Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 296: Mời Chào

Video trận chiến của Tô Hạo, bị người ta cắt nội ra biên tập rồi đưa lên trên mạng, rất nhanh thu hút không ít người xem.
Không chỉ có tình cảnh chiến đấu mau tanh, mà triệu hoán của Tô Hạo cũng rất kỳ lạ, hầu như chưa có người nào thấy qua.
Ngay sau đó, video Tô Hạo ở thành phố Vĩnh Thân khảo duyệt triệu hoán sư cao cấp, cũng bị người ta bới ra, từng kỹ năng của triệu hoán thú cũng được phân tích.
Lúc này đây, mọi người mới hiểu rõ, mười con Triệu Hoán Thú của Tô Hạo, cuối cùng biến thái đến chừng nào.
Mà chuyện này, cũng khiến nhiều triệu hoán sư cùng tổ chú ý tới Tô Hạo.
Bọn họ nhắm vào đội hình của Tô Hạo, lấy đội hình triệu hoán thú của mình không ngừng suy diễn chiến thuật đối chiến, cuối cùng phát hiện, trừ khi đầu óc của bọn họ vào nước, nếu không chống lại triệu hoán thú của Tô Hạo, kết quả cuối cùng chỉ có một, chính là đoàn diệt.
Hiện tại chỉ có thể cầu nguyện, đừng để mình trở thành đối thủ của Tô Hạo.
Mà Tô Hạo, cũng chính thức tiến vào tầm mắt của một ít lão đại cấp thế giới.
Bọn hắn đối với Triệu Hoán Thú của Tô Hạo thì hiếu kỳ không thôi.
Bọn họ là người khống chế của thế giới này, tin tức thu hoạch được rất nhiều, người bình thường không cách nào tưởng tượng được.
Cũng chính bởi vậy, mười đầu Triệu Hoán Thú của Tô Hạo, vậy mà không có bất kỳ tin tức gì, chuyện này khiến bọn họ vô cùng khó tin.
Không đến mấy tiếng, đã có đoàn đội chuyên môn nhắm vào Triệu Hoán Thú của Tô Hạo triển khai nghiên cứu.
Rất nhanh bọn họ cho ra ba kết luận.
Thứ nhất, những triệu hoán thú này từ sủng thú cấp thấp tiến hóa lên, theo thứ tư là Chuột Răng Cửa, Trường Vĩ Bạch Hồ...
Thứ hai, những triệu hoán thú này là sủng thú mới xuất hiện trên Phó Tinh, khả năng thấp;
Thứ ba, những con sủng thú này có năng lực gần khá giống nhau, phỏng đoán thuộc về triệu hoán thú được cải tạo, khả năng cao;
Đoàn đội cho ra kết luận, phỏng đoán triệu hoán thú này khả năng cao đã được cải tạo.
Đặt chung với những tài liệu này, còn có lý lịch cơ bản của Tô Hạo, phần lý lịch này toàn bộ đều tỏa ra ánh sáng hào quang của 'thiên tài".
Một trong những mười nghị viện của hiệp hội Triệu Hoán Sư, Phan Phương, trên tay hắn đang cầm lấy bảng tài liệu mới nhận được, cho dù hắn đã gặp qua không ít thiền tài, nhưng vẫn bị lý lịch của Tô Hạo làm cho kinh ngạc.
'Tính danh: Bạch Cảnh Trung.
Giới tính: Nam.
Tuổi: Chín tuổi lẻ tám tháng.
Hộ tịch: Thành phố Vĩnh Tân, Tiểu Viện Thần Hi.
Bối cánh: Đứa trẻ bị bỏ rơi, được Bạch Uyển Nhi thu dưỡng.
Lý lịch: Ngày 23 tháng 8 năm 3902 đến ngày 30 tháng năm 3902 kiểm tra 2 lần thiên phú Triệu Hoán Sư, lần đầu tiên 'bình thường', lần thứ hai 'A cộng cộng', từ số liệu biểu hiện, vượt qua thiên phú triệu hoán sư cấp S, từ ngày mùng 2 tháng 9 năm 3902 đến ngày 30 tháng 10 năm 3904 đi theo Triệu hoán sư cao cấp Phó Nhạc Di học tập, quá trình tự học, ngày 1 tháng 11 năm 3904, thành công triệu hoán lần đầu tiên, đặc biệt được đặc cách tốt nghiệp tiểu học...
