Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 144: An

Trong nháy mắt trôi qua nửa năm, Tô Hạo đã hơn mười một tuổi rưỡi.
Nghiên cứu của Tô Hạo cũng có bước đột phá mới.
Cũng không phải về phương hướng Cas9, mà là về mã gien ngắn.
Tô Hạo thông qua quá trình so sánh, đối lập, lấy ra rất nhiều đoạn gien dị nhân.
Lại từ trong những đoạn gien ngắn này, lấy ra công năng đặc thù, sau đó lưu vào file.
Nhưng đoạn gien ngắn đặc thù này bao gồm: cách khởi động, cách kết thúc, phần tử lân giáp, phần tử lông, phần tử xương, phần tử đường vân, phần tử cường hóa, phần tử cơ bắp, phần tử sợi, phần tử chuyển lục, phần tử phân hình, phần tử khống chế. Tổng cộng Tô Hạo thu nhận gần trăm mã gien ngắn có chứa công năng.
Từ ngày nghiên cứu Tô Hạo càng xâm nhập vào sâu, đoạn gien Tô Hạo thu nhận được càng ngày càng nhiều.
Những đoạn gien có công năng này, giống như phù văn "đơn vị nhỏ nhất' vậy, mỗi đoạn đều có tác dụng nhất định, nhưng chỉ khi kết hợp với các loại gien ở trong danh sách, mới có thể trở thành một chỉnh thể, từ đó liên kết với nhau, sinh ra tác dụng.
Những đoạn gien ngắn rải rác này, chính là phương hướng nghiên cứu trong tương lai của Tô Hạo.
Đơn giản mà nói, chỉ cần đem những đoạn nhỏ này nghiên cứu thấu triệt, là Tô Hạo có thể tùy tâm sử, dụng lợi dụng gien, đến mã hóa công năng sinh vật.
Muốn biến gì, đều có thể biến ra được.
Những đoạn gien ngắn này, chính là dùng cụ cường đại nhất của Tô Hạo, phối hợp thêm phù văn, quả thật không gì không có thể làm được.
"Điểm tiết nuối duy nhất là, một mực không tìm thây danh sách dị nhân [Tiên Tri Nhân], danh sách này căn bản giống như không tồn tại, trốn cũng quá kỹ rồi.."
...
Tô Hạo mới từ trong phòng thí nghiệm đi ra, liền thấy được con chuột nhỏ của Thái Ny, lập tức gọi "Á Sơn! Á Sơn!"
"Đến đây, đến đây, Duy lão đại, ngài tìm ta có việc gì?" Á Sơn chạy vội tới, hai tay vẫn còn chà lên chiếc tạp dề đeo trước người.
Tô Hạo nhìn Á Sơn mang tạp dề làm bếp, lập tức cạn lời nói: "Tại sao lại vào bếp tự mình làm đồ ăn? Không phải có người ta nấu à?"
Á Sơn cười nói: "Không cần, không cần, người ta khó mà nấu được mùi vị Duy lão đại ưa thích. Cái môn này, ta đã tham khảo qua nhiều người , cũng học được một vài cấm thuật, đảm bảo làm đồ ăn ra vô cùng mỹ vị. Hơn nữa nguyên liệu nấu ăn ngon sao lại để người ta giày xéo! Hơn nữa, ngài cũng không cho phép ngoại nhân đi vào đây, ai biết có người rắp tâm hại người?"
Tô Hạo không nói gì: "Tùy ngươi thôi! Được rồi, ngươi đi làm đồ ăn đi! Làm xong ta sẽ tìm ngươi."
Chỉ chốc lát sau, một bàn thức ăn ngon được dọn lên, Thái Ny càng lớn càng tinh xảo, cũng sớm đoan đoan chánh chánh ngồi trước bàn, Mở to hai mắt nhìn chằm chằm vào đồ ăn, nhưng Duy thúc còn chưa lên tiếng, nàng cũng không dám động đũa.
Mà Thái Ny không biết đã đổi bao nhiêu con chuột nhỏ rồi, mỗi lần đổi, nàng đều nhốt nó ở bên cạnh, không thể trốn.
