Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 630: Ngươi Không Biết Cha Ta Là Ai Sao ? (2)

Phong Linh Tiên Tử cùng Phong Thành bối rối không thôi, không biết vì sao Pháp Khí lại mất đi kiểm soát, có thể làm được điểm này, cũng chỉ có Phong Úy mà thôi!
Phong Hoa vừa thấy một tên áo giáp thuỷ tinh cao lớn xuất hiện, thiếu chút nữa ném Pháp Khí roi tới.
Tô Hạo nói:" Sư tôn, là ta, Phong Úy!"
"Phong Úy?"
"Sư huynh?"
Tô Hạo nhìn quanh một vòng, phát hiện nơi đây có một đống thi thể, vô số thi thể chất thành một đống, chỉ sợ chỗ này cũng hơn một trăm rồi!
Tô Hạo nói: "Sư tôn, xem ra thành quả các ngươi cũng không tệ nha!"
"Thật là Phong Úy sao?" Phong Linh Tiên Tử chậm rãi đi sát vào, ý niệm cảm giác được đây là khí tức của Tô Hạo, lại nhìn thấy Phong Ngọc Nhi đi theo sau lưng, lúc này mới yên lòng.
Phong Linh Tiên Tử tò mò nói: "Phong Úy, sao ngươi trở nên cao như vậy, hơn nữa một thân áo giáp thuỷ tinh này là sao? Thật xinh đẹp!"
Tô Hạo thuận miệng nói: "Cái này a, là Pháp Khí hộ thân ta mới luyện chế, dùng rất tốt!"
Phong Linh Tiên Tử lập tức nói: "Lúc nào thì luyện chế cho ta một bộ? Ta cũng muốn cao lớn như vậy!"
Vẻ mặt Phong Thành cũng rất khát vọng.
Tô Hạo nói: "Sau này hãy nói!"
Sau đó hắn quay đầu nhìn Phong Ngọc Nhi, nói: "Phong Ngọc Nhi, ngươi liền ở chỗ này đợi đi, chỗ sư thúc Phong Nhan cùng Vân Thanh Bình gặp phải phiền toái, để ta mang bọn họ tới đây đã."
Dứt lời, cũng không đợi mọi người phản ứng, thân ảnh Tô Hạo biến mất.
Phong Ngọc Nhi nhìn mặt đất tràn đầy thi thể, sợ hãi than nói: "Phong Linh sư thúc, các ngươi thật lợi hại, vậy mà giết nhiều địch nhân như vậy!"
Phong Linh Tiên Tử lúng túng cười trừ, đang nghĩ nên giải thích thế nào, liền có một gã tu sĩ Kim Đan vọt tới, sau đó nằm ngã trên mặt đất.
Phong Linh Tiên Tử cùng Phong Thành vô thức bắn ra Pháp Khí, một trước một sau đem địch nhân giết chết.
Phong Linh Tiên Tử khoát tay nói: "Như ngươi nhìn thấy, chuyện xảy ra chính là như vậy..."
Phong Ngọc Nhi: "...."
Một lát sau, Tô Hạo đem Vân Thanh Bình, Phong Nhan cùng Á Sơn rách rưới mang tới, sau đó nói: "Hôm nay đại trận hộ sơn đã gần bị phá, tiên môn lâm vào hỗn loạn, chúng ta nên rút lui khỏi nơi đây đi!"
Phong Linh Tiên Tử cũng không để ý tới điều này, mà ngạc nhiên nhìn Hắc Tinh Giáp của Á Sơn, nói: "Phong Úy, ngươi luyện chế Pháp Khí cho Nguyệt Ảnh khi nào vậy?"
Ngược lại Phong Ngọc Nhi thì hỏi: "Chúng ta đi chỗ nào đây?"
Tô Hạo tự động bỏ qua câu hỏi của sư tôn, nói: "Chỗ nào cũng được! Đi Linh Sơn Văn Châu đi, chỗ đó núi hoang vô chủ, là nơi thích hợp cho chúng ta."
Bao gồm cả Phong Hoa cùng Phong Nhan ở bên trong, tất cả mọi người đều tỏ vẻ sẽ theo Tô Hạo tới Linh Sơn Văn Châu.
Tô Hạo nói:" Các ngươi chờ ta một lát."
Nói xong loé lên biến mất, xuất hiện ở bên ngoài Dược Viên, Tô Hạo liền đem tất cả Linh Thảo truyền tống đến Linh Sơn Văn Châu, sau đó lại tới Đệ Tử Lục, vốn định đem toàn bộ công pháp ở Đệ Tử Lục chuyển đi, nhưng đến chỗ này, phát hiện Đệ Tử Lục đã bị chà đạp không còn hình dáng.