Nghi vấn chưa được giải quyết số 1: Nơi xuất xứ của mười con triệu hoán thú.
Nghi vấn số 2: Liên quan đến 'Thẩm mỹ viện Thần Hi'.
Rồi đến nghi vấn số 3 được trình bày...
Toàn bộ tin tức của Tô Hạo đều bị thu thập, bày ra trước mặt nghị viện Phạn, đầu tóc bạc hoa râm của Phan nghị viện tấm tắc kêu kỳ lạ: "Bất kể như thế nào, thì tiểu gia hỏa này chính là thiên tài chân chính siêu cấp khó gặp! Không chỉ về thiên phú triệu hoán sư, mà ở nhiều mặt khác cũng có đấy."
Sau đó hắn đem tư liệu đóng lại, nói cho trợ thủ: "Người này coi như lý lịch sạch sẽ, đợi cuộc thi đấu kết thúc, tìm người mời chào, đem hắn kéo đến chỗ chúng ta."
Muội tử đeo mắt kính nói: "Đã hiểu, Phan nghị viện."
Sau đó lại nghi ngờ nói: "Vì sao không trực tiếp mời chao bây giờ? Nếu để bên Đại Quản Sở biết thì người sớm bị đào mất đi..."
Phan nghị viện cười nói: "Không cần phải vội, điều kiện chúng ta đưa ra, hắn sẽ không cự tuyệt, hơn nữa, Đại Quản Sở cũng chỉ là tổ chức làm công, còn chúng ta, trên danh nghĩa là hiệp hội chính nghĩa, mà hài tử mười tuổi, từ nhỏ đã nghe truyền thuyết của hiệp hội triệu hoán sư mà lớn lên, nên sẽ hướng tới chúng ta, còn bên Đại Quản Sở, chỉ là một đám thương nhân làm thuê ăn lương mà thôi, ha ha ha!"
Muội tử kính mắt cũng lộ ra nét vui vẻ, nàng cũng minh bạch ý tứ của Phan nghị viện, thiếu niên vô luận thiên tài đến mức nào, dù sao tâm trí cũng không thành thục, ở trên phương diện mời chào, bọn hắn chưa bao giờ sợ đám người Đại Quản Sở kia.
Chính như theo lời Phan Phượng nói vậy.
Hiệp hội Triệu Hoán Sư bọn hắn, ở thế giới này, đại biểu cho chính nghĩa.
Vào lúc ban đêm, đã có người tìm đến nơi ở của Tô Hạo, nhưng đối phương cũng không trực tiếp vào thẳng, mà rất lễ phép hướng nhân viên lễ tân chuyển lời.
Nhân viên lễ tân gõ cửa phòng Tô Hạo, nói: "Xin chào, ta là phục vụ của khách sạn, xin hỏi Bạch Cảnh Trung tiên sinh có ở đây không?"
Á Sơn không đáp mà hỏi ngược lại: "Có chuyện gì không?"
Nhân viên phục vụ lộ ra nụ cười chuyên nghiệp, nói: "Dưới lầu có một vị đến từ Triệu Hoán Thú Đại Quản Sở đưa lên thiệp mời, muốn bái phỏng Bạch Cảnh Trung tiên sinh, khiến ta chuyển lời mời chào."
Nói xong, đưa ra một tấm danh thiếp, sau đó nói: "Nếu như ngươi đồng ý, có thể tới phòng 808 gặp mặt nói chuyện."
Á Sơn gật đầu nhận lấy, đóng cửa lại nóng thẳng: "Cảnh Trung lão đại, có người đưa lên bài thiếp, muốn bái phỏng ngài đấy!"
Tô Hạo mở to hai mắt, đứng nhận nhận lấy bài thiếp nhìn xem, sau đó vui vẻ nói: "Cảnh Nghĩa, ngươi trước lưu lại đây, bảo vệ tốt nhóm Bạch đại tỷ, ta đi lên một chuyến."
Á Sơn lập tức nói: "Cảnh Trung lão đại yên tâm, giao chuyện này cho ta!"
