ngươi đều phải làm.... Đã rõ chưa?
Trí Bằng: "Đã.... Đã rõ! Thế nhưng mà..."
Á Sơn lập tức đưa tay cản lại lời nói Trí Bằng: "Không nên hỏi vì sao!"
Trí Bằng: "Được rồi! Không hỏi!"
Á Sơn lộ ra nụ cười hài lòng, lại đưa ra một đề mục khảo sát: "Tốt, như vậy liền hỏi như một vấn đề: Nếu phía trước là dung nham nóng bỏng, nhảy xuống tuyệt đối biến thành tro, mà mệnh lệnh của Duy lão đại bắt ngươi nhảy xuống, ngươi sẽ làm thế nào?"
Trí Bằng trừng to mắt, lắp bắp nói: "Nhảy... nhảy xuống?"
Á Sơn vố vai Trí Bằng nói: "Giác ngộ của ngươi chưa đủ cao! Ngươi phải nói là 'Nhảy', không nên hỏi lại, cũng không nên do dự! Ta, Phong Thành, ngươi cùng Quang Diệu Hội, thậm chí là cả thế giới này, ý nghĩa tồn tại của nó, chính là vì phục vụ Duy lão đại! Ta nói như vậy, ngươi đã hiểu rõ chưa?"
Trí Bằng nghe xong lời này, trong lòng rung động không thôi.
Cáo biệt Á Sơn, hắn cũng không nghĩ thông ra điều gì, lại tìm đến Phong Thành xin ý kiến.
Phong Thành sờ cằm suy nghĩ: "Sự tình khiến Duy lão đại không thoải mái? Ta cũng không rõ lắm, bất quá Duy lão đại không thích phiền toái là thật, ngươi nếu có tâm, cứ đem chuyện ngài ấy phân phó làm là được rồi, những chuyện khác cứ thoải mái mà làm, dù sao Duy lão đại rất dễ nói chuyện."
Da đầu Trí Bằng run lên, gì mà dễ nói chuyện?
Phong Thành nghĩ tới lại bổ sung: "Cứ dựa theo bản tâm mà đi làm việc, không cần lo lắng quá mức. Nói như vậy, nếu không hợp mắt với Duy lão đại, hắn cũng lười nói nhiều, liền trực tiếp đem người ta chôn xuống đất, nếu chưa chôn, nói rõ ngươi còn khá hợp mắt đấy.
Cho nên nói, ngươi lúc này còn an toàn, nói rõ ngươi ở trong mắt Duy lão đại có ấn tượng không tệ, nên thích làm gì thì làm, không sao cả."
Trí Bằng nghe xong toàn thân run lên, Phong Thành nói như vậy, khiến hắn càng không yên tâm, ngược lại càng thêm lo lắng.
Nghe xong ý kiến của Á Sơn cùng Phong Thành, Trí Bằng càng thêm bối rối, đột nhiên cảm thấy ba gia hoả này, không có ai là người bình thường!
Cổ Á Sơn tiên sinh lúc cùng hắn nói chuyện, trong mắt đều ẩn chứa tín ngưỡng cuồng nhiệt không chút che giấu, giống như là tín đồ cuồng tà đạo, thiếu chút nữa kéo hắn gia nhập.
Hắn cũng tin vào lới nói của Cổ Á Sơn tiên sinh, nếu Cổ Duy tiên sinh bắt hắn nhảy xuống, hắn sẽ không chút do dự mà nhảy.
"Giống như 'Làm bằng hữu' với ta, thật khó tin nổi! Nhưng, ta có thể xác nhận, đây không phải sức mạnh Nguyên Lực!"
"Còn Cổ Phong Thành tiên sinh cũng vậy, mặc dù tín ngưỡng không quá cuồng nhiệt, nhưng ở phương diện mạng sống, tựa hồ đều hiến tặng cho Cổ Duy! Chuyện này... quá mức đáng sợ!"
"Không được, ta còn phải hỏi ý kiến của chính chủ mới được! Cổ Duy tiên sinh nhất định sẽ nói cho ta biết, ta nên làm thế nào."
Bạn cần đăng nhập để bình luận