Tô Hạo chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu.
Lại truyền tống đến mấy nơi nữa nhưng hầu như không có thứ gì giá trị, ngoài trừ thuận tay làm thịch mấy tên tu sĩ, cũng không có thu hoạch gì quá lớn.
Tô Hạo thầm nói: "Sáu mạch chủ đến giờ này còn chưa hiện thân, vậy kim quang chạy trốn lúc trước chính là bọn họ, hẳn là muốn từ bỏ tiên môn để chạy trốn. Được rồi, về sau nếu gặp được bọn họ lại hỏi vấn đề về công pháp, hiện tại trước đi thu nhặt thi thể tu sĩ Hợp Thể, sau đó rời khỏi đây!"
Một đạo kim quang bay qua Nghiễm Minh Hải, rất nhanh biến mất ở cuối tầm mắt, tốc độ nhanh đến cực hạn.
Mà đạo kim quang này đúng là sáu người đứng đầu Vân Trung Vọng Nguyệt Cốc.
Sau khi phát động 'Lục Mạch Chi Trận', Linh Lực của sáu người dung hợp thành một thể, điều này làm cho đám người Vũ Phi Tiên bất an không thôi, nhưng lúc này vì để chạy trối chết, vẫn là cưỡng ép loại cảm giác bất an này xuống.
Một lát sau, Vũ Phi Tiên lên tiếng nói: "Vân sư tỷ, lúc này hẳn chúng ta đã an toàn rồi."
Vụ Dao cũng nói: "Không sai, hẳn không có người nào đuổi theo chúng ta nữa."
Nguyệt U liền nói: "Cũng may có sư tỷ chủ trương."
Vân Tiêu thở dài: "Đã như vậy, dừng lại ở đây thôi."
Vũ Phi Tiên đại hỉ.
Bất quá rất nhanh nàng phát hiện, tuy tốc độ bay chậm lại, nhưng 'Lục Mạch Chi Trận' vẫn gia tốc như cũ, một thân Linh Lực của nàng đang dần mất đi khống chế.
Nàng cau mày hỏi: "Vân sư tỷ, vì sao còn không dừng 'Lục Mạch Chi Trận'?"
Trầm mặc ba giây, Vân Tiêu chậm rãi nói ra: "Vọng Nguyệt Cốc đã không còn, ta cũng không muốn đi sư huynh đệ của mình, vì vậy.... Không bằng chúng ta hoà lại thành một thể đi!"
Năm người còn lại đột nhiên ý thức được điều gì, sắc mặt đại biến!
"Vân sư tỷ mau dừng tay! Ngươi muốn cái gì? Sư huynh đệ tương tàn sao?" Vẻ mặt Vũ Phi Tiên tràn đầy hoảng sợ, nhưng mà một thân Linh Lực của nàng đã bị mất đi khống chế, bị 'Lục Mạch Chi Trận' áp chế gắt gao.
Nguyệt U không tin được sư tỷ của mình lại làm như vậy, sắc mặt những người khác cũng khó coi đến cực điểm.
Vân Tiêu toàn lực vận chuyển 'Lục Mạch Chi Trận' không nói gì thêm.
Ngay tại thời điểm nàng sắp đem toàn bộ khống chế hết thảy.
Thì Trần Cốc không nói lời nào thay đổi ấn quyết, một cỗ chấn động không hiểu truyền ra, sau một khắc, Vân Tiêu mất đi quyền khống chế Linh Lực khổng lồ, giao vào trên tay Trần Cốc.
Vân Tiêu ngạc nhiên.
Thời điểm Vân Tiêu mờ mịt, Trần Cốc đột nhiên thấp giọng nở nụ cười: "Ha ha ha!"
Tất cả mọi người đều quay đầu nhìn về phía Trần Cốc, tên này vốn lười nhắc, độ tồn tại trong sáu người cực thấp.
Vân Tiêu cả kinh nói: "Trần Cốc, là ngươi... Sao có thể?"
Trần Cốc dụng giọng nói khàn khàn, nhỏ giọng nói: "Sao lại không có khả năng, các ngươi không nhớ sao? Người sáng tạo bộ công pháp Vân Trung Nguyệt Tiên Pháp này, chính là cha ta!"
Năm người Vân Tiêu nghe thấy vậy..
Bạn cần đăng nhập để bình luận