Tô Hạo ngồi thang máy đi tới tầng ba mươi, lập tức có nhân viên dẫn đường.
Đẩy cửa phòng 808 ra, lập tức có một nam tử đầu trọc bụng phệ đứng lên chào hỏi, nở ra nụ cười sáng lạn, vươn tay nhiệt tình nắm tay Tô Hạo, miệng đầy lời hay: "Bạch tiên sinh, cảm tạ ngươi đã nhận lời mời đến đây, hôm nay ta bái phỏng ngươi, là do nhìn thấy phong thái của ngươi trên sân thi đấu, đúng là vô cùng chói mắt a! Vì vậy khiến ta vô cùng hâm mộ, muốn cùng tiên sinh trò chuyện một chút. Đến đến đến, tới đây ngồi xuống nói chuyện!"
Nam nhân hói đầu kéo ra một cái ghế cho Tô Hạo, làm cho Tô Hạo ngồi xuống, sau đó vỗ đầu nói ra: "Ôi! Ta quên mất tự giới thiệu chính mình, cũng quá qua loa rồi."
Nói xong còn thuận thế ngồi xuống ở ghế đối diện, một bên châm trà cho Tô Hạo, nói: "Ta tên là Trần Khánh Thăng, là quản lý chiêu thương của Triệu Hoán Sư Đại Quản Sở, cũng chính là người thích kết giao bằng hữu, Bạch tiên sinh, người chính là nhân vật cao cấp nhất mà ta kết giao qua mấy năm nay."
Vừa nói vừa quán sát Tô Hạo, thấy Tô Hạo không có một tia mất kiên nhẫn thay lo lắng, trên mặt chỉ treo nụ cười, lẳng lặng lắng nghe lời hắn nói, thật giống như mấy vị lãnh đạo cấp cao đi thị sát nghe báo cáo vậy, điều này làm cho hắn không khỏi lẩm bẩm: "Tên này sao không giống trên tư liệu a, đâu có điều gì liên quan đến 'Say mê học tập, không quan tâm chuyện ngoài xã hội' đâu? Nhìn thái độ nhàn nhạt của đối phương , nói là trải qua tang thương mưa gió ta cũng tin."
Tô Hạo nâng lên chén trà thổi thổi, khẽ cười nói: "Trần quản lý, ngươi mạnh khỏe, cảm tạ ngươi đã để ý tới ta. Với lại, ta không thích nghe mấy lời thổi thổi này lắm, vì vậy, có chuyện gì thì ngươi cứ nói thẳng đi! Đem bảng giá đưa ra, nếu như giá tiền phù hợp, chuyện gì cũng dễ nói."
Tâm lý của Trần Khánh Thăng lập tức thay đổi.
Nguyên bản lúc đầu hắn cũng không tin mình có thể mời một tấm bài thiếp liền có thể khiến đối phương đến đây.
Không nghĩ tới chính là, đối phương vậy mà tới thật.
Thời điểm nhìn thấy Bạch Cảnh Trung, trong lòng của hắn liền có một loại dự cảm không ổn, hiện tại loại dự cảm này đã ứng nghiệm rồi đây, quả nhiên, Bạch Cảnh Trung không phải loại người dễ đối phó.
Trần Khánh Thăng lập tức điều chỉnh lại tư thái, thay đổi tư thế, nói: "Vậy ta đây đành nói thẳng, Bạch tiên sinh có muốn đem toàn bộ triệu hoán thú của mình cho Triệu Hoán Thú Đại Quản Sở chúng ta chăm sóc hay không? Yên tâm, ta có thể miễn phí toàn bộ chi phí cho ngài, có tiền hay không cũng không sao cả, chủ yếu là muốn kết giao người bạn này!"
Tô Hạo liền nói: "Nếu như ta đem tất cả Triệu Hoán Thú của mình cho các ngươi quản lý, vậy ta có thể đạt được thứ gì?"
Trần Khánh Thăng lập tức cẩn thận, thăm dò nói: "Vậy, Bạch tiên sinh muốn gì?"
Tô Hạo nở nụ cười: "Còn phải hỏi sao? Đương nhiên là kỹ thuật rồi!"
Nụ cười trên mặt Trần Khánh Thăng cứng lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận