Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 1105: Thần Điện Quang Tinh Địa

Phục Nhãn Tột triệt để bối rối!
Trong đầu hiện lên một câu hỏi: "Nhân loại không sợ uý hiếp từ chúng nó sao?"
Chúng nó muốn phản kháng, nhưng phát hiện toàn bộ vũ khí tiên tiến của mình, đều do nhân loại cung cấp, thời điểm gặp phải uy hiếp chiến thành, thử khởi động chiến hạm, chúng nó phát hiện toàn bộ vũ khí cùng thiết bị, đều bị nhân loại khoá cứng.
Phục Nhãn Tộc nổi giận: "Con mẹ nó! Vậy mà nhân loại sớm động tay động chân lên vũ khí chúng ta."
Không chỉ có chiến hạm không bay được, đến cả vũ khí phòng không cũng không mở ra, Khối Năng Lượng sử dụng trên hành tinh, không hiểu vì sao lại cạn kiệt.
Cũng may chúng nó sớm đã chuẩn bị, ở trên phương tiện cũng không hoàn toàn sử dụng Khối Năng Lượng.
Còn có chỗ để phản kháng, dù cho diệt vong, chúng nó cũng phải mang theo nhân loại.
Vì vậy, chúng nó khởi động 'Sóng bộc phá năng lượng' mà Nhân Loại đưa tới !
Nhưng mà cũng không có hiệu quả, bởi vì chúng nó không biết, nhân loại đã nghiên cứu ra 'Sóng quấy nhiễu sóng bộc phá năng lượng'...
Cuối cùng, Phục Nhãn Tộc ấn xuống phim gửi tư liệu, tuyên bố Bát Thú Tộc đã lấy được tài liệu kỹ thuật tiên tiến nhất của nhân loại.
Cũng tổ chức Phục Nhãn Tộc ở trên Mẫu Tinh thành lập cứ điểm phản kích, ý đồ kéo sụp nhân loại, đem nhân loại đuổi đi.
Sau đó chúng nó nghênh đón một đội quân chiến sĩ siêu năng lực.
Hai tháng sau, Phục Nhãn Tộc đầu hàng vô điều kiện, Tinh Cầu của bọn nó cũng do nhân loại khống chế.
Dưới thực lực nghiền ép tuyệt đối, chiến tranh liền đơn giản như vậy. Ý chí phản kháng mãnh liệt của Phục Nhãn Tộc, dưới tên lửa đạn đạo, nhanh chóng liền biến mất.
Kết cục sau cùng, chính là thứ mà Phục Nhãn Tộc không thể tiếp nhận.
Đổi lại góc độ suy nghĩ, nếu không có Tô Hạo xuất hiện, thời điểm nhân loại đối mặt với Bát Thú Tộc, có lẽ sẽ lấy kết cục này kết thúc, hơn nữa còn bi thảm hơn.
Ít nhất, sau khi Phục Nhãn Tộc đầu hàng, nhân loại cũng không tiến hành diệt tộc, ngược lại còn thả chúng nó sinh hoạt tự do.
Hạ Khánh Quân cùng mấy vị lãnh đạo cấp cao ở trong phòng họp nhàn nhã uống trà, ai nấy vui vẻ nói chuyện phiếm, không thiếu lời tán dương đối với Hạ Khánh Quân quyết đoán.
Hôm nay mọi người khó được dịp ngồi một chỗ hưởng thụ, ai nấy đều nở nụ cười nhẹ nhõm, thưởng thức mọi chuyện diễn ra xung quanh.
Nghe mọi người nói chuyện, Hạ Khánh Quân cười mà không nói, thầm nghĩ: "Nếu không phải có ba người Đại Cường bảo kê, ta cũng không dám chơi liều như vậy! Cho nên nói, đối với phát triển sau này vẫn cần phải tập trung, không thể tuỳ ý làm bậy nếu không được ba người Đại Cường lên tiếng."
Lại nói tới thời điểm điều tra 'Phục Nhãn Tộc', mọi người liền sợ hãi thán phục không thôi: "Ta lúc trước còn cho rằng thủ đoạn điều tra của Phục Nhãn Tộc, là nhờ vào cơ quan đặc thù trên cơ thể bọn họ đấy! Hoá ra không phải như vậy, thật làm cho người khác mở rộng tầm mắt, trong Vũ Trụ lại có Tinh Cầu kỳ lạ như thế."
