Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 363: Đổi Da (1)

'Di chuyển không gian' cũng không phải là đem người khác túy ỳ ném vào trong vũ trụ không gian này?
Đơn giản, Tô Hạo nếm thử các loại tấn suất trong 'sóng không gian', chỉ cần tần suất nhất trí với một chỗ nào đó trong vũ trụ, chế tạo ra mô dun không gian song song là được, sau đó kích hoạt mô-đun không gian, đem người khác quăng ra, coi như là di chuyển thành công, về phần nói quăng người khác đến nơi nào, đây cũng là điều Tô Hạo không thể biết.
Xác suất lớn nhất là ném người ta tới vũ trụ rộng lớn, trở thành một khối thi thể trôi nổi, thẳng đến một ngày bị lực hút của một hành tinh nào đó hút được.
Còn có 'bình chướng không gian', chỉ cần Tô Hạo ở trên người mình bố trí một khối mô-đun không gian, sau đó đem mô-đun không gian phụ bố trí ở điểm khác, như vậy thời điểm tạo ngộ bị tập kích, liền kích hoạt mô-đun không gian chính, bất luận công kích gì, đều sẽ bị truyền tống vào không gian đưa đến địa phương khác!
Đương nhiên, bây giờ còn là ở trong giai đoạn suy tưởng, khoảng cách đến kiểu 'phòng hộ không gian' cũng không biết xa bao nhiêu.
Về phần cắt không gian cùng định vị, Tô Hạo tạm thời chưa có ý tưởng, đây là chủ đề nghiên cứu tương lai.
Tô Hạo giương mắt nhìn xung quanh, nhìn hoàn cảnh lạ lẫm nơi đây, hắn hai ngày thử các loại kỹ thuật truyền tống, bất tri bất giác liền đem bản thân truyền tống đến một thôn nhỏ ở vùng Trung Châu, phóng nhãn nhìn lại, đều là dưa xanh trồng trên giá, trên kệ đều là dưa xanh chín mọng, tản ra mùi thơm mê người.
Ý niệm trong đầu khẽ động, Tô Hạo đưa tay ra ngoài trảo một cái, chỉ thấy mơ hồ trong chớp mắt, một quả dưa xanh trên giàn biến mất, xuất hiện trong tay Tô Hạo.
Tô Hạo đem cuống dưa bẻ đi, đưa vào trong miệng hung hăng cắn một miếng.
"rặc rặc rặc rặc!" Mùi vị dưa xanh đặc biệt, làm cho Tô Hạo tham ăn cảm thấy thỏa mãn, một cỗ sảng khoái tản ra toàn thân.
Hắc sờ lên túi, đều muốn trả tiền, nhưng mà trên người hắn làm gì có tiền mặt?
Vì vậy Tô Hạo hơi nhắm mắt lại, lần nữa vươn tay chộp về phía trước, lấy ra ba xấp tiền.0.
"Nhiều quá!" Tô Hạo lấy ra một tờ trăm tệ, sau đó đem xấp tiền đưa về chỗ cũ.
Suy nghĩ một chút, lại thò tay ra, lấy bút viết, ở trên tờ giấy viết viết: "Mua mấy quả dưa xanh." sau đó gói lại với tiền mặt.
Ra-da Tô Hạo quét qua, lập tức tập trung vào vườn của một a di, một cổng không gian nhỏ xuất hiện trong túi áo A Di, tinh thần lực của Tô Hạo thò ra, kích hoạt khối mô-đun không gian chính trong tay, sau đó đem tờ giấy cùng tiền mặt đưa vào, trong nháy mắt tiền mặt với tờ giấy xuất hiện trong túi áo A di.
Tâm tình của Tô Hạo thập phần vui sướng, trông thấy cái gì, liền dùng năng lượng truyền tống không gian đi thực hiện, muốn làm chuyện gì, có kỹ thuật không gian đây.
Tô Hạo giống như một hài tử mới đạt được một món đồ chơi mới, chơi không biết mệt!
Tô Hạo nhảy xuống tảng đá lớn lại dạo chơi bốn phía, chơi trong chốc lát, trong tay nhiều thêm mấy quả dưa xanh, Tô Hạo ngừng lại , ánh sáng quanh thân vặn vẹo, sau đó biến mất không thấy đâu.
Ở một khối đại lục xa xôi, trong căn cứ phòng thí nghiệm trân Hoài Viễn, xuất hiện thân ảnh của Tô Hạo!
Tô Hạo mang dép lê đẩy cửa đi ra, đi vào thư phòng Á Sơn, phát hiện Á Sơn đang mua bút thành văn, hắn đang làm một đề toán khó khăn, phát hiện Tô Hạo đi đến, lập tức thả lỏng tâm tình, đem bút dừng lại nói: "Duy lão đại, ngươi đã tới!"
Tô Hạo đưa đến một quả dưa xanh nói: "Dưa xanh mới hái, nếm thử!"
Á Sơn không chút khách khí nhận lấy, cắn lớn một miếng, thoải mái!
Tô Hạo hỏi: "Học đến đâu rồi?"
Á sơn nói:" Hàm biến phức... Thật sự quá khó đi!"
Tô Hạo cười nói: "Học được sau này ngươi sẽ không cảm thấy khó khăn! Hiện tại đã đến kỳ nghỉ hè! Chúng ta quay về Tiểu Viện Thần Hi một chuyến đi!"
Á Sơn nghe vậy sững sờ: "Trở về?"
Dưới suy nghĩ của Á Sơn, đây là sự tình thập phần ly kỳ, cho tới bây giờ đều do hắn chủ động nhắc tới vào thời điểm lễ mừng năm mới, không nghĩ đến tới kỳ nghỉ hè Duy lão đại lại muốn về thăm.
Tô Hạo nói: "Quay về nhìn xem! Đã bốn năm rồi chưa về! Đương nhiên, còn thuận tiện điều tra một chút!"
Tô Hạo cũng không lo lắng đám người Người Phản Kháng chạy tới tìm hắn gây phiền phức, những tên Người Phản Kháng kia, đối với đám người Bạch đại tỷ đã không còn uy hiếp gì lớn, hơn nữa còn có Đại Quản Sở làm chỗ dựa bảo hộ, vấn đề không lớn.
Tô Hạo hiểu rõ vụ giết chóc ở trấn Nhạc Viên chỉ là một bộ phận Người Phản Kháng, tất nhiên sẽ còn có cá lọt lưới.
Nhưng mà, dưới suy nghĩ của Tô Hạo, nhưng con cá lọt lưới kia khó có người ra hồn! Trải qua giết chóc ba năm trước đây, đám Người Phản Kháng đã mất đi dũng khí báo thù.
Bởi vì Người Phản Kháng đều hiểu rõ một điều, đối mặt với 'Đồ Tể Người Phản Kháng', phương pháp tốt nhất là chạy trốn đi thật xa, bởi vì thứ có thể chống lưng cho bọn họ là Truyền Tống đi Phó Tinh, đứng trước mặt 'Đồ Tể Người Phản Kháng' liền mất đi tác dụng.
Về phần báo thù?
Bạn cần đăng nhập để bình luận