Dọn xong bàn ăn.
Tô Hạo nói: "Á Sơn , ngươi xem Thái Ny cũng bảy tám tuổi rồi, sao không cho nàng đi học đi?"
Á Sơn nghi ngờ nói: "Không phải học võ rồi sao?"
Tô Hạo nói:" Đọc sách biết chữ a! Cũng không thể làm người mù chứ được!"
Trong đầu Á Sơn cùng Thái Ny tràn đầy dấu hỏi.
Đọc sách biết chữ là cái quỷ gì?
Á Sơn tuy có thể nhận biết một số chữ thường dùng, nhưng một chút hắn cũng không có hứng thú, ở trong tiềm thức cảm thấy đồ vật này không có tác dụng.
Còn cần chuyên môn đi học tập sao? Đây không phải rảnh rỗi quá?
Tiếp qua vài năm, Thái Ny cũng có thể nhận thức được một ít, như vậy cũng đủ dùng rồi.
Không cần phải chuyên môn đi học, hơn nữa chỉ có những người ở trong đại thành mới học tập mấy thứ này!
Tô Hạo đột nhiên ngửa mặt lên trời thở dài, thế giới này, cũng thật là... Một lời khó mà nói hết được!
Tô Hạo dứt khoát không nhiều lời với Á Sơn, nói thẳng: "Á Sơn, ngươi nghe ta nói, ngày mai đi vào nội thành tìm một vị có học thức cao, làm lão sư cho Thái Ny, buổi sáng buổi chiều, mỗi buổi học ba tiếng, phải giúp Thái Ny mau chóng biết chữ, sau đó mua thư tịch về cho Thái Ny đọc!"
Á Sơn vô thức trả lời: "Tốt, duy lão đại!"
Mà Thái Ny vẫn toàn tâm toàn ý gặm đùi gà, nàng hoàn toàn không biết mình sắp bước chân vào địa ngục.
Tô Hạo sau khi ăn xong thì đi dạo Lâm Thành.
"Duy lão đại hảo!"
"Duy lão đại buổi chiều tốt!"
"Duy lão đại lớn lên thật đẹp trai!"
Trên mặt Tô Hạo luôn nở nụ cười thản nhiên, cũng không trả lời, chậm rãi dạo bước mà đi.
Chuyển sinh tới đây, mấy năm nay hắn luôn bận rộn nghiên cứu, quả thực không để ý đến rất nhiều chi tiết.
Hiện tại mới đột nhiên phát hiện, Lâm Thành này, đếm một gian trường học tư thục cũng không có, đều do trưởng bối trong nhà dạy chữ viết, có thể nhớ được bao nhiêu, liền xem duyên phú cùng duyên phận.
Văn minh như vậy, không có tương lai.
Tuy có Gien tiến hóa vô cùng cường đại, nhưng một khi thiếu đi ý thức tìm tòi nghiên cứu, như vậy thì cho dù ở thế giới nào cũng không thể cường đại, thứ cường đại ở đây, chỉ là mấy con người mạnh mẽ ngang tàng mà thôi.
Đại đa số người bình thường ở thế giới này, cũng chỉ sống theo bản năng, truy cầu hạnh phúc theo bản năng của mình, như vậy kỳ thật cũng rất tốt, Tô Hạo cũng không muốn thay đổi.
Nhưng mấy dị nhân tiến hóa, chỉ biết chém giết, thôn phệ huyết nhục, tiến hóa, sau đó lại chém giết...
Chưa từng có ai đi nghiên cứu vì sao mình lại có thể tiến hóa, kết quả cuối cùng, chính là tan vỡ mà chết.
Nếu như dị nhân đi trên con đường này, thiếu khuyết lực khống chế với chính mình, như vậy, chuyện này đối với người xung quanh mà nói, là một tai nạn.
Con đường tiến hóa của dị nhân chia thành, [Nhân] [Giả] [Thú] [Ma] [Vương], hai cấp còn lại thì Tô Hạo không biết.