"Quả đúng như vậy, bí mật trong Vũ Trụ, nhân loại không thể phỏng đoán."
"Phục Nhãn Tộc chiếm được viên Tinh Cầu kỳ diệu như vậy, vậy mà lại không biết, sớm xưng bá hệ Vân Hoàn đi, quả thật yếu đến không hợp thói thường, cuối cùng ngoài trừ việc bảo hộ chủng tộc, chúng nó còn làm được gì."
"Đúng vậy! Bát Thú Tộc thì có Khối Năng Lượng sử dụng không hết, Phục Nhãn Tộc có Tinh Cầu có thể thăm dò Vũ Trụ, mà Nhân Loại chúng ta có gì? Cái gì cũng không!"
"Ha ha ha!" Mọi người cười to.
Hạ Khánh Quân thong thả nói: "Tại sao lại không? Nhân loại chúng ta có Hứa Thế Cường."
Phòng họp yên tĩnh, chợt nói: "Lãnh tụ nói có lý."
Nhắc tới Tô Hạo, Hạ Khánh Quân đột nhiên hỏi: "Đúng rồi, tài liệu thu được sau khi bắt được tinh cầu Phục Nhãn Tộc, đã giao cho Hứa Thế Cường chưa?"
Thư ký lập tức nói: "Sau khi có tài liệu, trải qua chỉnh lý, liền giao cho Cổ Phong Thành rồi."
Hạ Khánh Quân gật đầu, lần nữa nâng chén trà lên.
Mà Tô Hạo lúc này, dĩ nhiên đã đem ngôn ngữ Phục Nhãn Tộc học thuộc làu, mang theo hai bằng hữu Phục Nhãn Tộc tiến vào nơi thần thánh nhất của Phục Nhãn Tộc - Thần Điện Quan Tinh Địa.
Thần Điện Quan Tinh Địa được xây dựng ở một chỗ sâu dưới lòng đất, giống với tuyệt đại kiến trúc của Phục Nhãn Tộc, cũng không có gì khác biệt, hiển nhiên là do Phục Nhãn Tộc làm ra nguỵ trang,.
Thế giới này vô luận là chủng tộc nào, vì sinh tồn, thật sự đem trò 'Thật thật giả giả' chơi đến thành thạo.
Hai cây nấm đi trước dẫn đường, một nấm già, bước chân vô cùng vững vàng, nấm còn lại có bộ dáng trung niên.,
Bọn họ đều mặc quần áo bạch kim, kiểu dáng bị nhân loại ảnh hưởng, tạo hình đơn giản, làn da có màu xanh, dưới ánh đèn lộ ra vẻ sáng bóng.
Cây nấm già có cái đuôi ỉu xìu, vừa đi một bên vừa giới thiệu Thần Điện của chúng nó cho Trần Tự: "Thần Điện Quang Tinh Địa từ đầu có tên là Thần Điện, về sau tộc nhân chúng ta phát hiện có thể dùng nó để quan sát sao trời, liền đổi thành 'Thần Điện Quang Tinh Địa'.
Bất quá, biết rõ điểm này, chỉ chiếm số ít, tuyệt đại đa số tộc nhân Phục Nhãn Tộc đều không biết có thể thông qua 'Thần Điện Quang Tinh Địa' quan sát sao trời, hơn nữa, tuyệt đại đa số tộc nhân, cũng không có thiên phú quan sát.
Mà tộc nhân có thiên phú, từ lúc còn rất nhỏ, đã bị chọn trước. Trải qua bồi dưỡng, biến thành 'Tế Ti Quan Tinh' trong Thần Điện."
Tô Hạo chỉ chỉ vào 'nụ hoa' dưới đuôi, hiếu kỳ nói: "Đây là gì? Cái gọi là thiên phú 'Quan Tinh', có liên quan tới nó sao?"
Cây nấm già gật đầu: "Quả thật như thế. Chúng ta gọi nó là 'Địa La', về sau gọi là 'Địa La Nhãn', gọi tắt là 'Phục Nhãn', vì vậy tộc ta mới được bên ngoài gọi là Phục Nhãn Tộc.
Về phần tác dụng chủ yếu của Địa La.... Khục, ngươi là bằng hữu của ta, ta cũng không gạt ngươi, là dùng để tìm phối ngẫu đấy, quan sát bầu trời chỉ là việc ưa thích."
