Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 520: Trăm Năm Nữa (1)

"Đây là người nào?"
Trong một khoảnh khắc, trong đầu tất cả mọi người đều hỏi lên một câu hỏi!
Đến cả phương thức xuất hiện quỷ dị của Tô Hạo, đều tạm thời đè xuống...
Nụ cười của Nguyên Trạch dần dần biến mất, thu hồi lại mười hai thanh Linh Môn Kiếm của mình, nghi ngờ nói: "Đạo hữu Phượng Đan, có từng nghe qua người mặc áo giáp thủy tinh chưa?"
Trên thân Phương Đan đã sớm bật đầy hộ giáp, nghe vậy lắc đầu nói: "Chưa từng."
Nguyên Trạch hừ lạnh nói: "Cố làm ra vẻ huyền bí, là địch thì không phải bạn, làm phiền Phượng đạo hữu hộ pháp cho ta, chăm sóc một chút, ta sử dụng phong cấm."
Phượng Đan trả lời: "Được."
Thủ quyết Nguyên Trạch biến đổi, vung tay phải lên, một ánh sáng tử sắc chiếu vào hướng Tô Hạo.
'Hà quang khẩn thân tráo' !
Tốc đố tia sáng chiếu tới cực nhanh, thời điểm Tô Hạo phát hiện, đã chiếu lên người hắn, ở trên người hắn liền có một đạo ánh sáng tim nhàn nhạt bao quanh, tuy rằng không cách nào đột phá phòng ngự tuyệt đối, nhưng làm cho hắn không thể động....
Sau khi Nguyên Trạch thành công giam giữ Tô Hạo, liền lấy ra một món Pháp Khí phá giáp.
"Đây là thuật phong cấm? Có chút môn đạo."
Tô Hạo hơi quằn quại, phát hiện thuật pháp phong cấm này vô cùng vững chắc, các đốt ngón tay cũng bị chế trụ, khó có thể phát lực, để muốn tránh được, còn cần phá giải kết cấu trên thuật pháp này. Lại thấy có Pháp Khí đánh tới, cũng không vội vàng hoảng hốt, trực tiếp dùng 'dịch chuyển'.
Chỉ thấy thân ảnh Tô Hạo hơi mơ hồ đi, liền xuất hiện một bên khác, không nhìn mấy tu sĩ Nguyên Anh kia, hướng đỉnh ngọn núi Thiên Phong bay tới.
Số lượng địch nhân khá nhiều, ở đây dùng đao chặt từng người hiệu suất quá thấp, vì vậy Tô Hạo cần phải chế tác ra nhiều Pháp Khí mới mới được.
Pháp Khí phá giáp của Nguyên Trạch đánh hụt mục tiêu, làm hắn nhíu chặt mày nói: "Hắn làm sao có thể thoát được Khẩn Thân Tráo của ta?"'.
Dứt lời nhìn về phía sau lưng, có lẽ Phượng Đan có thể nhìn ra điều gì.
Làm cho hắn thất vọng chính là, Phượng Đan cũng lắc đầu nói: "Không biết."
Nguyên Trạch nói: "Người này cổ quái, ta và ngươi liên thủ cùng đối địch."
Phượng Đan: "Tốt."
Nguyên Trạch thấy Phượng Đan đồng ý, ánh mắt quét ngang một vòng, nhìn những tu sĩ Kim Đan sắc mặt ngưng trọng sau lưng, không dám tiến lên, liền cất cao giọng nói: "Chư vị đạo hữu, cùng đi theo hai người chúng ta đối địch."
Dứt lời, liền hướng Tô Hạo đuổi theo, Phượng Đan đi sau, chúng tu sĩ thấy vậy, cũng kiên trì theo sát phía sau.
Không phải nói tu sĩ Kim Đan bọn họ sợ chết, mà dưới chân núi vẫn còn bảy thi thể Kim Đan không đầu đấy.
Sau khi tu sĩ Trúc Cơ kia xuất hiện, nơi này lập tức lộ ra vẻ quỷ dị, cũng không biết, từ đâu lại xuất hiện thêm tên mặc áo giáp thủy tinh, vậy mà dưới công kích của tu sĩ Nguyên Anh, toàn thân trở ra. Nhìn bộ dạng kia của hắn, hẳn thực lực sẽ không thấp.
Nếu xúc động lao lên đầu tiên, nói không chừng liền xui xẻo.
Tô Hạo hoàn toàn không để ý mấy tu sĩ phía sau lưng, bọn người kia chỉ tới xem mà thôi, trên thực tế uy hiếp cũng không lớn, cũng có thể nói, ở đây chả ai là uy hiếp được hắn cả, sở dĩ ngăn công kích của tu sĩ Nguyên Anh, là vì đem lực chú ý của đối phương hấp dẫn lên người mình, khiến cho Phong Linh Tiên Tử được an toàn.
Hắn quả thực không sợ mấy tu sĩ này, nhưng Phong Linh Tiên Tử không được như thế. Nếu sư tôn của mình không cẩn thận chết đi, Tô Hạo cũng không biết chạy đâu đi tìm sư tôn mới rồi.
Tốc độ Tô Hạo rất nhanh, trong chớp mắt liền đi tới đỉnh núi, Kim Cương Giáp dưới chân bắt đầu khuếch tán, phạm vi 100 mét xung quanh liền bắt đầu tỏa ra ánh sáng chói mắt.
"Ra!"
Trong lĩnh vực Kim Cương Giáp xuất hiện bốn mươi tám thanh phi kiếm thủy tinh.
Cảnh tượng này khiến hai tên tu sĩ Nguyên Anh là Nguyên Trạch cùng Phượng Đan nhìn đến sửng sốt, quả thật quá thần kỳ. Một đám tu sĩ Kim Đan càng trừng to mắt, nhìn tình cảnh quỷ dị này.
Đây là thuật pháp gì? Sao quỷ dị như vậy.
Bất quá người ở đây đều là người tinh, địch nhân làm gì, cứ nghĩ biện pháp ngăn chặn lại là được, Nguyên Trạch quát to: "Chư vị đạo hữu, còn không mau lấy ra thủ đoạn của mình?"
Trong lúc nhất thời, hai mươi mấy tu sĩ xuất ra Pháp Khí của mình, đủ loại ánh sáng hiện lên, hướng Tô Hạo lao tới.
Tô Hạo biết muốn tạo Phi Kiếm cần có thời gian, vì thế sớm chuẩn bị sẵn sàng, cho mỗi thanh Phi Kiếm bảo hộ 'bình chướng không gian', bất luận công kích gì cũng không thể chạm vào thực thể của Phi Kiếm.
Mà đợi bốn mươi tám thanh Phi Kiếm thành hình, Tô Hạo liền đem toàn bộ tu tiên giả ở đây thăm hỏi, không để người nào phải buồn.
"Sưu sưu sưu !"
Bạn cần đăng nhập để bình luận