Nhưng từ trong tên cũng thấy rõ, một khi tiến hóa lên cấp ba [Thú], ý thức của con người cũng bắt đầu bị ảnh hưởng, đến cấp [Ma], nếu như không cách nào khống chế được lực lượng của mình, thì ý thức sẽ dần dần bị thôn phệ, cuối cùng bị người khác giết chết.
Á Sơn vì sao gần đây lại trầm mê với nấu cơm?
Tô Hạo biết rõ, đó là do Á Sơn đã tìm được phương pháp khắc chế tâm tình cuồng loạn của mình.
Tô Hạo suy nghĩ, một người có tri thức càng phong phú, kiến thức rộng rãi, liền càng có nhiều cơ hội khống chế suy nghĩ của mình, minh bạch hỉ nộ ái ố của bản thân, từ đó không quan tâm chuyện thắng thua.
Khi đó, dù cho tiến hóa thành [Ma], cũng có thể khống chế suy nghĩ của mình, khống chế lực lượng của mình.
Vì vậy, Thái Ny nếu như muốn trở thành dị nhân, vậy cần phải học tập tri thức đạo lý đầu tiên.
Đương nhiên, đây cũng là đối tượng để Tô Hạo quan sát.
Thời điểm Tô Hạo đang muốn tiếp tục suy nghĩ, thì bên trong Ra-Đa xuất hiện một đám người ngoài rìa.
Đây là một đám dị nhân bốn người, nhìn qua thì không có gì đáng chú ý, bởi vì gần đây có rất nhiều người từ thành khác đến đây, không thiếu cả dị nhân cường đại, chỉ cần những dị nhân này ngoan ngoãn tuân thủ quy củ trong thành, thì không ai sẽ quản.
Nhưng những người này sở dĩ bị Tô Hạo chú ý, là bởi vì bọn hắn đã từng được Ra-Đa Tô Hạo lưu lại.
Nói cách khác, trong bốn người này có người quen.
Hơn nữa, một người trong đó, còn được Tô Hạo đánh dấu đặc biệt.
Bốn người này lấy tên nam tử cao gầy cầm đầu, ba người theo tứ tự đi sau lưng hắn.
Cường độ huyết khí cao nhất, là nam tử dẫn đầu, dị nhân cấp bốn [Tốc Ma] An, sau đó là dị nhân cấp ba[Phản Thứ Thú] Phất Đức, người thứ ba là [Hủ Thực Thú] Aly của danh sách [Dư Độc Nhân], cùng với [Tàng Địa Thú] Y Y của danh sách [Dạ Hành Nhân].
Bốn người nhìn hình dáng của Lâm Thành.
Phất Đức lẩm bẩm: "Bốn năm rồi! Chúng ta đã trở về!"
[Hủ Thực Thú] Aly cùng [Tàng Địa Thú] Y Y trên mặt lộ nụ cười vui vẻ, hiển nhiên cũng hết sức cao hứng.
Phất Đức nói:" Thủ lĩnh, nếu không chúng ta đem mấy bang phái ở đây giết chết hết, sau đó ở đây ngây ngốc vài năm đi! Vừa vặn trước tăng thêm thực lực."
An đi ở phía trước, hít sâu một hơi:" Cũng được, bất quá lần này chúng ta trở về, kế hoạch ban đầu sẽ không ở quá lâu, ngươi muốn ngây ngốc ở đây, cũng không phải không được. Bất quá mục đích của chúng ta có hai cái, đầu tiên là đánh chết [Cốt Ma] để thu hoạch huyết nhục, cho ngươi tấn cấp, thứ hai là tìm Hạ Lợi, mấy năm nay đều không có tin tức của nàng, không biết thế nào. Hơn nữa cũng nhân tiện thu nhận hai gã dị nhân cấp ba vào đội."
An vừa đi, vừa suy nghĩ, bổ sung nói: "Chúng ta hiện tại không yếu, nhưng cũng không thể hành động lung tung, vừa mới vào thành đừng có gây chuyện, phải điều tra xem tình huống ra sao, sau đó tính tiếp. Ba người các ngươi phải cẩn thận, nếu như xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, chúng ta liền động thủ xử lý."
"Đã rõ, An thủ lĩnh."
Bạn cần đăng nhập để bình luận