Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 775: To Gan Lớn Mật (1)

Trên thực tế, Tô Hạo cùng Cổ Lan cũng chưa gặp mặt nhau mấy lần, nhưng không biết vì sao, Tô Hạo nhận định Cổ Lan thuộc về loại người thấy tiền sáng mắt.
Toàn thân đều toả ra trạng thái 'Không có tiền liền thiếu đi động lực', 'Có tiền ngươi liền là đại gia'.
Loại đồ vật tiền tệ này, nói thật, Tô Hạo sớm đã không để ý đến nữa rồi.
Chỉ một hồi, Cổ Lan đã giúp Tô Hạo đổi xong: "Hai mươi miếng Nguyên Châu cấp cao, mỗi một viên có giá một vạn, tổng cộng là hai mươi vạn, hai mươi miếng Nguyên Châu cấp thấp, mỗi viên một trăm đồng, tổng cộng được hai nghìn. Vì vậy, có thể đổi được 202000 đồng. Hiệp hội thu đi 5% phí thủ tục, cũng chính là 10100 đồng, còn lại của ngươi là 191900 đồng.... Tử Dương, ngươi phát tài rồi!"
Tô Hạo cười nói: "Đưa ta 191000 đồng, còn lại 900 đồng là tiền bo của ngươi."
Cổ Lan kích động lên: "Thật... Thật không? Thật tốt quá! Như vậy, ta liền mua được phương pháp làm trắng da gia truyền của A Vọng rồi! Bất quá Tử Dương, ngươi muốn dùng phiếu thay tiền hay là tiền mặt? Dùng phiếu thay tiền ta có thể mở giùm ngươi, còn tiền mặt khả năng phải đợi vài ngày."
Tô Hạo ngạc nhiên hỏi: "Phiếu thay tiền là cái gì?"
Cổ Lan nói: "Hiệp hội Nguyên Pháp Sư cũng có thể coi là một ngân hàng, ngươi chỉ cần cầm lấy phiếu thay tiền, có thể đi tới Hiệp Hội Nguyên Pháp Sư ở các trị trấn đổi tiền mặt, vô cùng thuận tiện."
Tô Hạo nói: "Vậy đưa ta phiếu thay tiền đi!"
Hắn cũng không sợ quỵt nợ, dám lấy tiền hắn, hắn có rất nhiều cách để cầm về, hơn nữa còn lấy thêm tiền lời.
Nhận được một tấm phiếu đặc thù, Tô Hạo trực tiếp hỏi: "Hội trưởng Cổ Nhân đâu."
Trên thực tế hắn biết Cổ Nhân ở trên lầu, nhưng mà dù sao cũng phải lễ phép, nên chào hỏi một chút.
Cổ Lan ho khan một tiếng, nghiêm túc nói: "Ngươi hỏi hội trưởng Cổ Nhân đi! Ngươi chờ một chút, để ta hỏi giúp ngươi."
Xem ra nhờ có tiền boa, nàng vô cùng nhiệt tình.
Sau đó cầm một máy móc như điện thoại lên, 'đát đát đát' vài tiếng, liền quay số.
Không đầy một lát, Cổ Lan cúp điện thoại: "Hội trưởng Cổ Nhân đang ở văn phòng trên tầng 5, nàng bảo ngươi trực tiếp đi lên."
Tô Hạo nói một tiếng cảm ơn, thuận theo cầu thang đi lên tầng 5, gõ cửa bước vào.
Cổ Nhân vừa thấy Tô Hạo, không hiểu sao lại cười rộ lên: "Nhìn không ra trấn chúng ta lại có Nguyên Pháp Sư thiên tài không sợ trời không sợ đất, cũng chỉ mới thành Nguyên Pháp Sư được nửa năm, cũng dám to gan lớn mật chạy tới nhiệm quỷ dị. Ngươi, ta nên đánh giá ngươi thế nào đây?"
Tô Hạo cười nói: "Hội trưởng Cổ Nhân hiểu lầm rồi, ta rất nhát gan đấy, cũng sẽ không tự thân đi tìm chết, chỉ bất quá vận khí không tệ mà thôi!"
Cổ Nhân nói: "Vận khí của ngươi quả thật không tệ, đoán chừng đã đem hết vận khí cả đời sài trong nhiệm vụ này rồi, lần sau chỉ sợ không may mắn như vậy đâu. Nghe ta, trước khi ngươi chứng thực mình là Nguyên Pháp Sư trung cấp, đừng tham gia nhiệm vụ tai hoạ quỷ dị nữa. Tìm chút ít nhiệm vụ thiên tai cùng nguyên thú làm thử, như vậy cũng tiện rèn luyện mình."
Tô Hạo nói: "Xem tình huống đã."
Cổ Nhân nói: "Lần tai hoạ quỷ dị này, trấn Hoài Thuỷ chúng ta chỉ có tiểu đội các ngươi cùng tiểu đội Bạo Lôi tham dự, đều là mấy thanh niên không sợ trời không sợ đất! Những tiểu đội khác tránh nhiệm vụ này còn không kịp, các ngươi còn chạy tới tiếp nhận. Nếu ai cũng như các ngươi, chỉ sợ qua hai năm nữa Nguyên Pháp Sư trong trấn Hoài Thuỷ đều chết hết, như vậy liền triệt để phiền toái rồi."
Cổ Nhân đối với mấy thanh niên tuổi trẻ khí thịnh vô cùng đau đầu đấy, với tư cách là hội trưởng của trấn Hoài Thuỷ, nàng cũng lâm vào hoàn cảnh khó xử.
Một bên thì hy vọng tiểu đội Nguyên Pháp Sư dưới tay mình có thể tích cực đi tham gia hoàn thành nhiệm vụ, quét sạch tai hoạ xung quanh trấn, một phương diện khác thì hy vọng bọn họ không nên nhận nhiệm vụ quá nguy hiểm, nếu như chết hết sạch, nàng liền là tướng quân không quân rồi, một chút tác dụng cũng không có.
Hơn một năm trước sự kiện Nguyên Thú hệ huyễn tưởng, làm cho trấn Hoài Thuỷ chết hơn hai mươi Nguyên Pháp Sư, một năm nay cũng chết hai ba người do làm nhiệm vụ, hai ngày trước còn chết hai người, đều là tiểu tử có tiềm lực...
Tốc độ hao tổn vượt xa tốc độ bổ sung nha! Tiếp tục như vậy làm sao có thể chịu nổi?
Mấy Nguyên Pháp Sư có kinh nghiệm phong phú thì không cần quan tâm, đám dân chuyên nghiệp kia biết phân nặng nhẹ, khá chú ý vào cái mạng nhỏ của mình. Để cho nàng lo lắng nhất chính là những thiếu niên ngây ngô này, mỗi một người đều là hạt giống tốt, chỉ là làm việc không thèm để ý tới hậu quả, quá lỗ mãng rồi.
Cổ Nhân thở dài một hơi: "Được rồi, tới tìm ta làm gì? Có phải gặp vấn đề trên phương diện tu hành không, kể ta nghe một chút."
"Trên tu hành thì không có vấn đề gì quá lớn, chính là lần tham dự tai hoạ quỷ dị này, gặp được một vài nghi hoặc, liền muốn tới tìm hội trưởng Cổ Nhân thỉnh giáo một chút, đồng thời cũng muốn mượn hội trưởng Cổ Nhân một ít sách về tai hoạ quỷ dị."
Bạn cần đăng nhập để bình luận