Phục Nhãn Tộc chúng ta, chính dựa vào Địa La Nhãn mới quan sát được toàn bộ Hệ Vân Hoàn rộng lớn.
Về phần tại sao lại như vậy, chúng ta cũng không biết, có người cho rằng nhờ thần ban cho, có người cho rằng đây là thiên phú."
Cây nấm trung niên gật đầu nói: "Viên Tinh Cầu này chúng ta gọi nó là Thần Tinh, thờ phụng chính là 'Địa Thần', 'Thần Điện' là nơi thần thánh nhất của chủng tộc.
Nếu không phải ngươi là bằng hữu của chúng ta, ta cho dù có chết, cũng không mang nhân loại các ngươi vào đây. Mà bí mật Thần Điện, không thể để người ngoài biết!"
Tô Hạo cười nói: "Đối đãi bằng hữu, nên hào phóng một chút."
Cây nấm trung niên gật đầu nói: "Ngươi nói không sai, bằng hữu của ta!"
Tô Hạo cùng hai Phục Nhãn Tộc nói chuyện phiếm, rất nhanh thâm nhập xuống dưới đất, đi tới một mảnh không gian trống trải.
Nhìn ra được nơi đây thường có người ra vào, nhưng lại bị Phục Nhãn Tộc cố ý đào thành hố, khiến nó giống với một huyệt động bình thường, không có gì đáng để chú ý.
Mà Tô Hạo sau khi tiến vào, trước tiên bị vị trí không gian dưới lòng đất hấp dẫn.
Chỉ thấy vị trí trung tâm có một cái bục hình tròn cực lớn, ở giữa là một viên thuỷ tinh cực to, vô cùng trong suốt, hiện ra màu lam nhạt sáng bóng, đem toàn bộ không gian ở đây chiếu sáng.
Ở quanh bục hình tròn còn khảm nhiều quả cầu thuỷ tinh nhỏ, đều có hình tròn, thoạt nhìn vô cùng trong suốt.
Cây nấm già chỉ vào viên thuỷ tinh màu xanh: "Đây chính là 'Nhập Mộng Thạch', thông qua nó, chúng ta có thể thấy những gì muốn thấy."
Tô Hạo lợi dùng Thần Niệm quét qua, lập tức phát hiện phần thuỷ tinh này, chỉ là một bộ phận nhỏ mà thôi, bản thể thực sự như ngọn băng sơn, vô cùng lớn, phần lớn thể tích, chôn sâu dưới mặt đất.
Hắn lập tức hiếu kỳ, lúc trước dùng Thần Niệm cũng thấy thứ này, nhưng còn tưởng đây là nham thạch bình thường, không để ý tới quá nhiều, không nghĩ tới lại có đặc thù như vậy.
Tô Hạo khép hờ hai mắt, Thần Niệm theo đó khuếch tán ra ngoài, trong nháy mắt đem tình cảnh trong phạm vi 20 vạn mét bao trùm.
Có chút ngoài ý muốn, chính là hắn không thấy điểm cuối của viên thuỷ tinh này.
Càng hướng xuống, hắn cảm giác viên thuỷ tinh xanh này càng khổng lồ.
Ý niệm Tô Hạo khẽ động, nhiều tầng 'Thần Niệm' trồng lại với nhau, hướng phía dưới kéo dài, 'Thần Niệm' rất nhanh hình thành cảm giác xạ tuyến, xuyên thấu Tinh Cầu, đi tới 'Tinh Cầu' khác...
Một lần nữa thay đổi phương hướng, đem Thần Niệm kéo dài.
Thật lâu, hắn mới mở to mắt lẩm bẩm: "Loại thuỷ tinh màu lam này, vậy mà trải khắp vỏ ngoài trái đất..."
Ở trong Quan Sát của Tô Hạo, thể tích của viên thuỷ tinh màu lam này không nhỏ, phân phố ở khắp nơi trên trái đất, liên thông với nhau, thậm chí có thể xem là một chỉnh thể.
Thật giống như một cái lồng sát lớn bị người ta vứt bỏ trong Vũ Trụ, dưới tác dụng của thời gian cùng lực hút khổng lồ, tạo thành một Tinh Cầu....
Nhưng việc Tinh Cầu này hình thành thế nào, Tô Hạo không biết, dù cho hắn có tri thức uyên bác, cũng không cách nào tưởng tượng ra được điều kiện hình thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận