Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 1113: Thì Ra Là Thế (2)

Trước đây thật lâu, nhân loại cũng từng làm ra bản đồ tinh vực của hệ Vân Hoàn, hơn nữa hàng năm đều thêm vào không ít vị trí mới, đổi mới bản đồ Tinh Vực.
Mà Tô Hạo rất dễ để lấy nó vào tay.
Hắn đem bản đồ Tinh Vực mà nhân loại ghi chép được đưa vào trong Quả Cầu Không Gian, ra lệnh cho Tiểu Sáng: "Tiểu Sáng, tiến hành so sánh vị trí Tinh Cầu từ bản đồ bên ngoài đưa vào cùng vị trí trong Quan Tinh Thế Giới."
"Tiểu Sáng nhận lệnh, xin đợi một chút."
Rất nhanh, Tiểu Sáng đưa ra kết quả, thông qua một vài tiết điểm mà Tô Hạo ghi chép, cùng bản đồ hệ Vân Hoàn mà nhân loại gi chép tiến hành chồng lên, mô phỏng ra.
Hệ Vân Hoàn giống như một quả bóng bông bị ép lại thành một nhóm.
Giữa Tinh Cầu cùng Tinh Cầu cách nhau rất xa, giống như không tồn tại vậy.
Tuy xa, nhưng vẫn giữ một khoảng cách nhất định.
Chặt chẽ, lại ngay ngắn rõ ràng.
Trên mặt Tô Hạo hiện lên nụ cười vui vẻ: "Quả nhiên như ta dự đoán, Quan Tinh Thế Giới chính là do từng tinh thể Hệ Vân Hoàn tạo nên đấy. Như vậy.... Tiếp theo phải làm chút thí nghiệm."
Hắn lập tức gửi tin cho Phong Thành: "Phong Thành, ngươi mang một quả Tiểu Lập Phương Toái Tinh, đi tới Hành Tinh "Môn Hộ - Hải Câu 7125" ném xuống. Sau đó hướng Tinh Vực Thực Tinh Trùng bắn tới."
Phong Thành rất nhanh trả lời: "Rõ, Duy lão đại."
Phong Thành không nói nhiều lời, lập tức đặt xuống chuyện trong tay, mang theo Tiểu Lập Phương Toái Tinh, thông qua Truyền Tống Trấn Truyền Tống đến căn cứ nhân loại gần nhất, sau đó bay vào trong vũ tụ, khởi động 'Tinh Quang Du' tới vị trí Tinh Cầu Tô Hạo chỉ định.
Hai mươi ngày sau, Phong Thành rốt cuộc cũng đến viên Tinh Cầu có dung mạo xấu xí cùng hoang vu này, không do dự ném 'Tiểu Lập Phương Toái Tinh' xuống, kích hoạt trình tự 'Phá Tinh'.
Mấy tiếng sau, cả khối Tinh Cầu đều biến thành biển Tiểu Lập Phương, lại thông qua chuyển hoá, biến thành 'Nguyên Châu' trắng xoá' chồng chất một chỗ, lẳng lặng trôi nổi giữa không trung.
Phong Thành hai mắt toả sáng nhìn Nguyên Châu, đây đều là năng lượng nha!
Nhưng mà cũng không có mấy tác dụng...
Thứ tốt bây giờ nhiều lắm, Nguyên Châu giờ này có chút vướng víu. Giống với việc người giàu nhất hành tinh, nhặt thêm vài đồng lẻ, cũng không có nhiều ý nghĩa...
Hắn chọn một phương hướng, không chút do dự ném 'Khí Châm Lửa' xuống dưới, đem Nguyên chuyển hoá thành năng lượng thuần tuý, bộc phát ra ngoài.
Nguyên Châu ở trên Tinh Cầu, biến thành một đạo ánh sáng cực đại, dần dần hướng bốn phía khuếch tán.
Vô số năng lượng cùng vật chất phun trào ra, lấy tốc độ gần bằng ánh sáng, hướng Tinh Vực Thực Tinh Trùng bắn tới.
Chân - tinh không đại bảo kiếm!
Sau khi xác nhận hoàn thành nhiệm vụ mà Tô Hạo giao cho, Phong Thành cũng rất nhanh rời xa mảnh vũ trụ hỗn loạn này.
Cho dù là hắn, cũng không chịu nổi sức mạnh mà Năng Lượng bộc phát.
Hơn nữa, tuyệt chiêu lúc này mới chỉ bắt đầu, càng về phía sau, năng lượng mà Nguyên Chậu bộc phát ra càng nhiều, càng thêm cường đại.
Thậm chí sẽ ảnh hưởng đến cân bằng của cả hệ hành tinh.
Lại đợi đến ba ngày, thẳng đến khi viên Tinh Cầu triệt để biến mất trong Vũ Trụ.
Phong Thành nhắn tới cho Tô Hạo: "Duy lão đại, "Môn Hộ Hải Câu 7125" triệt để biến mất trong vũ trụ."
Tô Hạo: "Ta thấy rồi, rất tốt, có thể trở về!"
Phong Thành nghe vậy, cười ha ha, Truyền Tống về Tiểu Thế Giới.
Thời điểm Phong Thành đem viên Tinh Cầu này tiễn đưa, Tô Hạo vẫn dừng lại ở bên trong 'Quan Tinh Thế Giới', đứng trước hành tinh "Môn Hộ - Hải Câu 7125", nhìn chằm chằm vào nó.
Sau khi Tiểu Lập Phương rơi xuống, Virus Tinh Cầu tiến hành ăn mòn, chuyển hoá thành Nguyên...
Sau đó, viên Tinh Cầu này dần dần biến mất trong Quan Tinh Thế Giới.
Trong Quan Tinh Thế Giới lại thiếu đi một vị trí, mấy Tinh Cầu xung quanh bắt đầu di động, hoàn thành bổ sung.
Thời điểm mọi thứ trở lại bình thường , Quan Tinh Thế Giới khôi phục lại khoảng cách bằng nhau.
Ở trong quá trình này, Tô Hạo có chú ý tới, sau khi vật chất trên Tinh Cầu bị Nguyên chuyển hoá thành năng lượng, cũng biến mất trong Quan Tinh Thế Giới.
Nói cách khác, Quan Tinh Thế Giới nhìn không thấy 'Nguyên'!
Đại não Tô Hạo rất nhanh vận chuyển, nét mặt trong nháy mắt trở nên hưng phấn, từng câu hỏi xuất hiện liền bị từng dây thần kinh hắn giải đáp.
Cuối cùng hắn bừng tỉnh đại ngộ, cười ha ha: :" 'Quan Tinh Thế Giới'!
Cuối cùng ta cũng hiểu chuyện gì xảy ra rồi!
Thật không nghĩ tới, dùng mắt thường quan sát Vũ Trụ, lại còn có thể nhìn thấy điều ẩn giấu bên trong!
Vũ Trụ thật thú vị, nếu như không tận mắt nhìn thấy, quả thật rất khó tin."
"Quan Tinh Thế Giới, có khả năng tồn tại nguyên bản, không chút quan hệ tới Phục Nhãn Tộc cùng Bát Thú Tộc.
Sở dĩ Phục Nhãn Tộc có thể tiến vào Quan Tinh Thế Giới, là bởi vì hai bên ở chung một chỗ, giúp bọn họ có thể thấy được diện mạo Quan Tinh Thế Giới, lại lấy hình thức này hiện ra trước mặt ta."
"Quan Tinh Thế Giới, ngươi chạy không thoát được đâu!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận